Đối với bản thân, đâu là những ngày tháng hạnh phúc nhất cuộc đời bạn?
Còn đối với Cố Uyển Đình, ngày tháng hạnh phúc nhất đối với cô chính xác là ngày Vũ Thần mở miệng nói: " Em thích tôi như vậy, chi bằng chúng ta kết hôn với nhau đi, có được không? "
Âu Dương Vũ Thần là nam thần trong mắt tất cả mọi người. Thời còn đi học đã ưu tú đứng đầu tất cả các bảng xếp hạng về thành tích học tập, thể thao.
Cho đến khi chính thức nhận lại vị trí chủ tịch từ ba của mình - Âu Dương Lãnh Hiên, thì từ nam thần đã trở thành người đàn ông độc thân hoàng kim nhất cả cái thành phố Z này.
Anh có trong tay tất cả, từ tiền bạc lẫn địa vị trong xã hội, anh là mơ ước của bao nhiêu thiếu nữ xinh đẹp ở đây.
Họ đến với anh không hẳn vì tình yêu, mà là vì gia sản kếch xù mà anh có.
Nhưng có một người mãi theo sau anh, đó chính là Cố Uyển Đình cô.
Uyển Đình thích anh từ những năm tháng bước vào cấp ba, rồi qua đến bốn năm mùa xuân trôi ở đại học.
Cho đến tận bây giờ, đã là mười năm trôi qua rồi. Từ những ngày là một cô bé học sinh mười lăm tuổi, rồi mười năm sau đã là thiếu nữ hai mươi lăm.
Cố Uyển Đình vẫn đi theo sau anh, cứ như vậy. Không ngờ một ngày Vũ Thần biết được chuyện rằng cô yêu anh, anh không tức giận, không có một hành động gì cả, chỉ đơn giản rằng anh nói anh muốn cưới cô về. Ban đầu Uyển Đình cứ ngỡ là anh có tình cảm với mình, anh ấy yêu mình.
Mặc kệ những lời khuyên ngăn của ba mẹ, cô bất chấp đồng ý kết hôn cùng anh. Cố Hạch là ba cùng mẹ cô là Gia Trân Trân chỉ lấp liếm vài câu rằng cô còn quá nhỏ để bắt đầu hôn nhân.
Nhưng vì tình cảm dành cô dành cho Âu Dương Vũ Thần là quá lớn, Uyển Đình không thể nào gạt bỏ được anh.
Ngày kết hôn, chú rể không cười lấy một cái, khuôn mặt lạnh băng khi nhận được những lời chúc phúc của mọi người đến tham gia hôn lễ này.
Ngày hôm đó, trong buổi lễ kết hôn long trọng bậc nhất thành phố Z, cô đã nghĩ cô là người con gái đẹp nhất.
Uyển Đình đã nghĩ rằng cô đã đánh hạ được các cô gái khác để có được anh.
Nhìn vẻ mặt Vũ Thần như vậy, cô non nớt chỉ nghĩ rằng anh mệt nên thế.
Nhưng mọi điều cô ao ước về cái hôn nhân này, về một gia đình hạnh phúc đều tan biến hết.. Khi ngay trong đêm tân hôn, anh không như bao người đàn ông khác nhẹ nhàng và yêu chiều người phụ nữ của mình. Vũ Thần rất mạnh bạo lấy đi lần đầu tiên của cô.
Sau đó không thương tiếc dùng chân đá cô một phát xuống giường, hạ thân đau đớn cùng cú đá của anh khiến cô như muốn ngất xĩu đi. Cô cứ ngỡ rằng đó là anh vô tình đi, nhưng không, tất cả cô nhận lại chỉ là một cái liếc mắt.
Âu Dương Vũ Thần liếc mắt nhìn cô khinh bỉ rồi rời đi. Uyển Đình cô đau lắm, thể xác và tâm hồn đều đau đớn.
Nhưng có gì đau bằng con tim cô lúc đó? Rốt cuộc, anh lấy cô vì lí do gì?
Sau ngày đó, chuỗi ngày sống trong đau khổ của cô bắt đầu. Anh ngang tàn đưa tình nhân về nhà và bắt cô đứng trơ ra nhìn họ làm tình...
Trong nhà riêng của Vũ Thần, thật sự mà nói cô không khác gì một người hầu được thuê về để lao động hết.
Cố Uyển Đình cố gắng đến mức như vậy, tất cả cũng chỉ một chữ YÊU.
Tình yêu đan xen giữa hận thù như vậy, cuối cùng rồi họ sẽ đi về đâu?
Tất cả mọi chuyện xảy ra, Uyển Đình cô là ngu ngốc yêu anh đến chết sao?
Cố Uyển Đình, khi nào bản thân mày bắt đầu lay động được trái tim của Âu Dương Vũ Thần đây? Uyển Đình, rốt cuộc anh ta mãi mãi không yêu mày.
" Âu Dương Vũ Thần, anh nói cho tôi nghe đi. Hà cớ gì anh hận tôi đến mức như vậy chứ? "
- -----------
Chương 1
- Cố Uyển Đình, cô rốt cuộc là muốn hại chết Hạ Phi Phi có phải không? w๖ebtruy๖enonlin๖ez
Âu Dương Vũ Thần mặc bộ vest đen tiêu soái từ bên ngoài cửa tiến vào. Nhưng hành động sau đó thì không có một chút nào gọi là nhu tình đối với cô. Anh vươn tay tát một cái vào bên má phải trên mặt Uyển Đình, gằn giọng lớn tiếng nói khiến mọi gia nhân trong nhà thập phần hoảng sợ.
Cảm giác nóng rát, mùi vị của máu và nước mắt hòa lẫn vào cùng nhau thật đau đớn, bạt tay đó quá mạnh khiến cô ngã quỵ xuống dưới sàn nhà lạnh lẽo đến thấu xương. Cố Uyển Đình sợ sệt ngước đầu lên đối diện với anh.
- Vũ Thần.. em thật sự không có làm.
- Cô câm miệng. Tôi thật sự không biết được lòng dạ cô độc ác tới mức nào.
Ánh mắt căm phẫn của anh xoáy sâu vào trong đôi mắt của cô, giống như chỉ hận không thể xé xác cô ra hết.
- Nếu anh đã không tin? Thì còn hỏi em làm gì nữa. _ Uyển Đình đau khổ cố gượng chống tay xuống sàn để mà đứng dậy, nước mắt tràn trề cả mặt.
" Aaa "
Khỏi cần bàn, câu nói của cô hoàn toàn thành công chọc tức Vũ Thần. Anh không nể nang hay thương tiếc lập tức cầm lấy tóc của cô, lôi thẳng đầu cô đập vào tường rất mạnh bạo. Đám gia nhân người hầu thật sự hoảng hốt với thiếu gia của họ? Rốt cuộc thì phu nhân đã làm gì mà để thiếu gia phải đối xử độc ác như vậy.
- Cuộc đời tôi thật xui xẻo khi phải có một người đê tiện như cô ở bên cạnh.
Một dòng máu nóng chảy từ trên trán xuống mặt, ánh mắt của Vũ Thần nhìn cô căm hận, sau đó quay gót rời đi.
Cố Uyển Đình cười khẩy một cái, nước mắt ướt đẫm hết cả khuôn mặt. Ngày nào cũng như vậy hết, cô luôn bị anh, chính người chồng trên danh nghĩa của mình hành hạ đến mức muốn chết đi sống lại không bằng vậy.
Hạ Phi Phi, Hạ Phi Phi sao? Như thế nào mà lại nghe ngọt ngào và tràn đầy tình yêu thương đến vậy chứ? Haha.
Nói đúng hơn, cái người tên Phi Phi kia là một diễn viên hạng B được Vũ Thần nâng đỡ, oạch tẹt ra chỉ là công cụ làm ấm giường cho chồng của cô.
Hôm qua Hạ Phi Phi cố tình đến đây làm khó dễ với cô, cuối cùng gần đến giờ Vũ Thần về thì cô vẫn ở lại! Nghe thấy tiếng động cơ chạy vào, con giáp thứ ba thì luôn đủ chiêu trò mà. Cô ta tự cầm lấy tay cô rồi tự đánh vào mặt mình, ngã xuống không may lại chân bị thương, chảy máu một mảng. Cuối cùng thì người Vũ Thần tin vẫn là ả!.
Vậy mà với người vợ trên danh nghĩa giấy tờ pháp lí như cô cũng không bì lại được với cô ta. Rốt cuộc Âu Dương Vũ Thần anh muốn gì ở cô thế này?
Cả người cô vì mất máu quá nhiều nên cuối cùng gắng gượng không nỗi nữa mà ngất xĩu đi. Gia nhân trong nhà thấy như vậy thì hốt hoảng đỡ cô lên phòng nghỉ, sau đó băng lại vết thương hở trên trán đang rỉ máu kia.
Kết hôn được gần ba tháng, tất cả mà Uyển Đình nhận lại chỉ là sự độc ác và lạnh lùng của Vũ Thần. Cô nhớ rõ như in tối đêm tân hôn định mệnh đó, anh không có chút lưu tình mà lấy đi lần đầu tiên đời người con gái của cô.
Sự đau đớn chiếm lấy thể xác và con tim của cô, tình yêu cô dành cho anh là quá lớn đến mức nó có thể khiến bản thân cô mù quáng yêu anh, mãi mãi vẫn chưa thể gỡ bỏ nó ra được.
1 tháng.. 5 tháng.. 1 năm. Nếu cô chỉ thích Vũ Thần ngần đó thời gian, thì chắc có lẽ cô đã dễ dàng từ bỏ được.
Nhưng sự thật, Uyển Đình đã yêu Vũ Thần hơn mười năm rồi, cô đã dành cả khoảng thanh xuân tươi đẹp của mình chỉ để dành cho người mình thương yêu nhất. Mười năm, làm sao có thể nói bỏ là bỏ được cơ chứ?
Cố Uyển Đình từ bỏ cả một tương lai sáng lạng đi học chuyên ngành mà cô yêu thích, đó là thiết kế thời trang.
Mặc kệ mười người hay một trăm người theo đuổi bản thân mình, Uyển Đình vẫn cố chấp để yêu Vũ Thần.
Từ bỏ tất cả những thứ hoàn hảo như vậy để chạy theo thứ vốn dĩ đã không thuộc về mình? Rốt cuộc có đáng hay không chứ? Là ngu ngốc.. Hay là yêu đến mức mê muội cả trí óc rồi sao?