Hoá Ra Yêu Cậu Lâu Như Vậy

Chương 23: Vãi! Hiệu trưởng mới từ tận Võ Nam!



Cả ba ngồi buôn chuyện đến tận 17:30 mới về. Lam Linh dắt xe ra cổng thì cô thấy phía trước có hai bóng dáng quen thuộc. Nhận ra hai cái bóng đấy thì cô cũng chửi tục một câu[ Mẹ kiếp!! ]. Đấy không phải hai thằng em của cô à. Phen này không xong với tụi nó rồi. Lam Linh vội vàng đi xe ra chỗ Đình Thái và Đình Bảo. Hai đứa này đang đứng trước quán tạp hoá. Cô đi về phía quán thì hai đứa em đã thấy. Lam Linh đứng trước mặt hai đứa này nở nụ cười không thể giả trân hơn:

" Hì hì, về đi. "

Đình Bảo bỏ qua lời cô nói mà tuôn ra một tràng:

" Chị đi đâu vậy hả? Chiều tối rồi đấy, không thấy muộn à? Có biết là bọn em tìm chị mà sắp lật tung cái trường lên không? "

Đình Thái cũng chen vào:

" Đúng rồi, bọn em đợi chị, tìm chị hơn tiếng đồng hồ. Chị đi đâu không thể nói một câu à? "

Lam Linh toát mồ hôi hột vì chả biết trả lời từ đâu, giải thích thế nào.

" Tao.....tao..... tao đi trả sách cho...."

Chưa đợi nói hết câu, Đình Bảo đã cắt ngang:

" Trả trả cái gì mà trả. Chị trả phải nói một câu để bọn em khỏi tìm chị chứ. Biết chị ở đâu để em còn tìm được. Chứ chị không nói tìm cái gì hả??"

" Ặc.... cho.... cho chị xin lỗi. Lần sau chị sẽ nói mà. "

" Cái gì cơ?? Còn có lần sau á!!"

" Không không... không có lần sau đâu."



Cô vội vàng lắc đầu. Cả hai đứa Đình Bảo và Đình Thái nhận được câu trả lời cũng lên xe để về, Đình Thái quay lại:

" Thế chị có về không mà đứng đờ ra đấy?"

" Có về mà. Đừng đi nhanh thế."

Vừa nói cô vừa đạp xe chạy theo hai đứa. Trêm đường đi về, cô lại bắt gặp đám Thanh Vũ. Kiểu này là chắc đi chơi xong về sân vận động để đá bóng đây.

- ---------------------------

Hôm sau lên lớp, Lam Linh ngồi vắt vẻo trên ghế thì con Ngọc Anh chạy sang chỗ cô buôn chuyện và có cả con Anh Thư. Đám Khánh Vân chưa tới nên sang chỗ cô chơi để giết thời gian chứ gì. A~ cả Đào Linh không biết là hôm nay có đi học không nữa.

Ngọc Anh nói:

" Bạn Linh ơi, bạn làm gì thế?"

" Làm gì được, ngắm trai."

Anh Thư nói một câu:

" Ngắm trai? Làm gì có. Thanh Vũ chưa đến đâu. "

" Đang ở dưới lán xe chơi với bọn con trai và đám lớp bên á."_ Lam Linh

" Kinh nhỉ, bạn biết nó ở đâu luôn."

" Thanh Vũ mà. Chồng nó đấy."

Một câu nói nhưng kháy đểu. Cô cũng chả thèm chấp.

" Bao giờ Thanh Vũ đổ thì hãy gọi thế. Còn bây giờ á mơ mộng đê." _Lam Linh

Cô nói câu này dù rất tỉnh nhưng cô lại mơ mộng trong chính thế giới của mình không biết bao nhiêu lâu. Bỗng Ngọc Anh nói:

" Trường mình sắp đổi hiệu trưởng rồi đấy."

" Ừm, tao cũng mới biết từ bố tao."_ Anh Thư



Vãi, bọn này có cây ăngten dài thật. Biết nhanh kinh khủng.

" Bọn mày có biết giáo viên trường mình có đổi không?"

" Tao cũng chưa biết. Chỉ nghe được là thay hiệu trưởng thôi."_ Ngọc Anh

" Ồ."

Ngọc Anh đang nói thấy con Minh Ngọc lớp bên đến đi ngang qua lớp mình. Thì nó lại nổi khùng. Nó lớn giọng:

" Kìa nhìn kìa, bạn Minh Ngọc đến rồi."

" Minh Ngọc đi học rồi kìa."_Anh Thư chen vào

Cô không hiểu chuyện gì hỏi:

" Minh Ngọc làm sao?"

Dường như Ngọc Anh nó không muốn nói nhiều nên cũng qua loa:

" Đồ sát trai thôi."

Cô im lặng, có lẽ phải kể chuyện này với Đào Linh để xem xảy ra chuyện gì rồi. Ông trời như hiểu tiếng lòng của Lam Linh và hôm nay Đào Linh đi học rồi. Yeah!!

Ngọc Anh và Anh Thư đã chạy đi đến chỗ của con Khánh Vân rồi. Nhìn thấy Đào Linh cô vui mừng:

" Aaa Linh ơi, cuối cùng bạn cũng đi học rồi."

" Hello."

Hai đứa ngồi trao đổi một chút. Cô kể cho Đào Linh nghe chuyện của Minh Ngọc.

" Chuyện là thế đấy. Dạo này bạn có nói nói chuyện với Minh Ngọc không?"

" Không, dạo này Minh Ngọc làm sao ý. Gặp nhau thì cũng chỉ chào nhau thôi. Chả nói cái gì cả. "

Lam Linh gật gật đầu sau đó suy nghĩ gì đó. Đào Linh lên tiếng:

" Tí ra chơi tớ đi nói chuyện xem thế nào."

" Ừm. Nếu như vậy thì xem xem sao bọn Ngọc Anh lại nói thế."

" Ừm."

.........

Ra chơi vào, Đào Linh đã nói chuyện với Minh Ngọc. Đào Linh kể lại lí do vì sao Minh Ngọc bị bọn Ngọc Anh khịa. Hoá ra là thấy thằng Đỗ Vinh chơi thân với đám Thanh Vũ và Khánh Vân nhưng lại chả chơi nữa mà đi chơi với Minh Ngọc thế là bọn Khánh Vân và mấy đứa con gái bên đấy nói Minh Ngọc sát trai, hay đi chia rẽ bọn nó. What?? Cái gì vậy trời! Chơi thân có tí thôi mà cũng bảo thế.

Mà bọn Ngọc Anh có chơi với Minh Ngọc đâu, quen éo gì đâu, thằng Đỗ Vinh bị điên à mà không đứng ra bảo bọn nó chả có quan hệ gì. Mẹ!! Đây là đào hố chôn Minh Ngọc á.

Cô với Đào Linh nói về vấn đề này một lúc rồi cũng vào học.

......

Cuối buổi, chuyện sắp đổi hiệu trưởng đã lan tràn khắp trường. Cô đi xuống cầu thang còn nghe được là bà hiệu trưởng mới này chuyển về từ Võ Nam. Trời ơi! Trường ở Võ Nam luôn. Võ Nam là một huyện khá nổi ở thành phố C, ở đấy các trường học rất căng thành tích đều thuộc top đầu. Thôi xong! Trường của cô giờ sẽ ra sao đây. Mà á! Từ Võ Nam đến chỗ của Lam Linh mất ít nhất thì cũng hai ngày. Bà hiệu trưởng này chuyển nhà luôn à.

Mặc dù biết bà hiệu trưởng chuyển từ đâu về, nhưng không ai biết tên cả. Cô cũng tiếc cho cô Hoa hiệu trưởng vì cô làm ở đây đã hơn chục năm giờ phải chuyển đi.
— QUẢNG CÁO —