Nhận được sự xác nhận của Lâm Vũ, Tiền Vạn Kim lập tức gian nan nuốt nước miếng, lại ngây ngốc nhìn về phía Bạch Diệu Thủ: “Vậy...ông chủ Bạch là... chiến thân Thanh Long?”
“Đúng.” Bạch Diệu Thủ cũng không phủ nhận, trực tiếp thừa nhận.
“Hahal! Tôi CMN đúng là thua cũng không oan, haha....”
Xác nhận thân phận của hai người xong, Tiền Vạn Kim lập tức cười lớn.
Một Mục Bắc Vương, một chiến thần Thanh Long!
Đầu là những lão đại đã trải qua trăm trận chiến!
Bản thân anh ta thua trong tay bọn họ, không oan!
Không oan chút nào!
“Anh đợi lát nữa hãy cười.” Lâm Vũ ngăn Tiền Vạn Kim lại: “Anh vẫn chưa nói cho tôi, chỗ này của anh rốt cuộc có ba loại linh dược đó không?”
Tiếng cười của Tiền Vạn Kim ngưng lại, bất đắc dĩ nói: “Chỉ có hai loại, thiếu linh chỉ Huyết Ngọc.” “Vậy mà anh lại có tới hai loại?”
Lâm Vũ kích động đứng bật dậy, Bạch Diệu Thủ cũng nhoài người ra trước.
Dáng vẻ giống như sợ Tiền Vạn Kim chạy mất vật.
Trong lòng Tiền Vạn Kim hoảng hốt, vội vàng giải thích: “Không phải tôi không giao nộp linh dược, tôi muốn tập hợp đủ cả ba loại rồi mới giao nộp! Dù sao thì,
hai mươi tỷ so với một trăm tỷ, khác biệt không hề ít..”
“Tôi hiểu, anh không cần giải thích!”
Lâm Vũ ngắt lời anh ta, lại một tay túm lấy anh ta, kích động hỏi: “Nơi anh đi có linh chỉ Huyết Ngọc không?”
Tiền Vạn Kim cười hề hề, ngượng ngùng nói: “Có, tôi còn từng ăn một ít...” “Quá tốt rồi!"
Lâm Vũ kích động đến suýt nữa thì hét lên: “Nói cho tôi biết, chỗ đó ở đâu, chỉ cần tìm được linh chỉ Huyết Ngọc, tôi vẫn sẽ cho anh một trăm tỷ!” Nhìn dáng vẻ kích động của Lâm Vũ, trên mặt Tiền Vạn Kim lộ ra vẻ không đành lòng: “Mục Bắc Vương, ngài đừng kích động, ngài...nghe tôi nói xong đã.”
“Nói đi!” Lâm Vũ thở hổn hển.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Nơi đó tôi biết ở đâu, nhưng mà hiện tại e là không vào được.”
Tiền Vạn Kim dè dặt nhìn hắn, chỉ sợ vì anh ta tạt một gáo nước lạnh mà tức giận.
Sắc mặt Lâm Vũ trầm xuống, sự kích động trong lòng cũng tiêu tan hơn phân nửa: “Tại sao?”
Biết rõ Tiền Vạn Kim là vô tình đi vào cái nơi có linh chỉ Huyết Ngọc, nhưng lại không vào được nữa, loại cảm giác này thật khó chịu! Hy vọng chữa khỏi cho em gái gần ngay trước mắt. Nhưng có thể thấy được mà lại không chạm vào được! Tiền Vạn Kim cười khổ, khẽ thở dài: “Sau khi tôi phát hiện cơ thể mình mắc
chứng bệnh lạ, tôi đã từng tới đó một lần, muốn tiến vào bên trong, tìm cách chữa chứng bệnh lạ của mình, nhưng lại không vào được.”
“Sau đó tôi cẩn thận nhớ lại những thông tin liên quan, mới hiểu rõ nguyên
nhân.
“Sở dĩ tôi có thể đi nhầm vào đó là vì một loại dị tượng gọi là trăng máu! Mà có thể ra ngoài là vì hôm đó có nhật thực.”
“Cho nên, muốn vào đó tìm linh chi Huyết Ngọc, chỉ e là phải đợi đến lần trăng máu lần sau, hơn nữa, sau khi vào rồi, chưa chắc đã có được vận may như tôi để có thể ra ngoài.”
Trăng máu!
Thân thể Lâm Vũ khẽ run lên, siết chặt nằm đấm.
Im lặng một lúc, Lâm Vũ căn dặn Bạch Diệu Thủ: khí tượng, thời điểm xuất hiện mặt trăng máu tiếp theo là khi nào!
“Rõ!”
Bạch Diệu Thủ biết rõ sự sốt sắng trong lòng hắn, không dám chần chừ, lập tức gọi một cuộc điện thoại, giao việc xuống dưới.
Trong lúc đợi kết quả, Lâm Vũ không kiên nhẫn, đi qua di lại, hiển nhiên là trong lòng nóng như lửa đốt, Bạch Diệu Thủ và Tiền Vạn Kim thấy vậy, không dám thở mạnh.
Mấy phút sau, có tin gửi tới.
Ước tính cẩn thận thì là trên tám mươi năm!
Nhận được tin này, sắc mặt Lâm Vũ lập tức trở nên khó coi.
Đừng nói là tám mươi năm, cho dù là ba năm thì Lâm Thiển cũng không đợi được!
Bạch Diệu Thủ than thở trong lòng, lại nhẹ giọng an ủi: “Mục Bắc Vương, anh đừng lo, cho dù không vào được nơi đó, chúng ta cũng sẽ nghĩ ra các khác để tìm mà...
“Không cần an ủi tôi"
Lâm Vũ hít sâu một hơi, sắc mặt dân bình tĩnh lại: “Chỗ anh ta có hai loại linh dược, mà còn có cả tin tức của linh chỉ Huyết Ngọc, đã coi như là niềm vui lớn rồi! Còn về nơi đó, có thật sự là nhất định phải đợi đến khi có trăng máu mới vào được hay không, thì phải chờ tôi đi xem xét đã rồi tính!”