Cả ba quay lại nhìn Ngải Luân , Ngải Luân thấy cả ba người nhìn mình cảm thấy có gì đó khang khác chợt để ý đến bầu không khí khá là căng thẳng vẻ mặt Ngải Luân dần dần chùng xuống nói :" có lẽ .....!tôi đến không đúng lúc "
Cô thấy Ngải Luân vẻ mặt cô như là có thêm hy vọng nói :" không anh đến đúng lúc lắm "
- Tôi đến đúng lúc sao ?
Ngải Luân vừa nói xong liền nghĩ :" đừng nói là cô mang tôi ra đỡ đạn đó nha "
- Uk ! Anh mau giải thích cho vợ tương lại của anh đi
- Vợ tương lại ?
- Uk !
Ngải Luân nhìn Chương Mỹ một lúc rồi nói :" giải thích về chuyện gì ? "
- Về chuyện sáng nay
- Sáng nay ? Có gì để giải thích sao ?
- Anh không thấy là vợ tương lai của anh đang hiểu lầm tôi và anh có quan hệ mờ ám à
- Vậy sao ? ( Ngải Luân thản nhiên nói )
- Thế anh mau giải thích đi
- Không có gì để giải thích cả
- Ể sao lại không ? Có nhiều là đằng khác
- Sao tôi không thấy vậy nhỉ ?
- Anh không thấy vợ tương lai của anh đang nghĩ ngờ tôi và anh có quan hệ mờ ám à
Chương Mỹ mất kiên nhẫn nói :" thôi ! Hai người không phải diễn kịch trước mặt tôi nữa đâu "
Ngải Luân nghe Chương Mỹ nói vậy liền cười như không cười nhìn cô nói :" thấy chưa , nếu muốn nghe giải thích thì đâu phải làm cái bộ mặt và giọng điệu như vậy "
- Nhưng tôi .............
Cô chưa nói xong Ngải Luân đã xen vào :" tôi khuyên cô một câu này Duy An à.
Đừng nên giải thích cho những người không muốn nghe giả thích "
- Sao lại như vậy ?
- Vì khi người đó không muốn nghe giải thích thì càng giải thích họ lại càng nghĩ đó chỉ là ngụy biện mà thôi
** bộp bộp bộp ( tiếng vỗ tay )
Chương Mỹ nhìn cô và Ngải Luân nói :" hai người diễn giỏi ghê , xem xong làm tôi cảm động luôn "
Anh nhìn Chương Mỹ khó chịu nói :" Chương Mỹ sao em lại nói như thế ? "
- Anh ! Anh không thấy là họ đang nói dối sao ?
- Họ không có nói dối
- Làm sao anh biết chắc họ không có nói dối
- Vì anh tin vợ của anh
- Anh tin cô ta ?
- Đúng
- Cô ta đáng để anh tin sao ?
- Anh mặc kệ
Nói xong anh cầm tay cô kéo cô lên phòng mặc kệ hai người kia nhìn anh khó hiểu.
Ngải Luân nghe thấy tiếng đóng cửa của anh liên nói :" em thấy chưa ? Anh em yêu cô ta rồi "
Chương Mỹ bực mình quát :" Anh im đi ! Bây giờ đến lượt em xử tội anh đây "
Ngải Luân vội vã nói :" em nghe Duy An nói rồi đấy , anh và cô ta đâu có chuyện gì mờ ám đâu "
- Chuyện của anh và cô ta tạm thời em không tính.
Nhưng còn chuyện khác em nhất định phải tính với anh
- Chuyện khác ? Là chuyện gì ?
Chương Mỹ lấy những tấm ảnh Ngải Luân và những cô gái khác vào khách sạn vui đùa để như bàn rồi nói :" anh xem những cái này là cái gì "
Ngải Luân cầm những tấm ảnh lên bàn xem mà mặt tái xanh đi không nói lời nào.
Chương Mỹ thấy vậy cười nói :" sao thấy thế nào "
- Em ......!em cho người theo dõi anh ?
- Nếu không thì sao lại có được những thứ này
Ngải Luân buông những tấm ảnh đó xuống bàn thản nhiên nói :" anh nói thật cho em biết luôn "
- Biết gì ?
- Thật ra anh biết chuyện này từ lâu rồi
Chương Mỹ thản nhiên nói :" vậy sao " như thể là biết trước được điều này
Ngải Luân thấy Chương Mỹ không gắt lên mất cảnh giác nói :" Uk ! Anh cố tình bảo cậu ta chụp mấy tấm thôi chứ thật ra anh quen nhiều cô lắm mấy tấm ảnh này là quá ít đấy "
Mặt Chương Mỹ biến sắc , Chương Mỹ cố tỏ ra bình tĩnh nói :" vậy sao ? "
Ngải Luân vẫn không hề để ý đế sắc mặt của Chương Mỹ tự hào nói :" Đương nhiên rồi "
Chương Mỹ cố nặn ra chữ :" VẬY ANH THÍCH CÔ NÀO NHẤT ? "
Ngải Luân vẫn chưa hề biết mình đang trong tình cảnh như thế nào nói :" anh thích thì nhiều lắm nào là em Đào , em Thảo , em Trang , em Nhung , v......v......v nhiều lắm không đến hết đâu "