Hổ Tế

Chương 1593: 1593





Người hiền lành thường bị kẻ khác ức hiếp, ngựa thuần phục rồi chỉ để kẻ khác cưỡi.

Dương Tiêu hôm nay quả thật tức giận không nhẹ!
Tục ngữ có câu thiên nga không so đo với loài kiến, hỗ báo không cùng chó mèo so tiếng thét.

Nhưng chỉ cần chạm đến giới hạn của chúng, bắt kỳ kẻ nào cũng trở nên điên cuồng.

Rồng có vảy ngược, đúng vào khắc nỗi giận.

“Cậu…tên tiểu tử này đừng quá đáng như vậy!” nhìn thấy Dương Tiêu không chừa cho mình chút mặt mũi nào, Lưu Chính Lâm bừng bừng phẫn nộ.


Dương Tiêu cười châm biếm: “Thế nào? Trong lòng Lưu tiên sinh có quỷ hay sao? Sợ hãi cái gì chứ? Ông chủ Mã, vẫn là làm phiền ông đích thân kiểm ra một chút!”
Ông chủ Mã châm chọc nói: “Dương tiên sinh, các vị đồng chí cảnh sát, giá cả của kiểu đồng hồ Rolex này vẫn giữ nguyên giá thị trường như nửa năm trước, giá thị trường hiện nay chính là bốn trăm bốn mươi ngàn, hiện tại các tiệm đồng hồ Rolex chính hãng đều đã bắt đầu mở bán, ba ngày trước, nhân viên tiệm cầm đồ chút tôi đã đích thân kiểm định, sau đó mua vào với giá một trăm năm mươi ngàn.

Cái gì! Chiếc đồng hồ Rolex này chỉ có giá bốn trăm bốn mươi ngàn sao?
Lời này vừa nói ra, hiệu trưởng Châu cùng tất cả các lãnh đạo trường đứng xung quanh lúc này không cách nào bình tĩnh được.

Vừa rồi Lưu Chính Lâm còn rêu rao với mọi người chiếc đồng hồ trị giá đến tám trăm tám mươi ngàn, một lần hét giá lên gấp đôi như vậy, chuyện này rõ ràng chính là cố ý chiếm dụng tài sản của người khá!
c Bị câu nói này của ông chủ Mã bóc trần sự thật, Lưu Chính Lâm giống như chịu phải đả kích, sắc mặt lập tức trắng bệch đi vài phần.

Dương Tiêu nhìn sang vị cảnh sát trưởng, đồng thời mở lên tài khoản ngân hàng của mình sau đó nói: “Vừa rồi vị Lưu tiên sinh này đã nói rằng chiếc đồng hồ này trị giá tám trăm tám mươi ngàn, hơn nữa tôi cũng đã chuyển khoản số tiền trên vào tài khoản ngân hàng của ông ấy, các vị lãnh đạo có mặt ở hiện trường đều có thể làm chứng, đây có thể được xem là tội cố ý lừa gạt tài sản của người khác hay không?”
Luật hình sự đã quy định rõ rằng, cố ý lừa gạt tài sản cá nhân của người khác, nếu như giá trị lớn sẽ bị phán xét phạt tù có thời hạn không quá ba năm, tạm giam hoặc bị giám sát hình sự; nếu số lượng cực lớn hoặc có tình tiết nghiêm trọng khác, thì sẽ bị phạt tù có thời hạn ba năm trở lên mười năm trở xuống.

Trong số đó ghi chép chỉ tiết hơn với các nội dung như: Cưỡng đoạt tài sản nhà nước và tư nhân trị giá từ hai ngàn đến năm ngàn nhân dân tệ trở lên, ba mươi ngàn đến một trăm ngàn nhân dân tệ trở lên, ba trăm ngàn đến năm trăm ngàn nhân dân tệ trở lên được quy định theo Điều khoản bảy mươi bốn về việc quy định về “số tiền lớn”, “Số tiền rất lớn”, “Số tiền đặc biệt lớn”
Cũng chính là nói, vừa rồi Lưu Chính Lâm vừa rồi nhận bốn trăm bốn mươi ngàn, số tiền này được liệt kê vào số tiền đặc biệt lớn, phải đối diện với hình phạt ngồi tù có thời hạn từ ba năm trở lên mười năm trở xuống.

Vị cảnh sát trưởng lên tiếng: “Nếu như sự việc đã được điều tra rõ ràng, Lưu tiên sinh quả thực phải đối mặt với án phạt ngồi tù từ ba năm trở lên.”
Bùm!
Phải đối mặt với án phạt ngồi tù từ ba năm trở lên sao?
Đây chẳng kém gì với một đạo sắm sét đánh lên đỉnh đầu Lưu Chính Lâm, chặt ông ta thành từng mảnh ngoài khét nhưng bên trong chín mềm.


Lưu Chính Lâm híp mắt không ngừng ngụy biện nói: “Ăn nói bậy bạ, ông chủ Mã này căn bản không phải là người chuyên nghiệp gì cả, ông làm sao biết chiếc đồng hồ Rolex này giá trị bốn trăm bốn mươi ngàn? Tôi chính là dùng tám trăm tám mươi ngàn mua nó đấy.”
Ông chủ Mã cười châm chọc một tiếng: “Lưu tiên sinh không cần kích động, nếu như thật sự có gì sai sót, Lưu tiên sinh có thể lấy ra hóa đơn mua bán để kiểm tra, tôi nghĩ rằng phía trên nhất định có ghi rõ ràng.”
Lưu Chính Lâm làm sao có thể lấy ra hóa đơn cho bọn họ xem, đây không phải chính là bày ra tiễn hắn vào chỗ chết hay sao!
Đồng thời, Lưu Chính Lâm lúc này cũng cực kỳ hận Dương Tiêu.

Nếu như Dương Tiêu vừa rồi lựa chọn nhận thêm mười ngàn, vậy thì bản thân ông cũng không phải vướng vào phiền phức lớn như vậy!
“Ăn nói bậy bạ! Các người chính là đồng lõa với nhau, đồng chí cảnh sát tôi thật sự không có chiếm dụng tại sản người khác!”
Lưu Chính Lâm gấp gáp nói.

“Lưu tiên sinh, xin để tôi giới thiệu với ông, tôi họ Cố, tên Cố Soái, khắp thành phố Trung Nguyên này tôi nghĩ rằng không có mấy người không biết đến danh tiếng của tôi, ý của ông chính là chúng tôi hợp lại bịa đặt chuyện này sao?”
Cổ Soái khuôn mặt đầy ý đùa cọt: “Cơm có thể ăn bậy, nhưng lời này tuyệt đối không được nói bậy bạ, con người tôi rất thích đi điều tra người khác, không biết Lưu tiên sinh có muốn bị điều tra hay không?”
“Cái gì? Ông chính là Cố Soái?” nghe đến những lời này, Lưu Chính Lâm cả người kích động, suýt chút té ngửa trên nền đắt.


Vẫn đừng nên nhắc đến, trong giới thượng lưu tại thành phố Trung Nguyên này, thật sự không có mấy người không biết đến danh tiếng của Cổ Soái.

Khắp thành phố Trung Nguyên này, trừ ba nhân vật đứng đầu ở vùng đất xám, thì chỉ còn lại Cổ Soái là người có danh tiếng nhất rồi.

Người đàn ông này làm việc với cả hai giới hắc bạch, chuyên kinh doanh những chuyện đen tối, có biết bao nhiêu đệ tử hào môn thế gia của thành phố Trung Nguyên này đều từ chỗ Cố Soái đào được không ít đồ tốt đâu.

Trước mắt Cô Soái, Lưu Chính Lâm quả thật chính là một nhân vật nhỏ bé.

Nếu như Cố Soái thật sự mang người đến kiểm tra, trong nhà phải đối diện với kết cục như thế nào, Lưu Chính Lâm thật sự không dám tưởng tượng chút nào..