Hỏa Ca

Chương 238





Cánh cổng khẽ mở ra trước mặt Ryvan chính là tòa lâu đài cực kỳ tráng lệ nhưng không tránh khỏi u tối và lạnh lẽo. Trước cánh cửa chính, một cô gái có dáng dấp nhỏ nhắn, mái tóc xoăn màu tơ ngắn dài, khẽ đẩy gọng kính đen của mình trước mặt, ung dung đến trước mặt Ryvan. Cả y phục màu tím, dài, trên tay cầm một cuốn sách cổ kính. Khuôn mặt nở một nụ cười tươi hớn hở, chào đó:" Xin chào, soái ca, tôi chờ anh lâu lắm rồi đó."

Hành động niềm nở của cô gái không hề làm Ryvan thấy ngạc nhiên, trái lại sát khí trong người tỏa ra cực kì khắc nghiệt.

Cô gái đó cũng không hề sợ sệt còn thân thiện giới thiệu tên tuổi:" Tôi là quân sư ở Milquynus, Nila, hân hạnh được làm quen nha. À, anh không cần nói tên của anh đâu, trước khi đến đây tôi đã tìm hiểu rất rõ rồi."

Thấy Ryvan chưa hề có dấu hiệu thu lại ý định thù địch với mình, Nila thở than một tiếng, chống tay lên eo làm bộ, ngón tay không ngừng múa lung tung, chỉ trỏ:" Anh quá đáng lắm đấy, tôi chờ anh tổng cộng 2 tiếng 25 phút 10 giây rồi đó, hãy biết ơn một chút đi chứ."

Nói đến nửa lời, Nila cảm thấy bỗng dưng toàn thân như sắp có ai đó đóng băng đến nơi, đôi mắt của người trước mắt nhìn cực kì lãnh khốc sắp trở thành một tảng băng huyền thoại đến nơi. Còn cái bộ dáng không nói không thưa gì này càng đáng sợ thêm gấp bội.

" Bình tĩnh đi chứ, tôi không đánh nhau với anh. Tôi chỉ làm người dẫn đường cho anh thôi. Khổ thật đấy chứ, thống lĩnh đích thân bảo tôi đi mời khách mà khách còn chẳng tôn trọng gì cả. Phiền quá à."

Nila bắt đầu bộ dáng khó chịu, lời nói cũng đầy oán trách hơn. Nhưng nội dung của câu nói đó đã gần như làm sát khí của Ryvan thay đổi:" Cô ấy đâu?"


" À, hậu duệ phượng hoàng hả, yên tâm đi 6 tháng nay cô ấy sống rất tốt. Lúc nào cũng được thống lĩnh nhà chúng tôi chăm sóc chu đáo hết đó."

Huyễn Cốt Khí bỗng kề sát cổ của Nila đến độ cô phải câm lời nói của mình lại. Cô bối rối suýt làm rơi cả quyển sách trên tay, lúc này mới kiệm lời đôi chút:" Để tôi dẫn đường cho anh đi được chứ?"

Suốt cả quãng đường đi, Ryvan rất nhanh đi vào phía tòa lâu đài bên trong. Bộ dáng hớn hở của Nila vừa đi vừa hát, lại còn lật quyển sách trên tay liên tục như đang xem thứ gì đó rất chăm chú. Quyển sách đó mau chóng thu hút lấy ánh mắt của Ryvan. Loáng thoáng qua hình ảnh nhưng anh đã thấy được độ công phu của nó, đối ngược hoàn toàn với hình dáng của cô nhóc này.

" Anh muốn xem cái này hả?"

" Không."

" Cái này cũng không phải tuyệt mật gì, vì thường người ta không hiểu ngôn ngữ tôi viết . À, không, không, nhầm nếu anh nhìn ảnh mà chịu phân tích thì vẫn có thể đoán được. Ví dụ như hậu duệ phượng hoàng nè, cô ấy đoán được gần hết đó." Nila chỉ ngón trỏ đặt lên môi hồi tưởng lại " Cô ấy rất thông minh, chỉ một đêm đã phân tích hết, nhưng mà... đáng tiếc lại hồ đồ rơi vào cái bẫy của tôi."

Nila cười vui hớn hở hơn trước, giải thích:" Khi cô ấy bước chân vào tòa lâu đài này, tôi đã biết cô ấy sẽ không ngồi yên làm một tù nhân. À, đúng rồi, cả cái con xương xương bé bé đó, lúc đầu tôi cố tình để nó nhìn thấy quyển sách sau đó tạo dựng một hiện trường, cố nhử nó đi ăn cắp được. Quyển sách đấy thật ra chiến lược khá giống với quyển sách gốc nên gần như không có khác biệt mấy. Chỉ khác ở cái ấn chú. Nên cô ấy khi vừa mới lấy được, đi gần đến cánh cổng thì lại không thành công. Lại còn bị Anrel tỉ tỉ hại nữa. Haizzz"

Ryvan đứng đằng sau đã ngừng bước chân lại nên tiếng động ngoài giọng nói của Nila ra thì không có ai cả, còn cô thì vẫn hăng hái kể chuyện tiếp:" Lúc đó nhá, Anrel tỉ tỉ làm cho cô ấy bị thương nặng lắm đó, gần như còn làm phế luôn hai tay của cô ấy. May có Sanki tỉ tỉ cứu giúp..."

Chưa nói hết câu, cả một hành làng bỗng chốc bao phủ bởi băng tích tụ lại gần chỗ Nila Lúc này cô mới ngừng miệng theo dõi thần lực lớn mạnh đang ôm lấy mình, cả tảng băng bắt đầu lan từ chân Nila đến hết toàn thân. Cả người cô bắt đầu bị đóng băng. Đứng trước mặt cô, bóng đen như bao phủ lấy lớp băng này. Khi nó sắp lên đến đầu, nụ cười của Nila dần thay đổi, cũng là cười nhưng nụ cười cực kì ghê sợ, ánh mắt màu tím cũng dần thay đổi.

" Vị thần sa ngã, ngươi giết ta thì đồng đội ngươi cũng sẽ chết đấy."

" Có ý gì?" Ánh mắt dần trở nên rét lạnh.

" Các ngươi nghĩ sao có thể xâm nhập vào Milquynus một cách đơn giản thế. Chẳng qua chỉ là thống lĩnh muốn để các ngươi vào. Kể cả vùng đất của các vị tướng còn lại, cánh cổng hay lối đi đều do một tay ta thiết kế hết. Giờ này chắc bọn chúng đang đi qua rồi, chỉ cần ta thay đổi ma trận, cách thoát cũng sẽ khác đấy. Đến lúc đó, chướng ngại trước mắt sẽ vô đáng sợ đó."

Nila không hề nói đùa, ánh mắt màu tím dần biến đổi. Trong tròng mắt, một lớp sương đang xoáy vào nhau, rồi hiện ra từng điểm sáng nối đuôi nhau tạo thành những đường thẳng khó hiểu:" Thấy không, ma trận đó, chỉ cần ta thay đổi một điểm thôi, câu chuyện sẽ rẽ ra một hướng hoàn toàn khác đó"


Lớp băng lên đến cổ của Nila phải ngưng đọng lại vì lời nói của cô. Đây mới chính là bản chất thật của cô ta. Ẩn giấu với cái vẻ ngoài đó, bên trong thì đầy tâm cơ

" Thôi nào, Nila đừng có làm mất lòng khách quý của chúng ta." Eddric với thân hình trong suốt của hắn ta đứng dựa lưng vào cửa quan sát động thái của hai người.

Nghe lời Eddric nói, Nila mới thu hồi ánh mắt lại, nụ cười lại tươi như hoa như đợt trước:" A, Eddric thúc thúc, chú ra đây đón bọn cháu sao?"

" Hai người đi quá lâu, tôi phải ra đây xem thử." Vừa nói anh vừa hướng về phía Ryvan, cũng đang hướng về phía hắn.

" Tôi nên gọi là đại tướng Ryvan hay vị thần sa ngã đây, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau nhỉ?"

Lớp băng bên phía Nila đã dừng lại, Ryvan ngờ ngợ được giọng nói quen thuộc này. Một giây sau đó anh đã tìm ra được chủ nhân giọng nói đó là ai:" Ngươi...là tên đeo mặt nạ?"

" Đúng vậy, thứ lỗi cho tôi chưa giới thiệu sớm. Tên tôi là Eddric một trong mười hai vị tướng của Milquynus."

" Vẫn lịch sử như mọi khi, Eddric thúc thúc." Nila lon ton chạy lại gần Eddric trầm trồ khen, tâm trạng phấn khởi như mọi thứ vừa xảy ra với cô chưa từng hiện diện.

" Thời gian khá hạn hẹp, nếu có thời gian hi vọng có thể nói chuyện được với ngài nhiều hơn, xin mời đi lối này." Trên thân hình trong suốt đó, cặp mắt đỏ lừ không cảm giác đó. Ryvan thu lại Huyễn Cốt Khí, hất áo choàng đen phía đằng trước, bước chân mạnh bạo xuống dưới sàn cho thấy anh đã phải kìm nén sự tức giận từ thuở ban nãy.

Quả là thú vị. Eddric nghĩ, vị tướng Ryvan không vì cái gì mà tức giận, không vì cái gì mà đau khổ lại chỉ vì một người phụ nữ lại để lộ ra rõ ràng đến vậy. Tiếp theo đây nếu để hắn ta chứng kiến bộ dáng của Rena thì sẽ phản ứng thế nào đây. Thật đáng để mong chờ.

Căn phòng đại sảnh khá rộng có thể tương đương với một phần lãnh thổ của bọn quái vừa rồi. Đi trên sàn lá lát gạch nơi có hơi luồng bóng tối tỏa ra cùng những ngọn lửa màu tím đi đến đâu sáng đến đấy trên các ngọn đuốc. Karmas ngồi trên chiếc ghế như người đứng đầu, anh ngồi dựa lưng vào ghế, một tay chống cằm, tay còn lại nắm trong tay thanh đao sắc bén có hình con quỷ ngồi trên đầu cùng đôi mắt vàng sáng rực.

Bên cạnh hắn còn có hai vị tướng nữa, một là Anrel hai là X-L. Anrel ánh mắt vô cùng căm ghét nhìn về phía Ryvan, ả vẫn còn ghi hận những chuyện vừa nãy xảy ra. X-L nhìn thấy Ryvan mắt không đổi sắc, không một biểu cảm hả hê gì về đối thủ đã đến.

" Cuối cùng thì ngươi cũng đã đến."

" Cô ấy đâu?" Ryvan không thèm đếm xỉa đến lời nói của Karmas, phút giây nhìn thấy hắn ngồi trên đó, luồng khí xung quanh anh lại cuộn trào chứa đầy hằn ý ở trong đôi mắt, đặc biệt là con ngươi màu đỏ, thấm đẫm máu tươi, đến kinh hãi.


Karmas ngưng đọng vài giây một hồi rất nhanh lấy lại thần thái cao cao tại thượng của mình, khẳng định nói:" Nếu ngươi muốn cô ấy đến vậy, chi bằng hãy cùng cá cược với ta."

Ryvan nhíu chặt mày lại đủ để thấy anh không thích mấy trò như thế này.

Karmas đặt được mục đích, tiếp tục chủ đề:" Nếu ngươi có thể làm cho cô ta tự nguyện trở về cùng với ngươi, ta sẽ thả người."

Ryvan phát giác ra chuyện chẳng lành, tay bỗng dưng siết chặt hơn hận không thể hằn vào thịt. Hắn ta nói với bộ dáng tự tin như vậy, hẳn đã biết rõ kết cục đằng trước. Nhưng anh sẽ không vì cái tỉ lệ cao đó mà phải chịu thua hết. Cuộc đời Ryvan này chưa biết đến chữ thua.

Thấy Ryvan không phản ứng gì, Karmas coi đó như là một sự chấp thuận liền lập tức gọi người đưa Rena đến. Khoảng một lúc lâu sau đó, cánh cửa một lần nữa mở ra, Rena trong trang phục trắng toát, với mái tóc bạch kim dài chạm đất đi từng bước đi về phía trước. Cô không đi một mình, đằng sau còn có Sanki đang giúp cô tiến tới.

Nhìn thấy hình bóng Rena, hận ý ban đầu của Ryvan ban đầu đều giảm xuống, thấy hình bóng Rena đằng trước mắt, anh không giấu nổi nhẹ lòng. Tuy nhiên một giây sau đó, khi đối diện với ánh mắt của Rena, anh lập tức quay trở lại trạng thái lúc trước, giọng vô cùng tàn nhẫn không giấu nổi trận cuồng phong ập tới:" Ngươi đã làm gì?"

" Ta đã lấy cảm xúc của cô ấy." X-L bên cạnh lên tiếng:" Cô ta giờ không có chút kí ức nào, không cảm thấy gì."

" Sanki" Karmas gọi tên Sanki, cô ngay lập tức hiểu chủ ý của thống lĩnh để Rena tiến tới gần Ryvan hơn.

Bàn tay Ryvan đỏ hẳn lên vì nắm chặt, một phần tay vì thế mà đã đóng băng dần, lạnh buốt. Thế nhưng khi thấy Rena, hơi lạnh đó cũng dần giảm nhiệt xuống, anh bước lại đến chỗ cô, bàn tay vừa to lớn vừa đỏ lên có phần hơi thô ráp đặt lên gò má nóng rẫy của Rena, anh ngắm nhìn đôi mắt màu thạch anh vàng của cô, sáng trong đã dần u tối đi.