Hổ Tế

Chương 2160: 2160





“Đặt… đặt cược!” Lúc này, sắc mặt của nhân viên tái nhợt, trên trán đổ mồ hôi lạnh không ngừng.

Anh ta vô cùng kinh ngạc, cho dù là sở hữu sức mạnh cuồng dã, cũng không có khả năng thắng liên tiếp mười hai mươi ván chứ? Vẻ mặt của đám người ở hiện trường cứng ngắc đến mức không thể diễn tả được, họ nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn ma quỷ.

Thắng liên tiếp nhiều ván như vậy, không phải ma quỷ thì là thần cờ bạc! Triệu Cầm há hốc mồm thành hình chữ “o”, có thể nhét được bốn năm quả trứng lớn.

Vẻ mặt của Đường Mộc Tuyết bắt đầu căng thẳng, cô rất mong đợi liệu Dương Tiêu có thể thắng được ván tiếp theo hay không.

Đồng thời, mọi người cũng rất mong chờ liệu Dương Tiêu có thể tiếp tục chuỗi trận toàn thắng của mình hay không.


Nếu Dương Tiêu tiếp tục giành chuỗi thắng, số chip của anh sẽ hơn một trăm triệu tệ, anh sẽ hoàn thành mục tiêu nhỏ vừa nêu.

“Các người nghĩ thằng nhóc này sẽ hoàn thành mục tiêu nhỏ một trăm triệu tệ vừa nói không?” Một người kinh hãi hỏi.

“Nhỏ!” Đồng thời ngay lúc này, Dương Tiêu đã đặt cược.

Mong cả nhà thông cảm cho truyen1.one trong quá trình sắp xếp lại công việc nhé!
Nghe thấy lời của Dương Tiêu nói, tất cả mọi người chỉ cảm thấy trong lòng như có một tảng đá to lớn đè nặng.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Dương Tiêu, vô cùng mong đợi, chàng trai này thật sự có thể đạt được mục tiêu hơn một trăm triệu tệ sao?
Bang! Đúng lúc này, một thanh niên vội vàng đẩy cửa một căn phòng sang trọng trong khu giải trí Đại Phú Hào.

Người đàn ông trung niên tên anh Cường đang nằm trong phòng, khi có người xông vào, trên mặt anh Cường lộ ra vẻ khó chịu, ông ta chưa kịp nói thì người thanh niên đã thở gấp nói: “Anh Cường, xảy ra chuyện lớn, có người đang đập phá vùng!” “Cái gì? Có người đập phá vùng? Tình huống như thế nào?” Anh Cường giật mình, đột nhiên bật người đứng lên.

Người thanh niên vội nói: “Có một thằng nhóc chơi xúc xắc thắng liên tiếp mười hai mươi ván, đã thắng của chúng ta hơn mấy chục triệu tệ rồi, ước tính số thẻ chip bây giờ đã lên đến cả trăm triệu tệ.” Thắng máy chục triệu tệ? Khoảng một trăm triệu tệ? Nghe vậy, người đàn ông trung niên tên anh Cường chợt lạnh sống lưng.


Mặc dù làm nghề như bọn họ có thể kiếm tiền nhanh, nhưng rủi ro cũng lớn.

Đây không phải Hồng Kông và Ma Cao, mặc dù nơi đây là điểm chơi bài lớn nhất ở thành phó Trung Nguyên, nhưng lượng nước đỏ về trong một năm chỉ vài trăm triệu tệ.

Nếu có người thực sự giành được một trăm triệu tệ, thì chẳng phải một năm này bọn họ đã mắt trắng sao? Hơn nữa, ông ta còn đang trông vùng cho người khác, nếu ông chủ biết vùng thua lỗ, sợ rằng ông chủ sẽ lấy da cắt thịt của mình.

“Vâng, anh Cường, bây giò chúng ta phải làm gì?” Người thanh niên lo lắng hỏi.

Người đàn ông trung niên tên anh Cường phất tay kêu to: “Hoảng cái gì mà hoảng! Chẳng phải có tôi ở đây sao? Đi theo tôi xem xem rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào!” “Vâng, anh Cường!” Người đàn ông trung niên tên anh Cường đã ra tay, người thanh niên bình tính lại như được uống một liều thuốc an thần.

Trên bàn xúc xác, Dương Tiêu nhìn nhân viên lắc xúc xắc, thờ ơ nói: “Mở đi!” “Tôi… tôi…” Sắc mặt của nhân viên như tro tàn.

Anh ta là người lắc chuông xúc xắc, anh ta đã biết số điểm bên trong, nguyên nhân khiến anh ta không mở chuông xúc xắc chính là vì Dương Tiêu đã đoán đúng.


“Mở đi!” Nhóm người chơi sốt ruột thúc giục.

Trước sức ép của quần chúng, nhân viên mở chuông xúc xắc với vẻ tuyệt vọng.

Nhìn kỹ thì thấy ba viên xúc xắc đều là một điểm, tương ứng là Dương Tiêu đã thắng, hoàn thành xuất sắc mục tiêu một trăm triệu tệ.

“Oh my godl!” Nhìn rõ ba viên xúc xác, ánh mắt của đám người đều đờ đẫn, trong lòng nỏi lên sóng gió..