Sáng hôm sau Ngải Luân đã đứng trước của nhà anh thấy cô đi ra mở cửa liền giơ tay chào cô :" Hello Duy An "
Cô đi ra mở cửa cho Ngải Luân cô vừa đi vừa nói :" tôi xin lỗi vì đã đuổi anh ra ngoài lúc nửa đêm , đã để anh phải ngủ ngoài đường rồi "
- Không sao đâu dù gì đây cũng không phải là lỗi của cô
Đúng lúc đấu anh tỉnh dậy đi ra nhìn thấy cô đang nói chuyện với Ngải Luân liền lên cơn ghen chạy đến chỗ cô nói :" vợ ! Vợ cho cậu ta ngủ lại đấy à ? "
- Vợ ......!vợ đâu có , chỉ là vợ ........
Anh không thèm nghe cô giả thích rơm rớm nước mắt nói :" vợ ! Tại sao vợ lại gạt chồng , vợ gạt chồng như vậy vui lắm sao ? "
- Vợ không có gạt chồng , chồng nghe vợ giải thích đi mà
Anh bịt hai tai lại lắc đầu nói :" chồng không muốn nghe vợ giải thích , giả thích có nghĩa là che giấu đi sự thật "
Cô thấy anh như vậy cô không hiểu tại sao phải giải thích cho anh hiểu bằng được.
Nếu không cô sẽ có cảm giác tội lỗi mà vốn dĩ cô không làm sao điều gì cả.
Cô quay sang Ngải Luân nói :" Ngải Luân ! Anh mau giải thích cho cho anh ấy hiểu đi "
Ngải Luân giả vờ ngây ngô nhìn cô nói :" sao phải giải thích ? "
- Vì anh ấy hiểu lầm
- Những điều đó là thật mà.
Sao phải giải thích làm gì ?
Ngải Luân vừa dứt lời thì cảm thấy đằng sau lành lạnh , bỗng nhiên có một giọng nói của một người con gái nói đằng sau :" thật vậy sao ? " giọng nói chứa đầy sát khí
Ngải Luân từ từ quay lại sau lưng thì thấy một người con gái thân hình thon thả da trắng và mịn không tì vết nói chung là nhìn từ trên xuống dưới chỗ nào cũng đẹp hết nhưng giờ lại đang mang vẻ mặt giận dữ người đó không ai khác chính là Chương Mỹ
Nhìn thấy Chương Mỹ anh liền chạy ra ôm còn nói với vẻ nũng nịu :" Chương Mỹ cuối cùng em cũng về rồi , em làm anh nhớ em chết mất "
Nghe anh nói vậy Chương Mỹ nổi hết cả da gà chưa kịp định thần thì anh đã ghé sát vào tai nói với giọng điệu lạnh lùng :" khôn hồn thì diễn cho tốt trước mặt chị dâu em đi , nếu không em biết hậu quả rồi đấy "
Giọng điệu lạnh lùng của anh đã làm cho Chương Mỹ định lại được tinh thần.
Chương Mỹ nhìn cô mất mấy giây xong mới nói :" em .....!em xin lỗi ! Tại em có nhiều việc quá , thôi chúng ta vào nhà đi "
Ngải Luân đang định bước vào thì Chương Mỹ rơ tay ngăn Ngải Luân lại nói :" Ngải Luân anh không được vào "
- Tại sao ?
- Anh thích tại sao không ( Chương Mỹ nhìn Ngải Luân có chút sát khí )
- Không ....!không , anh biết rồi anh về nhà không ở đây nữa
- ..............
Thấy Ngải Luân chưa đi Chương Mỹ liền nói :" sao còn chưa đi ? Muốn chết chứ gì ? "
Ngải Luân hoảng loạn nói :" đây anh đi ngay đây.
Bye " nói xong Ngải Luân liền chạy đi về.
Ngải Luân nghĩ :" nếu không đi nhanh thì mình sẽ chết thật là sớm "
* Trong nhà hiện giờ đang rất là căng thẳng Chương Mỹ nhìn cô chằm chằm cô thấy không ổn liền nói :" cô chủ , tôi xin phép vào trong chuẩn bị đồ ăn sáng "
- Khoan đã ! Cô là giúp việc nhà này ?
- Vâng
- Đến đây được mấy năm rồi ?
- Dạ ! Tôi mới chuyển đến có mấy hôm thôi ạ chắc là cũng gần một tuần rồi
- Nghe nói cô có quan hệ mờ ám với chồng tương lai à không Ngải Luân ?
- Dạ ! Không phải vậy đâu ạ
- Thật vậy sao ? ( Chương Mỹ nhìn cô bằng ánh mắt thăm dò )
- Thật ạ
Chương Mỹ định hỏi cô tiếp thì bắt gặp ánh mắt của anh nhìn mình có vẻ giận dữ nên không hỏi nữa nói :" cô đi chuẩn bị đồ ăn đi "