Hỏa Hôn

Chương 22: Chiến Thần



Ngôn Tích lúc này hung hăng nắm chặt tay.

Anh ta vẫn luôn lái xe rất ổn định, nhưng không kiềm nổi lòng hiếu kỳ. Vì thế, lúc chuyển đường, anh ta làm bộ lơ đãng nhìn vào kính chiếu hậu, nhìn thấy tình huống của hai vị lão đại phía sau.

Không xem còn tốt, vừa xem, tay anh ta run lên, thiếu chút nữa đem xe lái vào con sông.

Ngôn Tích nghiêm túc hoài nghi có phải mình điên rồi hay không.

Nếu không phải mắt anh ta có vấn đề, vậy thì vì sao nhìn thấy họ, một người "người lạ chớ đến gần" lại nắm tay cô gái tóc đỏ Dạ Xoa kia?!

Đồng Giai bên cạnh lúc này che đầu, một bên yếu ớt nhìn anh ta, ôn nhu nói: "Ngôn Tích, anh có thể lái xe cho tốt đừng lạng tay lái nữa được không? Tôi bị anh làm cho muốn say xe."

Ngôn Tích nặng nề nuốt nước miếng, mới có thể đem mắt từ kính chiếu hậu thu hồi lại. Anh ta hít sâu một hơi, hơi thở bình ổn lại nói với Đồng Giai: "Giai Giai, hay là đổi thành cô lái đi? Tôi tự lái bây giờ cũng có chút say xe..."

Bồ Tư Nguyên cũng chú ý tới động tĩnh của bọn Ngôn Tích, chờ khi anh viết tên mình trong lòng bàn tay Ca Diễm xong, anh buông lỏng tay cô ra, đem tay rút về.

Chỉ là, độ ấm từ ngón tay không nhanh như thế mà giảm xuống, ngay cả trên má và tai Ca Diễm đều nóng lên.

Cho nên, mãi đến khi tay anh rời khỏi, cô vẫn như cũ mà nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Loại nhiệt độ lưu lại trên da này, cô trước đó chưa bao giờ trải nghiệm qua, cũng bởi vậy, cô không thể áp cổ nhiệt độ này xuống được, lòng bàn tay và trong lòng cô có một cảm giác ngứa ngáy.

Cứ như vậy cả người cô cứng đờ người ngồi một hồi lâu, cô có chút không tự nhiên mà cuộn tròn ngón tay mình lại.

Kết quả cô phát hiện, ngón tay khô ráo mát lạnh thấp thoáng vẫn còn nhiệt độ ấm áp của anh tại ba chữ "Bồ Tư Nguyên" mà anh mới viết lên lòng bàn tay cô.

Cô nhắm mắt lại để giảm bớt cảm giác này, kết quả, khi nhắm mắt, trong đầu cô hiện lên bàn tay với khớp xương rõ ràng lại xinh đẹp.

Mà bàn tay đó, cùng với trong trí nhớ của cô không bao giờ quên, thật sự giống tương tự nhau.

Lúc ở Hắc Mao Đại nhìn thấy tay anh, cô liền có chút bừng tỉnh. Mà hiện tại, loại cảm giác này và trong ký ức, càng ngày càng mãnh liệt.

Không, sao có thể?

Cô tự nói với chính mình.

Có thể đàn ông xuất hiện bên cạnh cô quá ít, ngẫu nhiên xuất hiện như thế này, cô mới sinh ra một loại ảo giác.

Dọc đường đi, không có chuyện gì xấu xảy ra. Chờ khi xe dừng lại tại chi nhánh Shadow ở Hoa Kỳ, Ca Diễm lập tức mở cửa xe ra nhảy xuống.

Thấy không người nào áp giải cô xuống xe như tưởng tượng, cảm giác thật sự không đúng lắm.

Lúc này ở trước mặt cô, là một nông trường trên vùng đất mênh mông. Nông trường lẻ loi đứng sừng sững trên mặt đất này, phạm vi mười dặm quanh đây không có cảnh vật và kiến trúc khác.

Ca Diễm nhìn trong chốc lát, nông trường này không hề có trâu, dê, hay gà, cô thình lình nói một câu: "Tôi có chút muốn ăn bò bít tết."

Ngôn Tích vừa mới mở cửa xe xuống, nghe được lời này thiếu chút nữa lảo đảo: ".... Cô tưởng đến chỗ này du lịch à?"

Cô lè lưỡi, đi theo bọn họ đến nông trường, đúng là cảm thấy mình có chút giống tới để tham quan du lịch.

Trước kia khi ở CIA, cô chưa từng hợp tác với Shadow, càng miễn bàn được họ đích thân dẫn đến căn cứ. Hôm nay có thể trời xui đất khiến lấy thân phận "người tình nghi" tới nơi này, thế nhưng cô cảm thấy rất hưng phấn.

Chờ đến khi bọn họ vào nông trường, Ngôn Tích duỗi tay kéo đống rơm che giấu phía sau cánh cửa. Ngay sau đó, một thang máy mới tinh thuần một màu trắng xuất hiện trước mặt họ.

Vào thang máy, ngay lập tức một đường đi xuống dưới.

Tới tầng cuối cùng, trước mắt là cảnh tượng như trong phim khoa học viễn tưởng - Toàn bộ căn cứ rộng lớn, từ trên xuống dưới treo vô số bóng đèn trắng, giữa không trung còn có ít nhân viên nghiên cứu thiết kế trinh sát cùng với người máy mini thăm dò, mỗi một khu vực đều có nhân viên công tác của Shadow đi lại bận rộn.

Ca Diễm xem đến nỗi mắt đều trừng to lên.

Dọc đường đi mọi người nhìn thấy Bồ Tư Nguyên, đều sẽ dừng bước chân mà hành lễ. Khi nhìn đến Ca Diễm có mái tóc dài màu đỏ, đều sẽ dùng ánh mắt tò mò nghi hoặc và đánh giá cô, thậm chí còn dừng bước lại nhỏ giọng bàn tán.

Ngôn Tích vừa đi vừa nhỏ giọng mắng chửi: "Mẹ nó, tôi làm ở chỗ này nhiều năm như vậy, trước nay đều không được chào đón nồng nhiệt như thế..."

Ca Diễm tai thính, cười tủm tỉm mà nói với anh ta một câu: "Không cần cảm ơn."

Ngôn Tích: "...."

Chờ khi bọn họ đi đến khu thẩm vấn, Bồ Tư Nguyên đẩy ra một cánh cửa trong đó, mặt không cảm xúc hướng cằm vào bên trong.

Ca Diễm hai chắp sau lưng, đi vào bên trong: "Ai, phòng thẩm vấn thì ra được thiết kế thế này à? Còn có, tôi đói bụng, có thể cho tôi ăn chút gì đó không? Tôi muốn ăn thịt."

Ngôn Tích và Đồng Giai đều không nỡ nhìn thẳng mà bưng kín hai mắt mình.

Bồ Tư Nguyên nhìn cô gái thản nhiên kia, gân xanh trên trán nổi lên. Qua vài giây, anh trở tay đóng cửa phòng thẩm vấn lại, ngữ khí lạnh lẽo nói với Đồng Giai: "Cho cô ấy ăn, trước tiên cô ở đây trông coi cô ấy."

Đồng Giai: ".... Được."

Lão đại, anh như thế nào lại biến thành người như vậy! Vì sao anh trở nên dễ nói chuyện như thế! Vì cái gì mà vị bên trong kia tức giận than đói, anh liền đáp ứng ngay?!

Nội tâm Đồng Giai mờ mịt kêu gào.

Bồ Tư Nguyên và Ngôn Tích cùng đi đến văn phòng, Đồng Giai từ trong phòng bếp mang ra một phần cơm đùi gà và một ly coca, đi đến phòng thẩm vấn Ca Diễm.

Ca Diễm nhìn cô ấy bưng đồ ăn đến, lập tức nhiệt tình dào dạt nói: "Đồng Giai à, đồ ăn ở nơi này của các cô cũng đều thịnh soạn thế này? Phần cơm đùi gà này so với quán ăn ở bên ngoài đều mê người! Tôi có thể ở luôn trong phòng thẩm vấn này được không?"

Đồng Giai sắp khóc, trong lòng nghĩ bà nội ơi, cô còn định ở, chúng tôi sợ cô không vui đem nơi này phá hủy đó!

Chờ đến khi Ca Diễm ăn xong, tựa hồ mới nhớ tới cái gì, ngẩng đầu hỏi Đồng Giai: "Đúng rồi, cộng sự ngốc nghếch của tôi, là Buzz Lightyear, cậu ta hiện tại đang ở đâu?"

Đồng Giai sửng sốt một chút: "Cô là nói đến Nam Thiệu sao?"

Cô liên tục gật đầu.

Đồng Giai: "Cậu ta giờ đang ở trung tâm kỹ thuật của chúng tôi, đang giúp đội kỹ thuật cùng nhau nâng cấp hệ thống thông tin."

Cơm trong miệng Ca Diễm thiếu chút nữa phun ra.

.... Bởi vì cô ở căn cứ Huyết Hạt Tử chế giễu máy truyền tin của bọn họ, thuận miệng nói có thể đem Nam Thiệu cho họ mượn để nâng cấp hệ thống thông tin Shadow, Bồ Tư Nguyên ấy thế mà tận dụng Nam Thiệu thật! Còn triệt để ngay và luôn!

Cô xoa xoa huyệt thái dương, vẻ mặt khổ đại cừu thâm nhìn Đồng Giai: "Tôi có thể nói mấy câu với cậu ấy không?"

Đồng Giai suy nghĩ một chút, lấy điện thoại ra gọi cho Từ Thịnh, sau đó bật loa ngoài đặt trên bàn: "Bảo Nam Thiệu nghe điện thoại."

Sau đó, giây tiếp theo, Ca Diễm liền nghe được âm thanh hưng phấn phóng đại của Nam Thiệu: "Ca Diễm! Tôi cùng nam thần nói chuyện rồi! Nam thần còn khen tôi cô biết không! Anh ấy nói kỹ năng hack của tôi rất tuyệt a a a!!!"

Ca Diễm: "...."

Nam Thiệu: "Sau đó anh ấy nói hy vọng tôi có thể hỗ trợ thăng cấp hệ thống thông tin của Shadow! Mẹ nó, nam thần mở miệng, tôi còn muốn quỳ để giúp anh ấy thăng cấp! Sau đó tôi hỏi anh ấy có thể giúp tôi ký tên trên lưng không, tuy rằng anh ấy từ chối, nhưng mà bộ dạng từ chối cũng quá đẹp trai!"

Ca Diễm, Đồng Giai và Từ Thịnh đều câm nín: "...."

Tiếp đó, không đợi Nam Thiệu tiếp tục bày tỏ với Ca Diễm tinh thần hưng phấn cam tâm tình nguyện vì nam thần làm việc, cô đã trực tiếp ngắt điện thoại, đem đẩy trả lại cho Đồng Giai.

Đồng Giai do dự một chút: "Cô không cần nói chuyện tiếp sao?"

Ca Diễm ngoài cười nhưng trong không cười mà "ha hả" một tiếng: "Không cần đâu, cậu ta có nam thần là đủ rồi."

*****

Lúc Bồ Tư Nguyên và Ngôn Tích vào văn phòng, lại gặp được một vị cố nhân quen thuộc.

Người nọ dường như không có dấu hiệu già đi chút nào, đôi mắt xinh đẹp hàm chứa ánh sáng nhàn nhạt, khóe miệng cong lên như đang cười.

Đây là đặc công mạnh nhất trong lịch sử Shadow, đã từng là vương bài Chiến Thần, là người mở đầu và dẫn đường của Shadow.

Đúng vậy, vị cố nhân này chính là Mạnh Phương Ngôn.

"Trời ạ!" Ngôn Tích đi vào liền kinh ngạc: "Anh Phương Ngôn, sao anh lại đến đây?"

Mạnh Phương Ngôn đang cùng L ngồi trên sofa pha trà cho cấp trên, nghe vậy cười như không cười liếc mắt nhìn bọn họ: "Như thế nào, tôi xuất ngũ rồi nên không thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ được à?"

Ngôn Tích: "Em tưởng anh cùng chị Tịnh còn có tiểu Kỳ Tịch một nhà hòa thuận vui vẻ còn không kịp, nào có tâm tư để ý đến chúng em!"

Bồ Tư Nguyên không ngoài dự liệu với sự xuất hiện của anh, lúc này đối mặt với anh ấy khẽ gật đầu xem như chào hỏi.

Mạnh Phương Ngôn pha xong trà, bảo bọn họ ngồi xuống: "Hiệp nghị Satan bị đánh cắp là chuyện lớn, tôi có có thể không xuất hiện sao? Năm đó vẫn là lão tử vất vả cướp về, ai có thể nghĩ đến lại bị một tên biếи ŧɦái đánh cắp, hiệp nghị này tập hợp rất nhiều đặc công, nếu vậy quả thật là một quân đoàn hắc ám."

L ở một bên lúc này trầm giọng mở miệng nói: "Lần này Osiris khơi mào một loạt sự kiện xác thực uy hiếp toàn cầu xưa nay chưa từng có, lần này Mars cùng người nhà tới Hoa Kỳ, tôi liền kêu cậu ấy đến đây bàn bạc đối sách."

Mạnh Phương Ngôn lúc này hướng về phía Bồ Tư Nguyên: "Tiểu Bồ, cậu nói thử xem."

Bồ Tư Nguyên đem chuyện ở căn cứ mua bán người vừa rồi nói qua một chút, sau đó nói: "Tuy rằng tôi đã lệnh cho Sky bọn họ rà soát những căn cứ khác của Huyết Hạt Tử, nhưng bọn chúng cảnh giác rất cao và những nguyên nhân khác, cuối cùng chúng ta chỉ tóm gọn được bảy căn cứ. Nói cách khác, hai căn cứ còn lại của chúng bị người chúng ta đuổi tới đều toàn thể chạy trốn."

Vừa nghe còn có "nguyên nhân khác", L và Mạnh Phương Ngôn đều nhíu mày lại.

"Bất quá, đám tội phạm của hai căn cứ đó đã chạy trốn, nhưng chưa kịp mang theo những cô gái bị chúng lừa bán, nên các cô gái bây giờ đều đã an toàn mà về bên người nhà."

Mạnh Phương Ngôn: "Đây có thể xem như trong cái rủi có cái may."

L gật gật đầu, tỏ vẻ đã nắm được tình hình, lại hỏi ngược lại: "Thanatos, về Hỏa Hôn, cậu có tính toán gì không? Lúc ấy tình huống khẩn cấp, cậu làm tôi lấy danh nghĩa Shadow gửi thư đến CIA, bởi vì xuất phát từ tín nhiệm cậu cho nên tôi không dò hỏi nguyên nhân gì liền giúp cậu đem người giành về chúng ta. Hơn nữa, tôi nghe nói cậu còn mang theo cộng sự của cô ấy đi hỗ trợ đội kỹ thuật nâng cấp hệ thống thông tin?"

Nhắc đến tên Ca Diễm, Ngôn Tích vẻ mặt từ nghiêm túc lắng nghe, đến biến thành đầy vẻ bát quái.

Mạnh Phương Ngôn lúc này nhịn không được nói: "Hỏa Hôn? Có phải là nữ đặc công rất mạnh của CIA lúc trước, sau lại bị xóa tên, tự lập trở thành sát thủ chuyên nghiệp bị truy nã?"

Ngôn Tích ở một bên gật đầu như giã tỏi.

Vẻ mặt Mạnh Phương Ngôn nghi hoặc: "Sao cô ấy lại liên quan đến sự việc này?"

Ngôn Tích: ".... Một lời khó nói hết."

Ánh mắt Bồ Tư Nguyên lúc này lóe lên một chút, nói với L: "Hiện tại chúng ta đã thu hoạch được manh mối về căn cứ của bọn lừa bán người, nhưng người của Huyết Hạt tử bị thẩm vấn nói không biết Osiris ở đâu, bọn chúng nói trước giờ Osiris chỉ đơn phương liên lạc thông qua máy liên lạc của chỉ huy bọn chúng. Hơn nữa Osiris dùng thân phận nặc danh, không truy tìm được tín hiệu."

"Về Hỏa Hôn, trước mắt tôi chưa thẩm vấn cụ thể cô ấy. Nhưng tôi cho rằng cô ấy cùng Osiris từng có liên hệ, hoặc là nói, có thể nhờ vào cô ấy đi tìm Osiris, tên cô ấy cũng có trong hiệp định Satan, lại tạm thời chưa gia nhập tổ chức của Osiris."

L nghe hiểu được ý của anh: "Hóa ra cậu không phải đem Hỏa Hôn về là do nghi ngờ cô ấy với Huyết Hạt Tử, mà là muốn cùng cô ấy hợp tác? Cậu đừng quên, cô ấy là tội phạm truy nã số một của CIA."

Bồ Tư Nguyên sắc mặt trầm tĩnh: "Mục đích cuối cùng của chúng ta là bắt được Osiris, nhưng trước mắt chỉ mới giao đấu hai lần, thậm chí đến cái đuôi còn chưa chạm vào. Nếu không có ít thủ đoạn phi thường, tôi cảm thấy rất khó có thể tìm được hắn."

Nói tới đây, anh dừng một chút: "Tôi sẽ phụ trách toàn bộ quá trình trông giữ Hỏa Hôn, đảm bảo cô ấy không phải hoặc không trở thành biến cố."

Mạnh Phương Ngôn tinh tường cỡ nào, nghe đến đó, xem như đã rõ ràng. Vì thế, anh quay đầu nhìn Ngôn Tích, thấy được biểu tình "Fuck!" của anh ta.

Chiền Thần nghĩ ngợi, thấp giọng kề vào tai Ngôn Tích nói: "Hỏa Hôn kia, có phải rất xinh đẹp hay không?"

Ngôn Tích thở dài một chút, suy yếu gật gật đầu, lại chậm rì nói: ".... Nhưng cô ấy là người điên."

Mạnh Phương Ngôn tức khắc ý vị thâm trầm híp mắt.

Qua ba giây, anh vỗ vỗ bả vai Ngôn Tích, dùng vẻ mặt người từng trải, nói thấm thía với Ngôn Tích: "Xem ra cô ấy có điểm giống chị dâu của các cậu sau này rồi."