Lạc Trường Phong khẽ gật đầu rồi hỏi thăm Đằng Nghĩa: “Anh muốn đến chợ Quỷ Sương?"
Đằng Nghĩa gật đầu, trên mặt tràn đầy kích động.
Thấy dáng vẻ kích động của Đằng Nghĩa, Lâm Vũ không khỏi tò mò hỏi: "Chợ Quỷ Sương là nơi nào?”
Lạc Trường Phong biết những năm qua Lâm Vũ luôn ở Bắc Cảnh nên chưa từng nghe đến chợ Quỷ Sương, thế là kiên nhãn giải thích cho hắn nghe.
Kỳ thật chợ Quỷ Sương là một ngôi chợ giao dịch bí mật giống như chợ đen.
Nhưng nó chỉ mở ra vào 0h đến 4h ngày mười lăm mỗi tháng, bởi vì nằm ở sơn cốc Sương Mù chỗ giao nhau giữa Nam Nhạc và tỉnh Lân nên được đặt tên như vậy.
Chợ Quỷ Sương giao dịch đủ loại hàng hoá.
Từ một cây kim đến bảo vật giá trị khổng lồ, một vài vật ly kỳ cổ quái có thể được giao dịch ở đây.
Nhưng phương thức giao dịch thường thấy nhất của nơi này là lấy vật đổi vật.
Chỉ cần coi trọng hàng của nhau thì một sợi tóc cũng có thể đổi được bảo bối giá trị khổng lồ.
Đương nhiên cũng có thể dùng tiền tài để giao dịch ở nơi này. Nhưng phải xem đối phương có chịu hay không.
Hơn nữa dùng tiền tài giao dịch thì dù vật phẩm giao dịch quý giá hay không, dù đối phương có rao giá trên trời thì cũng không thể trả giá.
Nghe xong Lạc Trường Phong giới thiệu, Lâm Vũ không khỏi hiếu kì. Không ngờ lại có khu chợ thần kỳ như vậy?
Lúc này Lạc Trường Phong lại hiếu kỳ nhìn về phía Đằng Nghĩa: “Anh đến chợ Quỷ Sương làm gì? Tra án hay là giao dịch thứ gì?"
"Đầu không phải." Đằng Nghĩa lắc đầu rồi run rẩy nói: "Là tìm người!"
"Anh đi chợ Quỷ Sương tìm người?" Lạc Trường Phong lập tức sầm mặt lại: “Không phải tôi giội nước lạnh, nhưng anh rất khó tìm người ở đó."
"Sao lại nói vậy?" Lâm Vũ hiếu kì hỏi thăm.
Đằng Nghĩa cũng lộ ra vẻ mặt khẩn trương.
Dáng vẻ lo được lo mất kia làm hai người kinh ngạc không thôi.
Lạc Trường Phong giải thích: "Trong chợ Quỷ Sương có rất nhiều thứ lai lịch bất chính, vì không để người ta biết thân phận của mình nên đa số mọi người đều đeo mặt nạ."
"Không sao." Đằng Nghĩa nghe vậy thì lập tức yên lòng, khẽ nói: "Chỉ cần cô ấy xuất hiện ở nơi đó thì dù đeo mặt nạ tôi cũng nhận ra được!"
Cô ấy?
Hai người nghi ngờ nhìn về phía Đằng Nghĩa.
Nhìn một cái thì họ đột nhiên giật mình, trong đầu cùng hiện lên một cái tên. Tiêu Thanh YI
Người phụ nữ làm Đằng Nghĩa yêu không kềm chế được!
Họ chưa từng gặp Tiêu Thanh Y, nhưng lại nghe qua chuyện giữa Đằng Nghĩa và cô ấy.
Hai người này từng có quá khứ ngọt ngào, nhưng bảy năm trước không biết Đằng Nghĩa đã làm gì mà khiến Tiêu Thanh Y tức giận rời đi.
Từ đây họ chưa từng gặp lại.
Qua nhiều năm như vậy, Đằng Nghĩa vẫn luôn không ngừng tìm kiếm Tiêu Thanh Y, đáng tiếc cô ấy như bốc hơi khỏi nhân gian.