Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânNgày kia
Rena và Lý Thành sau một quãng đường dài di chuyển đã đặt chân đến Hashe. Rena thong dong bước xuống từ phi cơ, ngước mắt lên nhìn về phía cung điện nguy nga, tráng lệ nơi nổi bật nhất tại vương quốc này.
Độ vững, độ dày được thể hiện qua loại đá chắc chắn cấu tạo nên cấu trúc kiên cố. Các tòa tháp cao sừng sững được bao phủ bởi lớp sơn màu trắng dưới ánh nắng mặt trời tái hiện một vẻ đẹp hùng. Những ô cửa sổ hình oval thông qua lớp kính trong suốt càng thêm nổi bật nơi này. Một tòa lâu đẹp tựa như một bức tranh đang được tái hiện ngay trước mắt.
Trước cánh cổng, một đội quân đã đứng chực chờ để chào đón sự hiện diện của Rena. Chính giữa nổi bật nhất vẫn là người đang mặc đồ hoàng tộc trang trọng kia. Cả thân màu trắng bao phủ với tấm áo choàng màu đỏ, đầu đội vương miện vàng đang từ từ bước tới chỗ cô. Khuôn mặt lộ vẻ thân thiện, cái miệng sau lớp râu trắng khẽ nở nụ cười chào đón :" Ta là Alezinus Coslinvant, người trị vì Hashe, hoan nghênh ngài đến với vương quốc."
Rena đáp lễ lại:" Tôi cũng rất vui vì được diện kiến ngài, nếu hôm nay có gì không phải phép xin lượng thứ cho."
" Ngài khách sáo quá rồi, hai vương quốc cũng là khách với nhau từ lâu có gì Hashe còn phải nhờ cậy đến Vacrina nhiều." Alezinus cười.
Cuộc chào hỏi ngắn ngủi kết thúc nhanh sau đó, ông liền sai một vài người đến phụ trách việc bê đồ của Rena, một số còn lại chỉ dẫn đến phòng. Lý Thành phải theo Alezinus, chỉ kịp gật đầu với cô một cái rồi quay đi.
Đi vào sâu trong đại sảnh phải mất một quãng mới đến được phòng mình ở. Người hầu lễ phép hướng dẫn một số thứ, cộng thêm quy tắc cần phải nắm rõ. Cuối cùng truyền đến tin của Alezinus sau khoảng một lúc nữa sẽ đến bàn tiệc chính để dùng bữa.
Căn phòng ba mặt tường đều được trang trí hoa văn tinh xảo. Từ giường cho đến bộ bàn ghế đều được thiết kế với màu xanh lam đậm theo phong cách cổ điển người hoàng gia hay dùng. Nền nhà màu trắng. Đối diện trước cánh cửa là ô cửa sổ lớn nhìn thẳng ra bên ngoài.
Có lẽ người ở đây đã phải chọn phòng rất kĩ lưỡng cho cô để ở vì khung cảnh ngắm nhìn ra bên ngoài chỉ muốn đứng mãi không thôi. Trăm hoa đua nở đang khoe sắc phối lên ngàn màu đang rực rỡ đón ánh nắng mặt trời.
Cái lạnh của mùa đông chẳng thể ngăn cản chúng tiến tới tiếp nhận cuộc sống, cứ thế vươn mình. Một con đường dài nối liền đến nơi trung tâm của khu vườn. Thoáng qua còn có vài cánh bướm đang rập rờn bay quanh tô sắc cho cánh hoa đang nở rộ. Con đường dài uốn quanh nhỏ bé cầu nối để đến với nơi đẹp rạng ngời này.
Cảnh nơi đây giống Vacrina, đều tạo cảm giác bình yên dự cảm một thời gian tuyệt đẹp sẽ kéo dài mãi mãi. Nếu giờ vương quốc của cô tồn tại có lẽ nó sẽ giống như Hashe nhưng cũng chỉ là nếu vì dù sao nó cũng đang nằm sâu dưới đáy biển rồi.
Nửa tiếng sau đó, đã có tiếng gõ cửa vào phòng thông báo việc đến giờ. Giờ cũng đã tầm trưa, bụng cô sắp chuẩn bị kêu phải giải quyết nhanh thôi.
Đến phía đại sảnh, bàn ăn dài thẳng tắp đã được chuẩn bị biết bao món ngon chỉ việc chờ Rena đến ăn. Chính giữa của bàn là Alezinus, Lý Thành ngồi ngay sang bên cạnh. Rena được người hầu chỉ sang chỗ bên cạnh đức vua. Ngồi gần cũng sẽ bàn được nhiều chuyện hơn. Lặng lẽ đặt thân mình xuống ghế, đập vào mắt la liệt sơn hào hải vị quý giá.
Con gà béo ngậy bốc mùi thơm phức hòa quyện với nước sốt đậm đà thẩm thấu qua lớp da mật ong.
Miếng bò bít tết màu nâu sẫm với sọc kẻ đen ở phía trên. Rau salad màu xanh được bao quanh, mấy miếng dưa chuột man mát cắt thành lát nhỏ xếp vòng tròn, một độ cân xứng hoàn mĩ cho một món ăn tuyệt hảo đã tạo dấu ấn đậm nét từ cái nhìn đầu tiên.
Tôm hùm đỏ tươi xếp đều trên một chiếc đĩa to, lớp vỏ đỏ ửng lên nóng bỏng ai ngờ rằng ẩn sâu bên trong lại có phần thịt mềm mềm trăng trắng.
Nước canh trong veo với vài lá hành nổi lềnh bềnh lên trên, rau của quả từ miếng bắp ngô màu vàng óng, từ miếng cà rốt màu cam được thái lát thành hình hoa đẹp đẽ, từ miếng thịt sườn đang lan tỏa cái đặc trưng riêng giao hòa với nước canh. Đa dạng từ mọi khía cạnh, húp một thìa rồi sẽ nhận thấy đủ mọi thể loại đang lan truyền trong miệng, một cảm giác khó quên đến cùng.
Ngoài ra còn nhiều món phụ như mấy chiếc bánh mì dài, mấy lát bánh mì màu nâu, lớp lõi mềm mềm trắng tinh tựa như đám mây tuyết trên nền trời. Phần vỏ giòn giòn hòa tan cùng nhau kết hợp không thể chê vào đâu được. Chiếc bánh ngọt từ socola, vani, dâu tây có nhiều miếng nhỏ được xếp trên một cái khay nhiều tầng. Nhỏ nhỏ xinh xinh có thêm mấy phần trang trí từ lớp kem ngậy, từ quả cherry đỏ chót đính trên đó.
Loại trái cây phong phú đa dạng nhiều thể loại gần như tất cả đều căng tròn, trơn bóng, mọng nước tạo dựng một viễn cảnh của một khu vườn thực vật tràn đầy sức sống, tiếp thêm nguồn sống năng lượng cho con người.
Dao dĩa đặt trên đều được làm bằng bạc sáng loáng. Ngay đến chiếc cốc uống nước được cấu tạo từ vàng chứa đựng ly rượu đỏ hồng hồng, hấp một hụm gây nên sự đắng đắng, cay cay, ngọt ngọt, một độ nồng quyến rũ mọi giác quan.
" Ngài thấy đồ ăn của chúng tôi thế nào. Hashe chúng tôi không có món truyền thống nên chỉ có thể tiếp đãi mấy đồ tầm thường này. Có gì xin đừng chê." Alezinus khiêm tốn kể với Rena.
Bụng đã đói rồi, Rena lại thuộc dạng người phàm ăn, nên bất cứ thứ gì bỏ vào miệng đều thấy ngon cả. Một bữa ăn của những người hoàng gia sẽ chưa có chữ bình dân xuất hiện.
" Ngài nói quá rồi. Tôi mong còn chẳng được. Suốt nhiều năm qua ngày nào cũng được ăn thế này thì đã tốt." Trong quân đội thì chỉ ăn mấy cái bánh mì rẻ tiền, mấy chén cơm để còn mau chóng đi làm nhiệm vụ. Lấy đâu ra thì giờ để chế biến một bàn ăn thịnh soạn, còn ngồi nhâm nhi ngon lành chứ.
" Tôi nghe con trai tôi nói ngài ở thế giới con người vừa làm chức vụ thượng tướng quân đội, vừa tiếp quản nghề soạn nhạc 3 năm qua cho con trai tôi. Thật không ngờ đến thời điểm này, mới phát hiện được danh tính của ngài" Alezinus nhìn Lý Thành cũng đang thưởng thức món ăn, nghe cha nhắc đến mình cũng dừng lại để lắng nghe.
Rena cầm ly rượu lên day nhẹ :" Đấy là do tôi che giấu một phần sức mạnh nên các vị mới khó khăn đến thế nhưng bản thân cũng khá bất ngờ khi Hashe lại trở thành đồng minh của Vacrina lâu đến vậy. Là công chúa của Vacrina thật lòng cảm tạ ngài đã đưa ra quyết định đó."
Alezinus uống một hụm rượu, đặt nhẹ xuống bàn rồi cười với Rena :" Ngài nói gì vậy. Chúng tôi cầu còn không được. Được trực tiếp nữ hoàng Arianna đến nơi trao tận tay vật giao ước. Nhờ đấy bọn tôi mới tránh được mấy cuộc tấn công từ các nước khác. Kể cả vụ thảm họa nhiều năm trước"
" Thảm họa Vacrina" còn đặt dấu ấn sâu đậm cho cả cư dân ở Hashe. Lý Thành đã từng nói với cô. Giờ hỏi kĩ có khi sẽ tìm ra được manh mối gì đó :" Đức vua Alezinus, ngày Milquynus tấn công vương quốc ngài có cái gì bất thường xảy ra không, như lực lượng bọn chúng thế nào, mục đích?"
Alezinus ngưng đọng lại vài giây rồi cũng thành thực trả lời :" Đáng tiếc là không, ngày đó đến quá đột ngột, đến tận bây giờ tôi cũng khó lòng nào có thể hiểu được bọn chúng nghĩ gì." Cái ngày đấy quá sâu sắc đến độ gây ra đau thương lớn cho mọi người ở đây nên hỏi lại khiến ông nhớ về đoạn quá khứ đau khổ đó.
Nghe cũng đã thấy bất hợp lí, một đất nước chẳng có năng lượng mạnh mẽ, quân sự cũng thuộc dạng bình thường. Cho rằng đấy là đồng minh của Vacrina đi chăng nữa thì tấn công một vương quốc yếu ớt, thì bọn chúng được lợi gì. Chỉ đơn giản muốn diệt tận gốc tất cả những gì liên quan đến Vacrina thôi sao. Hay có cái gì được cất giấu ở đây Milquynus muốn tìm kiếm.
" Vậy mẹ tôi có từng nói gì về phong ấn không, một loại thần chú để hóa giải ?" Rena tiếp tục dò hỏi.
Nhận lại cũng chỉ là một cái lắc đầu:" Chúng tôi cũng đã thử tìm cách từ mấy quyển sách cổ xưa, cố gắng để phá nhưng đều thất bại" Alezinus kể thêm.
Thở dài như một lời than thở. Cái phong ấn đấy Rena đã lường trước được một ngày đâu thể giải mã được hết tất cả. Nếu nó thực sự đơn giản như thế thì Milquynus cũng chẳng cần phải tốn mười mấy năm nay hì hục mò công tìm kiếm.
" Hôm nay có khi chúng ta đừng nhắc đến những chuyện buồn nữa, hãy nhìn vào mặt tích cực hơn tôi tin ngày Vacrina phục hưng không còn lâu đâu"
Đang ngồi ăn trên bữa tiệc, mình lại lôi lại mấy chuyện cũ, có vẻ hơi phá hỏng không khí rồi :" Ngài nói đúng, chúng ta nên dừng chủ đề này lại đây."
Alezinus bắt đầu kể về vương quốc Hashe về lịch sử lâu đời, văn hóa, con người. Lý Thành và Rena ngồi chăm chú nghe. mặc dù Rena phát hiện ra được vẻ mặt của anh có phần hơi chịu đựng. Chắc khi có khách quý đến đây, cha anh lại nói đi nói lại mấy chục lần, là cô thì đã sớm rút lui từ lâu rồi.
"Nghĩ lại tôi cũng thấy hiếu kì, nữ hoàng Arianna được mệnh danh như một chiến thần của Vacrina lại có niềm đam mê lớn với âm nhạc. Còn sở hữu một giọng ca làm khuấy đảo biết bảo nhiêu trái tim của nhiều người. Còn cơ hội tôi cũng muốn lắng nghe một lần nữa." Alezinus nói một cách vui vẻ nhất bởi nó thật sự thuộc về một thứ gì đó rất kì diệu.