Hiệp Ước Chiếm Hữu

Chương 97: Không Liên Quan Đến Cô Ấy



Điện thoại bàn trên đầu giường đúng lúc vang lên.Tịch Đình Kiên như bừng tỉnh,anh vội vàng bước đến nhắc máy.

Khi anh còn chưa kịp nói gì, thì giọng nói của đổi phương đã hét vào tai anh.

"Tịch Đình Kiên! Anh mau mở ti vi lên, lần này chúng ta không xong rồi!"

Đầu dây bên kia cũng chính là giọng nói đầy hốt hoảng của Thầm Tư Niệm khi biết mình đã lên bản tin nóng sáng

nay.

Tịch Đình Kiên nghe xong,anh lập tức cầm chiếc điều khiển ti vi liền mở lên.

Trên màn hình ti vi chính là tiếng nói của người phát thanh viên đang đưa tin tức sáng nay.

Nhưng mà thứ khiến Tịch Đình Kiên kinh hãi ngay lúc này.

Đó là có vài bức ảnh xấu hổ đang hiện lên trên.Là hình ảnh giường chiếu của một đôi nam nữ.Mặc dù không để lộ thân thể hai người và chúng đã được chỉnh sửa che mờ đi,nhưng gương mặt thì hoàn toàn xuất hiện.

Không ai khác, chính là cặp đồi nhân vật chính tin tức sáng nay.

Tịch Đình Kiên và Thầm Tư Niệm.

Hình ảnh trên có thể thấy hai người đang quắn quýt với nhau trên giường.

Sắc mặt Tịch Bách Nghiêm xám xịt, cơn giận dữ đã lên đến đỉnh điểm.Ông nhìn Tịch Đình Kiên chỉ tay vào màn hình, quát lớn.

"Hãy mau giải thích, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

Tịch Đình Kiên như người mất hồn, anh không nghĩ ngày hôm nay mình lại là nhân vật chính xuất hiện trên bộ ảnh nóng. Những kế hoạch của anh dường như bị ai đó phá hủy.

Là ai? Là ai đã hất bẩn anh?

"Rõ ràng đây là ảnh ghép,em chưa từng chụp những tấm ảnh như thế này. Thì làm sao có thể xuất hiện trên đó".

Tịch Đình Kiên gào lên,hai tay siết chặt lại thể hiện sự tức giận không kém phần Tịch Bách Nghiêm.

Tịch Bách Nghiêm nghe xong câu nói của anh,trong đầu liền nảy sinh nghi ngờ.

"Vậy chuyện em và Thẩm Tư Niệm là thật sao? Hai đứa đã...."

"Em..." Tịch Đình Kiên bỗng giật mình, vội tránh né.

Anh thầm chửi mắng trong lòng mình, tại sao lúc này có thể mất bình tĩnh như thế?

Một chút nữa là anh đã nói hớ rồi!

Trước mắt,anh không nên thừa nhận mối quan hệ với Thẩm Tư Niệm, phải xem tình hình như thế nào, đến lúc đó công khai vẫn chưa muộn.

Không những Tịch Bách Nghiêm, mà Triệu Duy Ngọc cũng đang nghi ngờ biểu hiện của anh,cho nên Tịch Bách Nghiêm vừa hỏi xong, thì đến lượt của bà hỏi.

"Vậy là hai người đã qua lại từ lâu, thật chất Mẫn Nhi không phải là con gái của Duy An ?"

Từ trước đến giờ, Tịch Đình Kiên luôn có thành kiến với Triệu Duy Ngọc.Lúc này khi anh ta nghe thấy bà hỏi với giọng điệu như đang ra mặt lấy lại công bằng cho con trai mình, anh ta đương nhiên tức đến nghiến răng, nói lớn.

"Chuyện này không liên quan đến chị,đừng ở đây mà xen vào."

"Đình Kiên! Cậu là người có lỗi, ở đây còn trách mắng người khác sao?" Tịch Bách Nghiêm chỉ tay vào anh ta, rồi hỏi"Nói ra sự thật đi,Mẫn Nhi là con của ai....Duy An hay là cậu?"

Mặc dù rất sợ hãi với những lời tra hỏi của ông, nhưng lúc này trong đầu Tịch Đình Kiên lại đang suy nghĩ người

dung sau vu nay.

Anh chợt nhớ đến những lời của Thẩm Tư Niệm. Cô ấy đã nói với anh,Dịch Chung Linh có chứng cứ để vạch trần mối quan hệ của hai người.

Vậy là rõ ràng chuyện này là do cô gái đó làm rồi! Vì không muốn kết hôn với anh ,cho nên cô mới bày trò giở thủ đoạn hèn hạ như vậy.

Dịch Chung Linh! Tôi sẽ không tha cho cô.

Tịch Đình Kiên mang theo cơn thịnh nộ bừng bừng trong lòng, không nói một tiếng nào đi thẳng lên phòng của

Chung Linh.

Anh không gõ mà lần này là đập cửa.Âm thanh khá nặng nề.

"Dịch Chung Linh! Cô mau ra đây, tôi muốn nói chuyện với cô".

Có lẽ Chung Linh cũng đã đoán Tịch Đình Kiên sẽ lên đây tìm cô,cho nên khi anh ta vừa dứt câu, thì cánh cửa cũng đã mở ra.



Chung Linh với gương mặt vô cảm nhìn anh, cất giọng hỏi.

"Có chuyện gì? Nóng lòng gặp tôi đến vậy, chắc không phải vì chuyện tôi sắp trở thành vợ của anh chứ?"

Nói rồi, cô quay người lại đi vào bên trong.Tịch Đình Kiên vội vàng bước vào, anh không chừng chờ lập tức đi thẳng vào vấn đề.

"Nói đi,tin tức sáng nay là cô tung ra phải không? Mục đích của cô, là muốn phá tôi".

Dứt lời, anh mới chợt nhận ra.Cô cũng đang xem tin tức.

Tịch Đình Kiên không kìm chế,gào lên.

"Dịch Chung Linh! Cô đúng là loại phụ nữ độc ác, dám làm những chuyện này với tôi sao? Tôi sẽ cho cô một bài học".

Tịch Đình Kiên giơ tay lên,định sẽ cho một cái tát vào mặt cô.Thì đúng lúc này, một bàn tay khác từ ở đâu đã xuất hiện chụp lấy tay của anh,mang theo giọng nói tràn đầy tức giận vang lên.

"Chú đang định làm gì cô ấy? Muốn đánh cô ấy sao?"

Tịch Đình Kiên sững người.Anh quay đầu lại.

Tịch Duy An xuất hiện như một anh hùng cứu lấy cô gái bé nhỏ của mình.Chung Linh nhìn thấy anh, liền lập tức chạy đến ôm chầm lấy anh.

Co to ra uat uc.

"Duy An! Anh thấy chưa,chú của anh đang định đánh em.Nếu anh không xuất hiện kịp thời,em nghĩ hôm nay...em không thể làm đám cưới được nữa đâu".

"Chuyện ra nông nỗi như vậy, cô còn nghĩ tôi sẽ kết hôn với cô nữa sao?" Tịch Đình Kiên nghiến răng nói.

Tịch Duy An quăng mạnh tay anh ta ra, khiến Tịch Đình Kiên ngã mạnh xuống giường.

"Vậy chú nghĩ cô ấy khi thấy những tin tức như vậy, còn dám kết hôn với người như chú sao ...?"

"Hai người....."

Lúc này Tịch Đình Kiên bất chợt nhìn cả hai người đều trong trạng thái vẫn còn mặc đồ ngủ, trong phòng thì đang rất bừa bộn.Anh đảo mắt nhìn một vòng, trên đầu giường xuất hiện rất nhiều khăn giấy. Không những vậy,anh còn ngửi được mùi hương kỳ lạ, dưới nệm gối còn có vài chỗ bị ướt.

Nghĩ đến đây thôi anh cũng dần hiểu được chuyện gì đã xảy ra vào đêm hôm qua.

Tịch Đình Kiên kinh hãi chỉ mặt vào hai người.

"Rốt cuộc ai mới là kẻ lừa dối.Cả hai người tối hôm qua đã lên giường với nhau đúng không?"

Nét mặt Chung Linh chợt run rẩy, cô liếc mắt nhìn xung quanh căn phòng.

Trời ơi! Cô quên dọn dẹp lại căn phòng này rồi. Phải làm cách nào đây, một lát nữa mọi người nghe tiếng cãi vã chắc chẵn sẽ đi vào đây, cô biết phải ăn nói với họ như thế nào?

Tịch Duy An nhìn gương mặt sợ sệt của cô,anh mỉm cười cúi đầu xuống thì thầm vào tai cô.

"Anh xin lỗi! Hôm qua anh lại không kiềm chế nữa rồi.Cho nên dù có khăn giấy, nhưng cũng làm ướt hết giường của em.... Cũng tại em quyến rũ quá thôi!"

Chung Linh nghe xong, gương mặt liền đỏ ửng lên, xấu hổ quơ tay đánh mạnh vào anh.

Tuy Tịch Duy An nói rất nhỏ, nhưng Tịch Đình Kiên đều nghe hết những lời của anh. Cơn điên không chừng chờ càng lúc càng tăng lên.

Anh ta đứng lên đi thẳng ra cửa, hét lên.

"Mọi người mau đến đây, mau đến phòng của Chung Linh".

Chung Linh thấy vậy, gương mặt sợ hãi, cô sốt sắng định thu dọn căn phòng lại.

"Không được.... Họ vào đây sẽ thấy những chuyện xấu hổ của chúng ta,em...em không muốn để họ nhìn thấy..."Giọng nói có run sợ, có chút gấp gáp.

Nhưng Tịch Duy An đã ngăn cô lại.Anh nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng nói.

"Em hãy bình tĩnh, không cần phải sợ.Đã có anh ở đây rồi!"

Tầm hai phút sau tất cả mọi người trong nhà đều có mặt tại căn phòng Chung Linh. Cả Hoắc Thiếu Tiên và Lục Diệp Bằng cũng xuất hiện.

Tịch Bách Nghiêm vẫn còn mang nét mặt giận dữ, nếu như ông có điều ước thì ngay bây giờ ông sẽ ước rằng lúc này ông sẽ không ngồi xe lăn và có thể đứng lên để trừng phạt Tịch Đình Kiên một bài học.Ông đã quá nuông chiều đứa con trai này rồi, đến giờ phút này ông không thể phạm phải sai lầm được nữa.

Vừa nhìn thấy Tịch Bách Nghiêm, Tịch Đình Kiên đã vội vàng bước đến trước mặt ông chỉ tay vào Tịch Duy An và

Chung Linh, nói như đùng đẩy trách nhiệm.

"Anh nói tôi làm xấu mặt nhà họ Tịch, vậy con trai anh thì sao....Cả hai người họ đêm hôm qua đã lên giường cùng nhau, vậy anh nói cho tôi xem,ai làm xấu mặt nhà họ Tịch".



"Gì chứ?" Tịch Bách Nghiêm sững người,vội đưa mắt nhìn Tịch Duy An và Chung Linh.

Triệu Duy Ngọc thấy vậy,bà vội vàng đi đến.

"Bách Nghiêm! Ông hãy bình tĩnh,cẩn thận sức khỏe".

Tịch Đình Kiên nhìn thấy thái độ của bà dường như không có bất ngờ về lời kết tội của anh, trong lòng liền nảy sinh nghi ngờ.

"Tại sao chị có vẻ như đã biết trước chuyện này thì phải?"

Nghe xong, Tịch Bách Nghiêm bất chợt ngầng đầu lên nhìn vợ của mình, run rẩy hỏi.

"Vậy là như thế nào? Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì trong nhà của tôi?"

"Ông hãy bớt giận, không như những gì ông nghĩ đâu".

"Vậy bà mau nói cho tôi biết đi, mọi chuyện là như thế nào?" Ngữ điệu của Tịch Bách Nghiêm bắt đầu trở nên gấp gáp.

Ông cũng chẳng dám nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra rắc rối đến như vậy.Mặc dù trước đó ông cũng có thể dự đoán lễ kết hôn ngày hôm nay chắc chẳn sẽ bị ai đó ngăn cản, ông biết Chung Linh không thể nào kết hôn với Tịch Đình Kiên.Nhưng ông không ngờ mọi chuyện lại đi quá xa đến vậy.

Đặc biệt chuyện của Tịch Đình Kiên và Thẩm Tư Niệm, ông không nghĩ hai người lại có mối quan hệ mập mờ từ rất lâu. Cả hai người đều sống cạnh bên ông, tại sao ông lại không phát hiện ra?

Khi Triệu Duy Ngọc còn chưa kịp nói gì, thì Tịch Đình Kiên lại tiếp tục đưa ra lời buộc tội dành cho Chung Linh.

"Những bức ảnh nóng,tin tức tràn lan vào ngày hôm nay cũng là một tay cô ta làm.Nhà họ Tịch không thể có đứa con dâu như cô, hôm nay tôi quyết định sẽ từ hôn người phụ nữ như cô".

Tất cả mọi người nghe xong đều vô cùng kinh ngạc.Thẩm Tư Niệm từ nãy đến giờ vẫn đứng ở bên ngoài, nhưng khi cô nghe những lời buộc tội của Tịch Đình Kiên,cơn giận dữ lập tức trỗi dậy.Cô nhanh chóng xông vào đi thẳng đến trước mặt Chung Linh.

"Quả nhiên là cô, người như cô mới hèn hạ nghĩ ra cách này để hạ bệ tôi.Dịch Chung Linh, tôi sẽ cho cô biết tay".

Dứt lời, Thẩm Tư Niệm định giơ tay nhào vào đánh Chung Linh, nhưng một lần nữa Tịch Duy An đã cứu lấy người con gái của mình.

Tịch Duy An kéo Chung Linh ra đằng sau lưng, lạnh lùng lên tiếng.

"Cô đừng hòng đụng vào một sợi tóc của cô ấy.Chẳng phải cũng là do các người sao, định hãm hại người khác nhưng hoá ra lại nhận báo ứng sớm đến vậy".

"Anh nói như vậy là thế nào?" Thẩm Tư Niệm nghi hoặc liếc nhìn Tịch Đình Kiên, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào Tịch Duy An.

Tịch Duy An thở dài,sau đó lấy chiếc điện thoại của mình ra.Mở mục hình ảnh, rồi đưa đến trước mặt Tịch Đình Kiên và Thầm Tư Niệm.

"Không lẽ hai người quên kế hoạch của mình rồi sao?"

Cả Tịch Đình Kiên và Thầm Tư Niệm đều kinh hãi khi nhìn thấy những gì trước mắt.

Đây không phải là ảnh giường chiếu của Tịch Duy An và Chung Linh mà bọn họ đang định tung vào sáng nay sao?

Tại sao Tịch Duy An lại có nó được?

Tịch Duy An mím môi cười nhẹ.

"Vẫn chưa hết đâu, xem tiếp đoạn phim này đi"

Ngay sau đó, Tịch Duy An di chuyển ngón tay vuốt nhẹ màn hình điện thoại.

Cả người Tịch Đình Kiên trở nên bất động,anh dường như không tin vào những gì mình vừa thấy.

Một đoạn phim của Tịch Đình Kiên và gã biên tập hôm trước không biết là ai đã quay lại, nhưng nó lại đang trình chiếu trước mặt của anh.Thậm chí âm thanh còn rất rõ về việc Tịch Đình Kiên chính là người đã lên kế hoạch tung tin vụ lùm xùm sáng nay.

Nhưng anh ta lại không ngờ mình lại là nhân vật chính trong kế hoạch lần này.

Tịch Duy An nhếch môi cười nhẹ,sau đó cất giọng.

chuyện này!"

Anh tiếp tục nhìn mọi người.

"Chuyện này không liên quan đến Chung Linh, cô ấy hoàn toàn không biết gì.Ngay cả chuyện kết hôn, cũng chính con là người kêu cô ấy làm vậy, con bảo cô ấy hãy giả vờ đồng ý kết hôn với chú, rồi sau đó con sẽ cướp cô ấy về lại bên cạnh.Chung Linh chỉ mới hai mươi ba tuổi, vẫn còn khá ngốc nghếch, những chuyện này cô ấy làm sao có thể làm ra.Từ trước đến giờ cô ấy chỉ nghe lời của Tịch Duy An này.Người cô ấy thật sự muốn cưới... không ai khác chính là Tịch Duy An và dĩ nhiên chuyện đềm hồm qua chúng con ở bên nhau là chuyện bình thường. Chẳng phải hai đứa tụi con cũng đã có con rồi sao..."

Chung Linh ngỡ ngàng kéo áo anh

"Duy An! Không phải...."

"Suyt.! Em đừng nói gì nữa" Anh nghiên đầu nhìn cô với đôi mắt chan chứa tình cảm.

Anh hiểu cô đang muốn nói gì.Nhưng từ khi cô bày tỏ tình cảm với anh, thì anh đã tự hứa với lòng là phải bảo vệ cô đến suốt cuộc đời này.

Mặc dù chuyện kết hôn với Tịch Đình Kiên là chủ ý của cô, nhưng anh không muốn một ai trong nhà có thể nghĩ xấu người con gái anh thương.