Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

Chương 100: Gặp phụ huynh - Thượng



Dưới sự mở rộng mạnh mẽ của Chính phủ và công ty game, hiện giờ 《Ma Vực》 đã trở thành trò chơi có độ quốc dân cao nhất, số lượng người chơi chiếm 80% dân số Đế quốc trở lên. Thông tin về 《Ma Vực》 tất nhiên cực kì được để ý, tin tức về Công hội Chiến tối qua cùng với việc Dạ Kiêu trở thành người chơi max cấp đầu tiên của 《Ma Vực》 đồng thời được thưởng 100 triệu Tinh tệ bật lên đầu đề các trang web của các phương tiện truyền thông lớn.

Cái tin này chỉ trong vòng một giờ cũng đã có hơn trăm triệu lượt truy cập, có thể thấy độ hot của 《Ma Vực》 cao đến mức nào. Dù là những người đàn ông nhà họ Nhiễm bận rộn công việc, rất ít khi tốn thời gian vào tin tức trên Tinh võng cũng không tránh được mà biết thông tin này từ cuộc trò chuyện của các cấp dưới hay từ màn hình của những người khác.

Sau đó...... cả nhà họ Nhiễm lập tức chìm vào áp suất thấp.

Tất cả đàn ông nhà họ Nhiễm đều sầm mặt dán mắt vào hình ảnh trên quang não, đó là một tấm ảnh chụp trong game, hai cậu con trai mặc trang phục game hai màu đen trắng đang nhìn nhau cười, người này cao lớn đẹp trai, người kia tuấn tú dịu dàng, xuyên qua bức ảnh cũng có thể cảm nhận được sự thân mật giữa hai người họ.

Vị tác giả đăng bài báo này có vẻ từng làm ở một tòa soạn nhỏ không nghiêm túc nào đó, hắn ta không chỉ dùng thật nhiều mực bút miêu tả sự ăn ý và ràng buộc giữa hai người kĩ càng như thể núp gầm giường nhân vật chính tận mắt trông thấy 24/24 mà còn cho rằng danh hiệu "Cộng sự hoàng kim" đội trên đầu hai người là cặp đẹp đôi nhất trong lịch sử trò chơi nữa.

Chuyện này được hưởng ứng bởi vô số bạn mạng, không ít người gặm CP ngay dưới bài báo này, nói hai người bọn họ vô cùng mập mờ, bày ra một đống ảnh game càng thân mật hơn, thậm chí còn có người rêu rao rằng cả hai không chỉ là cộng sự trong game mà còn là người yêu thật sự ở ngoài đời.

Nhiễm Thiệu Quân càng lướt xuống thì sắc mặt lại càng đen sì.

Sắc mặt của Nhiễm Khải và Nhiễm Huy cũng không tốt hơn chỗ nào, ngay cả Cù Thanh cũng cau mày lại.

Cuối cùng, Nhiễm Thiệu Quân hít sâu một hơi, sau khi tắt quang não đi thì đứng dậy bước nhanh về phía phòng Nhiễm Kỳ.

"Thiệu Quân!" Cù Thanh vội bắt lấy cổ tay Nhiễm Thiệu Quân, "Anh định làm gì vậy?"

"Anh còn có thể làm gì chứ? Anh định tìm Tiểu Kỳ hỏi rõ ràng một chút, rốt cuộc 'Dạ Kiêu' này là kẻ nào!"

Dù chưa từng hỏi về thông tin nhân vật cụ thể trong game của con trai, thế nhưng ông liếc cái đã nhận ra ngay người mặc áo choàng Mục sư màu trắng trong ảnh chính là đứa con bé bỏng Nhiễm Kỳ của mình.

Và cái cậu con trai có tên Dạ Kiêu kia lại đang nhìn con nhỏ nhà mình bằng một cái ánh mắt dung tục trông rất khó chịu, mà ánh mắt Nhiễm Kỳ nhìn cậu ta thế mà cũng sáng ngời như vậy, ý cười và sự tin tưởng nơi đáy mắt gần như không thể bị che đậy.

Ngay cả khi nhìn phụ huynh mình thì đứa nhỏ cũng chưa từng bày vẻ mặt ngọt ngào như thế, sao có thể dùng vẻ mặt như vậy để nhìn một kẻ mới quen biết không bao lâu chứ?

Chẳng biết tên khốn gọi là "Bữa Khuya" (*) này bỏ bao nhiêu thuốc mê cho đứa nhỏ của họ, dám biến một người đang bình thường thành cái kiểu không chút phòng bị như thế này!

(* Dạ Kiêu là 夜枭 /yèxiāo/, Bữa Khuya là 夜宵 /yèxiāo/, cách đọc giống nhau nên Nhiễm Thiệu Quân cố ý nhìn lái đi vì đang ngứa mắt Dạ Kiêu á:)))))

Xuất phát từ nỗi lòng căng thẳng khi con trai sắp bị cướp đi và sự ghen ghét không nói nên lời từ đáy lòng, Nhiễm Thiệu Quân thật sự tức giận kinh khủng, cải trắng quý báu nhà mình tự nhiên bị con lợn "Bữa Khuya" từ đâu chui ra ủn đi mất tiêu, đời này có ông cha già nào nhịn khổ được đến vậy nữa chứ!

Huống hồ người trong game online sao làm bạn trai được? Mặt có đẹp nữa cũng vô dụng, ai biết thân phận với tính cách của cái kẻ đứng sau lưng nhân vật kia ra sao, chẳng may phải một Tinh tặc (trộm cắp Tinh tế) thì sao? Nhỡ mà là hàng lừa đảo giẻ cùi tốt mã, bụng dạ khó lường thì phải làm thế nào?

Nhiễm Thiệu Quân nóng nảy che chở cho con, chỉ lo con trai còn nhỏ tuổi bị người ta lừa mất, vội vàng muốn tìm cậu nói chuyện.

||||| Truyện đề cử: Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn |||||

"Giờ này chắc Tiểu Kỳ vẫn đang chơi game, nếu anh tự dưng xông vào thì có khi hệ thống bảo vệ của khoang trò chơi sẽ ép nó offline rồi khiến cơ thể nó phải chịu gánh nặng đấy." Trong lòng Cù Thanh tất nhiên cũng lo, nhưng ông vẫn quan tâm đến tình trạng cơ thể của con hơn, huống chi việc này có sốt ruột cũng chẳng làm được gì, chỉ có thể từ từ lên kế hoạch, "Có chuyện gì thì chờ nó off đã rồi hẳng hỏi, bây giờ Tiểu Kỳ không giống hồi trước nữa, em cảm thấy nó sẽ không làm bừa đâu."



Cơ thể nhỏ bé của Nhiễm Kỳ luôn không khỏe mạnh, trong nhà ai ai cũng vô cùng chiều chuộng cậu, bảo là "nâng trong tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan" cũng chẳng quá. Cũng không biết có phải vì quá chiều con hay không mà tính tình 'Nhiễm Kỳ' dần trở nên phản nghịch và buông thả, càng là chuyện bọn họ không cho 'cậu' làm thì 'cậu' càng muốn làm, trước kia từng gạt mọi người điều khiển cơ giáp để rồi xảy ra sự cố ngoài ý muốn mà suýt nữa mất mạng.

May mà sau sự kiện kia thì dường như Nhiễm Kỳ bị dạy bảo đàng hoàng lại, bắt đầu hiểu chuyện hơn, ngay cả tính cách cũng chín chắn lên nhiều. Làm họ vừa đau lòng vừa không nhịn được yên tâm với cậu hơn chút.

Hiện tại Nhiễm Kỳ đã trưởng thành rồi, sẽ không lỗ mãng như trước đây mà khiến chính mình bị thương bất kể lúc nào nữa.

Con cái lớn rồi tự nhiên sẽ muốn yêu đương, chỉ là bọn họ đều không ngờ trong ba đứa nhà mình thì đứa bắt đầu yêu đương sớm nhất lại là Nhiễm Kỳ với số tuổi nhỏ nhất.

"Tẹo nữa để em nói với nó, anh cũng để ý thái độ của mình chút, đừng tỏ ra hung dữ quá."

Cù Thanh nhíu mày, trong lòng sầu lo không nói nên lời, dù giờ Nhiễm Kỳ đã hiểu chuyện hơn rất nhiều, nhưng cái tính quật cường hồi trước e là cũng không thể nói sửa liền sửa được. Lỡ mà thái độ lúc nói chuyện của người thương quá dữ, tới lúc đó bị con nhìn thành hỏi tội thì dưới tác động của tâm lý phản nghịch, có khi lại nháo nhào lên ra chuyện gì mất, ông thật sự không muốn thấy đứa nhỏ nhà mình lại xảy ra chuyện gì nữa.

"Anh biết rồi......" Nhiễm Thiệu Quân cũng nghĩ đến chuyện này, không khỏi thở dài.

Vì thế chờ đến khi Nhiễm Kỳ ra khỏi phòng thì lập tức trông thấy mấy người ở trong phòng khách đều bày ra vẻ có chuyện gì đó rất nghiêm trọng, làm cậu thật sự có một thoáng nghi ngờ rằng có phải bản thân không ngủ ngon nên bị quáng gà hay không.

"Ba nhỏ...... Có chuyện gì xảy ra thế ạ?" Nhiễm Kỳ hơi thắc mắc nhìn về phía Cù Thanh trông bình tĩnh nhất.

"Tiểu Kỳ, mau tới đây ngồi nào." Cù Thanh cố nặn ra một nụ cười, vẫy tay với Nhiễm Kỳ.

Nhiễm Kỳ thầm nhận ra bầu không khí không ổn lắm, nhưng cậu vẫn vâng lời Cù Thanh đi qua.

"Ba nhỏ?"

"Tiểu Kỳ à......" Cù Thanh muốn nói rồi lại thôi, trong một thoáng không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ đặt tay phủ lên mu bàn tay của cậu và dùng sức nắm chặt.

Ánh mắt Nhiễm Kỳ nghi hoặc chuyển hướng sang hai người anh của mình, Nhiễm Huy ngọ nguậy vừa định mở miệng thì lại bị anh cả Nhiễm Khải níu lại.

Nhiễm Khải mỉm cười dịu dàng, mở miệng hỏi: "Tiểu Kỳ, anh có đọc báo rồi, chúc mừng Công hội các em thắng to trong Công hội Chiến của game hôm qua nhé, được thưởng không ít nhỉ?"

Nhắc tới chuyện này, Nhiễm Kỳ cũng cực kì vui vẻ: "Vâng ạ! Em đang định nói với nhà mình, phần thưởng lần này có rất nhiều Phiếu đổi, Hội trưởng bọn em còn tặng em thêm hơn 80 tờ nữa, nhờ đó mà em có thể đổi một lọ Thuốc Cường Hóa rồi!"

"Cái gì?" Nhiễm Khải và Nhiễm Huy nghe vậy thì đều lập tức lộ vẻ kinh ngạc.

Từ sau khi chuyện nguyên liệu đổi bằng Phiếu đổi trong game có chứa vật chất đặc biệt có lợi với cơ thể con người được công bố, Phiếu đổi của game thật sự càng lúc càng đắt, từ ban đầu là năm con số thì giờ lên thành sáu con số, thậm chí còn có thị trường tăng mãi đến mức vô giá, thế mà Dạ Kiêu lại có thể lập tức lấy ra hơn 80 tờ để tặng cậu? Thậm chí còn không đòi tiền, tặng không?

Hơn nữa nếu bọn họ không nhớ nhầm thì Thuốc Cường Hóa hẳn là đòi 500 tờ Phiếu đổi mới đổi được đúng không? Em trai bọn họ nhanh vậy mà đã gom đủ rồi á?

Anh em hai người thoáng chốc hai mặt nhìn nhau, khiếp sợ đến nỗi không biết nên nói gì trước mới ổn đây.

"Em mang đi đổi thành Thuốc Cường Hóa rồi, đổi xong còn dư lại không ít nên em đổi hết thành nguyên liệu, hôm nay phải làm một chầu tiệc thật to để chúc mừng mới được!" Nhiễm Kỳ liếc tới quang não, "Tính ra thì giờ cũng nên đến nơi rồi."

Tốc độ của Chuyển phát nhanh Bạch Tuộc chưa bao giờ làm người ta thất vọng, chưa được mấy phút đã mang theo đủ kiểu thùng hàng to nhỏ đáp xuống ban công nhà họ Nhiễm.

"Sao mua nhiều quá vậy?" Nhìn nguyên liệu tràn lan trên sàn, Cù Thanh tỏ vẻ kinh ngạc, "Chúng ta đâu có ăn hết được?"

"Hết được mà, một nửa trong này con để dành cho bạn con ấy mà!" Nhiễm Kỳ vui vẻ lấy một hộp gỗ được gói cẩn thận ra khỏi thùng, "Anh cả, anh hai, hai anh nhấc nguyên liệu ra hộ em với, hoa quả thì rửa sạch là ăn được, những cái khác thì để em xử lý, em về phòng uống Thuốc Cường Hóa trước đã."

Người nhà họ Nhiễm: "......"

Bọn họ có thể chắc chắn bạn bè trong lời Nhiễm Kỳ nhất định có cả cái tên Dạ Kiêu khốn kiếp kia nữa!

"Từ từ, cho bố xem cái thuốc đấy chút." Khi Nhiễm Kỳ chuẩn bị mang thuốc vào phòng thì Nhiễm Thiệu Quân gọi cậu lại.

Nhiễm Kỳ cũng hiểu rằng bố lo cho mình, vì thế ngoan ngoãn đưa thuốc ra.

Thuốc Cường Hóa được đặt trong một cái hộp nhỏ, nhìn qua là một ống thuốc màu xanh vô cùng đơn điệu, cách sử dụng được viết trên bao bì cũng rất rất đơn giản, trực tiếp dùng là được, là một loại thuốc với ứng dụng về gen cơ thể người, tác dụng phụ của nó cũng bị giảm xuống tới mức tối thiểu dưới sự thí nghiệm lặp đi lặp lại của các nhân viên nghiên cứu.



Có điều việc cường hóa thể chất cũng không phải một lần là xong mà cần qua một thời gian mới có tác dụng, đại khái cần khoảng 3 tháng, trong khoảng thời gian này, người sử dụng phải chú ý bổ sung chất dinh dưỡng, đồng thời kiểm tra sức khỏe mỗi tuần một lần để giám sát chặt chẽ sự thay đổi của thể chất.

"Hay là thế này, bố mang nó đến công ty kiểm tra một chút, ngày mai chắc chắn sẽ mang về trả con." Tuy nói bây giờ Nhiễm Thiệu Quân đã tin tưởng những thứ đồ từ Thương Thành trong game này ở mức độ nhất định, song dù sao đó cũng là thứ mà đứa nhỏ nhà mình muốn uống, khi chưa xác định nó hoàn toàn an toàn, rốt cuộc ông vẫn có hơi không yên tâm.

"Vâng ạ......" Nhiễm Kỳ lưỡng lự trong chốc lát, cuối cùng vẫn đồng ý.

"Thế thì giờ chúng ta bàn một tí về chuyện khác đi." Sau khi cất thuốc, Nhiễm Thiệu Quân lại lần nữa mở miệng.

"Chuyện gì thế ạ?" Nhiễm Kỳ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của bố, không biết còn có chuyện gì có thể khiến ông trông như đụng độ khủng bố thế này.

"Bức ảnh này, người đứng cạnh con, là ai?" Nhiễm Thiệu Quân chọn ra bức ảnh trên mạng kia từ quang não.

"Đúng vậy, người kia là ai?" Ánh mắt Nhiễm Khải và Nhiễm Huy cũng sáng rực nhìn sang đây.

"Anh ấy..... Anh ấy......" Nhiễm Kỳ không ngờ ảnh chụp game bị người nhà nhìn thấy, cậu vẫn còn đang chưa biết nên nói ra chuyện mình có bạn trai với họ như thế nào thì bỗng đã bị tam đường hội thẩm [1], đầu óc lập tức chết máy, lúc nói chuyện cũng lắp bắp.

"Tiểu Kỳ, đừng căng thẳng, không muốn nói cũng không sao." Thấy con căng thẳng đến mức nói lắp hết cả, Cù Thanh nhanh nhẹn nắm tay cậu dịu dàng vỗ về, đồng thời trừng mắt liếc ba bố con Nhiễm Thiệu Quân.

Nhiễm Thiệu Quân cũng nhận ra có lẽ cái biểu cảm quá nghiêm túc của mình đã dọa con trai, thế là sờ mũi, thả nhẹ giọng đi một chút, "Đúng đó, bố chỉ tiện thể hỏi thôi, nếu con không muốn nói thì cũng không sao hết."

Ông giật giật khóe môi, vô cùng ôn hòa nói thêm: "Con đã thành niên, chúng ta sẽ không xen vào việc kết bạn của con."

Nói là nói vậy, nhưng Nhiễm Kỳ hiểu rõ sự quan tâm và lo lắng của người nhà với mình, dù sao thì cậu cũng lớn rồi, yêu đương thôi mà, có gì mà phải xoắn quẩy nhỉ.

Thế là dứt khoát nói hết ra, "Đó là bạn trong game của con, tụi con...... đang hẹn hò......"

Có điều rốt cuộc vẫn có chút ngại, mặt cậu hơi ửng đỏ, lại bởi vì nghĩ tới Dạ Kiêu mà khóe môi vô thức cong lên.

Nhiễm Thiệu Quân: "......"

Cù Thanh: "......"

Hai ông anh: "......"

Cứng rồi cứng rồi, nắm đấm của bọn họ cứng rồi!

Khóa chặt khóa chặt, phải khóa chặt cái lồng sắt 'Xen vào việc kết bạn' mới được!

Gì mà thành niên mới chẳng xen vào việc kết bạn chứ, đây mà là kết bạn đứng đắn à? Đứa con bé bỏng/ Em trai cục cưng của bọn họ sắp bị một con lợn rừng không biết chui từ lỗ nẻ ở đâu ra cắp chạy rồi đây này!

Đây đúng là cướp bóc mà!!

"Thật ra trước đó con đã định nói với cả nhà rồi, cơ mà trong game có khá nhiều việc nên mãi tới giờ......" Nhiễm Kỳ nạo gáy, "Có điều về sau cũng ổn hơn, với cả có thể có thêm chút thời gian bên nhau......"

Nhiễm Thiệu Quân và Cù Thanh thấy vậy, trong lòng lập tức trào dâng cảm xúc phức tạp, cải thìa được cưng nhất nhà mình xem ra đã tự nhổ mình khỏi đất, chuẩn bị chạy tót theo lợn rừng ngoài kia rồi......

Cù Thanh hít một hơi thật sâu, "Nghề nghiệp cậu ta là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

"Anh ấy vẫn còn là sinh viên, hơn con 3 tuổi, là thủ tịch hệ Cơ giáp của Đế Tinh, lợi hại lắm ấy ạ!" Nhiễm Kỳ sao mà không nhìn ra được họ đang làm gì chứ, thế là vội vã khen ngợi người yêu nhà mình.

Đế Tinh?

Cù Thanh và Nhiễm Thiệu Quân liếc nhau.

Thế tính ra cũng không tồi...... Cơ mà hệ Cơ giáp......



Hiện tại bọn họ có hơi nhạy cảm với hai chữ "Cơ giáp" này, vừa nghe đã nghĩ ngay đến hình ảnh con trai thở thoi thóp nằm trong khoang trị liệu ngày trước.

Chẳng lẽ đứa nhỏ bị quyến rũ bởi dáng vẻ đối phương biết mở cơ giáp ư?

Đáy lòng hai người bồn chồn, không biết đứa nhỏ này rốt cuộc coi trọng người hay cơ giáp nữa, "Thế thì đúng lúc các con đều đang được nghỉ, bảo cậu ta đến nhà mình một chuyến đi."

Có đáng tin hay không thì vẫn phải gặp mặt cái đã mới được.

"Ơ......" Nhiễm Kỳ lập tức sửng sốt, không ngờ bản thân vừa khai báo xong đã đến phân đoạn gặp phụ huynh nhanh như vậy.

"Làm sao? Lẽ nào các con hẹn hò không phải dựa trên tiền đề là tiến đến kết hôn? Gặp mặt cũng không được?" Nhiễm Thiệu Quân lập tức sa sầm mặt mày.

Nhiễm Kỳ bị ông dọa tới nỗi ríu người lại, "Không, không ạ...... Cơ mà hơi đường đột quá...... Chốc nữa con sẽ hỏi anh ấy xem......"

"Ừ."

Cuộc trò chuyện kết thúc, những người đàn ông nhà họ Nhiễm đều sầm mặt về phòng mình.

Để lại Nhiễm Kỳ bắt đầu sầu lo phải bảo Dạ Kiêu thế nào giờ, rằng hình như anh sắp phải nghênh đón một cuộc gặp phụ huynh với độ khó cấp Địa ngục?
— QUẢNG CÁO —