Nàng không phải là một nữ tử tuyệt sắc diễm lệ, nhưng nét đẹp thanh tú dễ nhìn, hoàn toàn khác xa với những lời đồn đại trước đây ở kinh thành rằng nàng xấu xí thô lỗ. Nàng khiêm nhường, có lễ, đối đãi với phụ mẫu ta như bậc trưởng bối, miễn đi rất nhiều lễ nghi phức tạp.
Tuy nhiên, thái độ của nàng đối với ta rất kỳ lạ, nàng tránh ta như tránh rắn rết. Dù sống riêng nhưng nàng lại chăm sóc ta rất chu đáo từ việc ăn mặc đến sinh hoạt. Các công việc trong phủ và lãnh địa của ta, nàng quản lý một cách gọn gàng, chưa bao giờ để ta phải bận tâm.
Trong mắt người ngoài, chúng ta là một cặp vợ chồng hòa hợp, nhưng thực tế, nàng chưa bao giờ muốn gần gũi với ta. Khi ta bước vào trong vòng ba bước chân của nàng, nàng lập tức quay lưng tránh xa.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^ Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Ta chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy. Từ nhỏ đến lớn, không biết bao nhiêu nữ tử đã cố gắng hết sức để gần gũi với ta, khiến ta không khỏi cảm thấy phiền phức. Nhưng nàng lại coi ta như không tồn tại, khiến ta vừa tức giận vừa bất lực. Lâu dần, ta cũng quen với cách giao tiếp này, nghĩ rằng có lẽ nàng từng có người trong lòng và không muốn gả cho ta.
Thực ra mà nói, ngoài thân phận công chúa, hành xử của nàng quả thật đáng khen ngợi, đoan trang, không kiêu ngạo cũng không hạ mình, vừa có thể lấy lòng hoàng gia, vừa khéo léo giao tiếp với các thế gia, thực sự có phong thái của một chủ mẫu. Ngay cả mẫu thân ta, người rất khắt khe, cũng không tiếc lời khen ngợi nàng trong những cuộc trò chuyện riêng tư, chỉ tiếc rằng ta sau này không thể bước chân lên triều đường để thực hiện hoài bão của mình. Ta an ủi mẫu thân rằng, sự đời chẳng thể cầu toàn, nếu tất cả mọi điều tốt đẹp đều đến với ta, chẳng phải sẽ bị bao người ghen ghét sao?
Ta cũng từng nghĩ đến việc tiến thêm một bước với nàng. Dù sao cũng phải sống cùng nhau suốt đời, bất kể nàng từng có người trong lòng hay có kế hoạch gì khác, ta đều muốn bước vào trái tim nàng, mở khóa những nút thắt trong lòng nàng. Nhưng chuyện này với ta thực sự quá khó.
Phụ thân ta từ nhỏ đã nghiêm khắc quản giáo, ta cũng chưa từng có cảm xúc đặc biệt với bất kỳ nữ tử nào, thậm chí chưa bao giờ bước chân vào những nơi phong nguyệt. Ta thực sự không biết phải bắt đầu từ đâu.
Sau đó, có một nữ tử có ý đồ xấu tiếp cận ta, ám chỉ muốn dâng thân, những trò như thế này ta đã gặp nhiều từ nhỏ, đã quá quen thuộc và chán ngán. Nhưng lần đó, ta lại nảy ra ý định muốn thử phản ứng của nàng. Nhưng ai ngờ nàng vẫn lạnh lùng như thường, quan sát nữ tử ấy ve vãn ta như đang xem một vở kịch. Ta vừa xấu hổ vừa giận, đành phải đuổi nữ tử ấy đi xa, trong lòng tức giận hồi lâu.
Một lần khác, nhân lúc say rượu, ta định mở lòng tâm sự với nàng, nhưng vừa nhìn thấy nàng, ta mới nói được một câu thì đã gục ngã. Khi tỉnh lại, ta cảm thấy rất xấu hổ, đành làm như chưa có gì xảy ra. May mắn là nàng cũng không nhắc đến chuyện đó. Chúng ta cứ thế mà sống bên nhau hai năm, như những người bạn cùng ăn cùng ở dưới một mái nhà, dù ngày càng hiểu nhau, nhưng vẫn không vượt qua được giới hạn.
Cho đến khi ta thay cha ra biên cương, mới từ miệng của đám hộ vệ và Hàn tướng quân biết được một vài chuyện, khiến ta như bị sét đánh giữa trời quang.
Lần đó, tất cả hộ vệ theo ta đều là những binh sĩ tinh nhuệ do nàng đích thân lựa chọn, họ đã chiến đấu đến cùng để bảo vệ ta, lòng trung dũng của họ khiến ta vô cùng ngạc nhiên. Ta bí mật hỏi, mới biết rằng nàng đã hứa thưởng hậu hĩnh, những điều kiện ưu đãi mà nàng đưa ra đủ để thay đổi vận mệnh của cả gia đình các hộ vệ đó.
Nhưng điều khiến ta sửng sốt hơn là lời của Hàn tướng quân. Một người luôn dịu dàng hiền lành như nàng lại có thể đến Hàn phủ công khai đe dọa phu nhân của Hàn tướng quân, nếu ta có bất trắc gì thì cả tương lai của gia tộc họ Hàn sẽ phải bồi táng.