Ta đã quyết định từ trước, tổ chế là tổ chế, nhưng không ai sẽ thực sự ép buộc tuân thủ điều này, bởi ai cũng sợ lấy phải một công chúa rồi phải quỳ lạy.
Vậy nên ta kiên trì quỳ suốt một ngày, khi cha mẹ chồng quỳ lạy ta, ta cũng quỳ đáp lễ, cảnh tượng lúng túng diễn ra ba lần trong ngày, đến trước bữa tối, chúng ta đã đạt được thỏa thuận thân thiện, miễn cho việc thỉnh an quỳ lạy hàng ngày, ai làm việc nấy, không ai làm phiền ai, ừm, rất hoàn hảo.
Ta thấy Chu Phi thở phào nhẹ nhõm, cười thầm trong bụng, chẳng bao lâu nữa sẽ đến lượt hắn thôi.
Ta đã bảo người đưa chăn gối của Chu Phi đến thư phòng. Thực lòng mà nói, nếu có một người nằm bên cạnh ta vào buổi tối, ta chắc chắn sẽ không thể ngủ được cả đêm. Hơn nữa, ta còn rất nhiều việc phải làm, tạm thời chưa thể kéo Chu Phi vào chuyện này. Nhà hắn đã bị ta liên lụy quá đủ rồi, hơn nữa, hắn chỉ là tuân lệnh cưới ta, hà cớ gì phải ép hắn cười gượng với ta?
Ba ngày sau, khi vào cung thỉnh an, phụ hoàng nhìn ta và sững sờ. Ngày cưới, chiếc áo cưới rộng lớn và khăn trùm che kín khiến người không nhìn kỹ, hôm nay mới nhìn kỹ, thấy thân hình ta đã gầy đi, gương mặt có năm phần giống mẫu hậu, đặc biệt là kiểu tóc, ta đã cố ý chải kiểu tóc bách hợp mà mẫu hậu thích nhất. Kiểu tóc này rất ít người có thể chải đẹp, từ nhỏ ta đã thấy mẫu hậu chải tóc mỗi ngày, nên tự nhiên ta cũng biết chải.
Ngày hôm đó, phụ hoàng đã nói với ta rất nhiều. Ta biết, hôm nay ta cố ý ăn mặc giống mẫu hậu, để người nhớ lại những kỷ niệm thời trẻ với mẫu hậu. Dù sao thì đã gần mười năm rồi, mẫu hậu cũng đã ra đi mười năm. Đức Hiền Hoàng hậu tuy đoan trang nhưng lạnh lùng, Huệ quý phi tuy xinh đẹp nhưng kiêu ngạo, đều không thể so được với sự thanh lịch dịu dàng và tình yêu chân thành mà mẫu thân dành cho phụ hoàng khi xưa.
Phụ hoàng hỏi sao ta lại gầy đi, ta mỉm cười và cảm ơn Đức Hiền Hoàng hậu, nói: "Có lẽ do thể chất con không hợp ăn thịt, sau khi theo mẫu hậu ăn chay một thời gian, con cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng thoải mái hơn nhiều."
Phụ hoàng hài lòng nói: "Gầy đi là tốt, gầy đi là tốt, nếu sớm thế này thì...". Người ngừng lại, nhìn Chu Phi, không nói tiếp.
Ta biết, chỉ cần ta đứng cạnh Chu Phi, ngay cả cha mẹ ruột của ta cũng không dám nói rằng chúng ta xứng đôi, vì Chu Phi quá rực rỡ. Đặc biệt là khi hắn cười dịu dàng, ánh mắt như chứa cả bầu trời sao, nụ cười như ánh trăng sáng, tràn đầy khí chất trong trẻo của một thiếu niên, khiến lòng người tức khắc nở hoa, mọi thứ bừng sáng và trong trẻo hơn.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^ Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Mấy ngày gần đây, ta cố tránh không chạm mặt hắn. Càng nhìn hắn, ta càng cảm thấy mình đúng là đã liên lụy h
Có lẽ vì cảm giác áy náy nhiều năm khi bỏ rơi ta, hoặc có thể là do cảm giác tội lỗi với Chu Phi, ngày hôm ấy phụ hoàng đã tăng thêm ngân sách cho ta, mở rộng đất phong của ta. Nhân dịp phụ hoàng vui vẻ, ta còn xin được vài phần thưởng, yêu cầu người trả lại những người hầu đã chăm sóc ta từ khi còn nhỏ. Dù gì ta cũng đã mở phủ riêng, nhân sự thực sự không đủ.
Vì vậy, khi ta rời cung, Trương nhũ mẫu, Thúy Châu, Hương Vân, Tố Tâm, cùng với các cung nữ và thái giám còn sót lại từ các cung khác đều được ta mang ra ngoài, cùng trở về phủ với ta. Đêm đó là đêm vui nhất của ta kể từ năm mười tuổi, ta ôm Trương nhũ mẫu và Thúy Châu, vừa khóc vừa cười, náo loạn mãi đến khuya.
05
Có thêm người giúp đỡ, ta bắt đầu kiểm tra từng người hầu mà ta mang ra khỏi cung. Những người do Huệ quý phi sắp xếp, cũng như những người từ các cung khác đều bị ta lần lượt đẩy về đất phong. Chỉ giữ lại những người cũ và những người hầu mới tuyển để bên cạnh.
Sau vài ngày náo loạn, phủ công chúa đã hoàn toàn thay đổi, tinh thần của người hầu cũng khác biệt hẳn, ai cũng cảm thấy có tương lai, đầy sức sống.
Sau khi phủ công chúa đã được sắp xếp ổn thỏa, ta liền đi đến đất phong mà phụ hoàng mới ban cho, kiểm tra sổ sách cũ, làm rõ lại nhân sự quản lý, sau đó tiến hành sắp xếp lại một số việc. Ngoài ra, ta còn cho người quây một mảnh ruộng gần suối nước nóng để cải tạo thành trường đua ngựa.
Sau khi trở về từ đất phong, ta mang theo một số sản phẩm nông nghiệp đặc sản, cùng với những món bánh ngọt do chính tay ta làm, tiến cung.
Bánh ngọt là loại bánh Như Ý và bánh hoa hồng mà mẫu hậu thường làm khi ta còn nhỏ. Ta đã cùng Trương nhũ mẫu thử làm nhiều lần để đảm bảo hương vị giống hệt như tay nghề của mẫu hậu, rồi mới mang dâng lên cho phụ hoàng thưởng thức.