Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 298: Phát động đại trận



Thanh Thành và Côn Lôn hai tiên môn này phải ứng phó với Nguyên quốc ở phía tây.

Võ Đang tiên môn thì đang chống đỡ Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà và Ma Đế Kinh Hoàn Chân, căn bản cũng không thể nào giúp đỡ.

Kết quả bây giờ là một đấu một.

Hoa Sơn tiên môn đấu với thuộc hạ của Đông Phương Yêu.

Lục Nguyên sau khi nghe được tin tức này thì tăng tốc chạy đến Hoa Sơn tiên môn. Trên đường đi hắn thầm nghĩ, hiện tại toàn bộ Hoa Sơn đều bị mười vạn yêu ma thuộc hạ của Đông Phương Yêu vây kín. Chính mình nếu muốn đi vào cũng không dễ dàng gì. Cao thủ yêu ma tầng tầng lớp lớp, nghe nói trong số thuộc hạ của Đông Phương Yêu có bốn đại yêu vương, năm đại yêu hầu và thập đại trưởng lão.

Trong số bốn đại yêu vương, một người là Xích Dực yêu vương, là người đã gây trọng thương cho sư phụ năm đó.

Thập đại trưởng lão có một người là Xà trưởng lão, là người đã bán đứng sư phụ năm đó. Nhưng cuối cùng đã bị sư phụ giết chết.

Làm cách nào để tiến vào Hoa Sơn? Lục Nguyên nghe được một tin tức. Vốn chỗ này có một điểm tập trung, do Hoa sơn tiên môn khống chế. Mọi người khi tập hợp tại điểm tập trung này, lập tức sẽ chuẩn bị Truyền Tống trận. Truyền Tống trận được thiết lập tại Hoa Sơn, hiển nhiên Hoa Sơn cũng đã sớm cân nhắc đến việc trưởng lão và đệ tử Hoa Sơn bị vây khốn bên ngoài, không cách nào quay trở lại Hoa Sơn. Hoa Sơn dù sao cũng đã lập phái được năm ngàn năm. Nhân tài xuất hiện lớp lớp. Nếu trong những tình huống khẩn cấp, nên làm tốt chuẩn bị cũng không có, Hoa Sơn không thể xưng là đại phái năm ngàn năm. Những nhân tài của Hoa Sơn sẽ bị tiêu diệt.

Làm thế nào để trở về, Hoa Sơn cho dù có ngủ gật cũng phải kê tay mà suy nghĩ.

Sau khi qua được Truyền Tống trận, rốt cuộc cũng đã trở lại Hoa Sơn.

Sau khi quay trở lại Hoa Sơn, cảm giác lúc trước so với bây giờ hoàn toàn bất đồng.

Hiện tại Hoa Sơn đã phát động Hộ Sơn đại trận.

Vốn bình thường, Hộ Sơn đại trận rất ít khi phát động. Mỗi lần thông qua, có thể chứng kiến Thất thải lưu quang. Nhưng đứng ở trên Hoa Sơn nhìn xuống thì một điểm trở ngại cũng không có. Hôm nay, Hộ Sơn đại trận đã bắt đầu. Bầu trời cùng với bên ngoài đều nhìn không thấu. Thất thái cấm chế đã che đậy bầu trời. Những cấm chế này không biết có bao nhiêu lưu quang hiện ra, đủ loại phù triện, đủ loại cấm pháp. Các loại đường cong vặn vẹo với nhau, kết hợp cùng một chỗ, cuối cùng tạo thành một bức tường cực lớn.

Bên trên bầu trời, Thất thái cấm chế có năm con mắt cực lớn.

Phía đông có vô số phù triện, cấm chế.

Phía nam có vô số phù triện, cấm chế đóng giữ thành vô số mây mù.

Mà ở phía tây, là một con mắt có thể phóng ngàn dặm.

Phía bắc cùng phía nam cũng là vô số mây mù, cộng thêm ít sương mù.

Mà chính giữa là một con mắt đang múa kiếm.

Hoa Sơn Hộ Sơn đại trận rốt cuộc đã phát động.

Lục Nguyên ngẩng đầu, chứng kiến Hộ Sơn đại trận cực lớn này, không khỏi thở gấp. Vốn hắn cho rằng cả đời mình không có cơ hội chứng kiến Hoa Sơn Hộ Sơn đại trận. Dù sao bình thường rất ít khi khởi động đại trận này. Thật không ngờ, bây giờ hắn có thể chứng kiến tận mắt. Hoa Sơn Hộ sơn đại trận chỉ sợ là dùng đến hàng trăm hàng ngàn cấm chế. Dùng nhiều cấm chế thì không tính là gì, nhưng kết hợp cấm chế tạo thành một chỉnh thể thì Lục Nguyên cảm thấy cảm khái vô cùng. Quả nhiên là cao nhân.

Sau khi trở lại Bắc Phong, Lục Nguyên phát hiện không khí ở Hoa Sơn lúc này cũng không có khẩn trương. Hoa Sơn là đệ nhất tiên môn ở Tấn quốc làm sao bị bối rối được. Yêu ma Thánh đế Đông Phương Yêu mang thuộc hạ của y sớm đến dưới chân núi. Nhưng mọi người cơ bản đều cho rằng, bọn hắn cũng không có khả năng thắng được Hoa Sơn tiên môn. Tốt hơn hết là nên quay trở lại lòng đất. Đệ nhất tiên môn thì sẽ có đệ nhất lực lượng. Nếu như Thanh Thành tiên môn hoặc Côn Lôn tiên môn bị vây như vậy thì chỉ sợ là đã sớm bối rối rồi. Lục Nguyên ở Bắc Phong, tìm Diệp Phương Diệp Viên ba người tụ cùng một chỗ, nhìn những địa phương dưới núi. Hộ Sơn đại trận đã bảo vệ Hoa Sơn cực kỳ chặt chẽ. Nhưng vẫn lưu lại những điểm có thể nhìn xuyên qua. Thông qua những điểm này, Lục Nguyên quan sát dưới núi, lập tức liền hoảng sợ.

Chậc chậc! Đúng là không tầm thường.

Hiện tại, dưới chân núi Hoa Sơn, bên ngoài Hộ Sơn đại trận, số lượng yêu ma quả thực không thể đếm xuể.

Lục Nguyên nhìn sang, chỉ thấy từng đạo từng đạo yêu ma. Quả nhiên không cách nào tưởng tượng. Nếu là người bình thường thì chỉ sợ là tâm rung động rồi. Cũng may gần đây, Lục Nguyên giết không ít yêu ma, nên cũng không quan tâm lắm khi nhìn thấy đủ loại kiểu dáng yêu ma.

Yêu ma này bao gồm Tu La nhất tộc, Thổ Ma nhất tộc, Sa Ma nhất tộc, Dạ Xoa nhất tộc và Địa hành tru chi nhân năm đại tộc. Nhưng năm đại tộc này cũng chẳng phải là yêu ma nhất đẳng. Chúng chỉ là yêu ma cấp thấp. Nhưng hôm nay nhìn thấy, Tu La nhất tộc toàn bộ đều là Tu la cốt đao sáng như tuyết, chỉnh tề đến cực điểm. Xem ra có phần đang hồi hộp. Thổ Ma nhất tộc và Sa Ma nhất tộc hai tộc này am hiểu nhất chính là thổ hệ pháp thuật. Đứng ở nơi đó cũng có phần uy phong. Nhưng nói thật, hai tộc này dưới đất thì có thể phát huy được uy lực rất lớn, nhưng trên mặt đất thì không phát huy quá nhiều uy lực. Còn Dạ Xoa nhất tộc được chia làm Viêm dạ xoa, và Thủy dạ xoa. Dạ Xoa nhất tộc trời sinh pháp thuật rất giỏi, có thể dùng đủ loại pháp thuật khác nhau. Nhiều dạ xoa như vậy tập trung cùng một chỗ, cũng là thanh thế hiển hách. Còn Địa hành tru chi nhân, mỗi người đều rất cổ quái, mang theo tám kiện binh khí trong tay. Mỗi khi công kích chính diện thì sức mạnh sẽ rất lớn.

Mà yêu tộc nhất đẳng trong giới yêu ma chính là Hồ tộc, Miêu tộc, Xà tộc, và Bức tộc. Những tộc này rất nhỏ, nhưng mỗi khi xuất hiện thì sức mạnh lại cực lớn. Thập đại trưởng lão, ngũ đại yêu hầu, tứ đại yêu vương cơ bản đều xuất phát từ những tộc này.

Yêu ma vương tộc nguyên hình thì không biết, nhưng khi sinh ra thì có nhân dạng không giống con người lắm, nhưng lại vô cùng tuấn mỹ. Hơn nữa yêu ma vương tộc tốc độ tu hành rất nhanh. Yêu Đế Yêu Hoàng cơ bản đều xuất thân từ Yêu ma vương tộc. Lúc này, Hoa Sơn đã bị hơn mười vạn đại quân yêu ma bao vây.

Hiện tại Hoa Sơn đang tổ chức một cuộc họp.

Chưởng môn Nhất kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn nói to:

- Lần này, Đông Phương Yêu rõ ràng dám xuất ra thuộc hạ của hắn tấn công Hoa Sơn chúng ta, thật là không biết trời cao đất rộng, tự tìm đường chết. Bọn hắn cho rằng đệ nhất tiên môn Tấn quốc của chúng ta chỉ là hư danh. Không sao, với đối thủ như thế, chúng ta phải đánh cho thống khoái.

- Chúng ta lúc này đây phải đánh cho tan tác thuộc hạ yêu ma của Đông Phương Yêu.

Phía dưới mọi người lên tiếng hưởng ứng. Tất cả trưởng lão, đệ tử Hoa Sơn đều không có gì sợ hãi. Bọn họ chiến ý tăng cao. Đệ nhất tiên môn Tấn quốc bị bao vây, đây chẳng khác nào là đánh vào mặt mọi người. Không đánh lại thì còn làm thế nào. Lục Nguyên ở trong đó, nghe người bên cạnh la hét, không khỏi nhiệt huyết cũng sôi trào.

- Cứ định như vậy đi. Cuộc chiến bắt đầu.

Sở Đoạn quát to lên:

- Lần này, tất nhiên sẽ có người bị thương vong, cũng sẽ có người tài ba bị chết. Nhưng hết thảy đều không sao. Chúng ta là người Hoa Sơn, chúng ta phải bảo vệ Hoa Sơn.

- Đồng thời, lập tức phát động cơ chế ban thưởng. Chúng ta có pháp bảo Chu Thiên Nghi. Tuần này Chu Thiên Nghi có thể tính toán số lượng và chất lượng yêu ma mà chư vị đã giết trên chiến trường. Sau khi cân nhắc sẽ cho ra chiến tích của mỗi người. Trên chiến trường lập được công lớn thì có thể đạt được khen thưởng cực lớn, trong đó có cả ban thưởng dị thú cấp linh thú.

Lời nói vừa dứt, lập tức có không ít trưởng lão lên tiếng tán thành. Dị thú cấp linh thú so với cự thú cấp linh thú thì mạnh hơn nhiều. Lục Nguyên bản thân cũng không có một con dị thú cấp linh thú nào. Mà lần này, rõ ràng dị thú cấp linh thú cũng được lấy ra ban thưởng.

- Sau khi đánh lùi được bọn yêu ma thu được chiến lợi phẩm, cơ bản cũng sẽ lấy ra ban thưởng cho mọi người.

Đây đúng là một cơ chế ban thưởng. Yêu ma nhất định sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Đến lúc đó, bao nhiêu chiến lợi phẩm sẽ bị tịch thu. Nếu lấy ra ban thưởng thì quá tốt. Mọi người lúc này cảm xúc đặc biệt xúc động. Không thể không nói, Sở Đoạn rất hiểu nhân tâm của mọi người.

Trong lịch sử của Hoa Sơn, lực lượng của Hoa Sơn, danh vọng đệ nhất tiên môn ở Tấn quốc đã khích lệ mọi người liều mạng với yêu ma. Lại còn đủ loại ban thưởng khiến mọi người càng thêm tin tưởng nhất định sẽ chiến thắng. Lục Nguyên nghe được cũng tâm động. Nhều tài nguyên được lấy ra ban thưởng như vậy, mà chính mình lại muốn đột phá lên Trường Sinh Cửu Trọng, nên cần một lượng tài nguyên lớn như thế.

Hoa Sơn Hộ Sơn đại trận là xuất phát từ Vân Vũ Tử Hà đồ đại trận, nghe nói có thể chép đầy một trang giấy lớn. Đây là đại trận cấp bậc bách vạn cấm chế, khó có thể công phá.

Đương nhiên, đại trận thì sao? Nếu đối diện với hơn mười vạn yêu ma, có mạnh đến cỡ nào, ngươi không phá cũng phải phá.

Cho nên, mặc dù có Hộ Sơn đại trận ứng chiến, nhưng một khi cuộc chiến bất lợi thì phải lui về.

Hơn nữa, đứng giữa đại trận mà phóng phi kiếm ra ngoài, bản thân ở vào vị trí an toàn thì rất khó.

Đơn giản mà nói, ngươi có thể nghĩ rằng có Hộ Sơn đại trận thì giống như bức tường thành chiến tranh. Tấn công vào bức tường thành này nhất định sẽ hao tổn nghiêm trọng. Trong binh pháp nhân gian cho rằng "bội nhi công chi, thập nhi vây chi", thì trong chiến tranh của tu tiên giả cũng áp dụng như vậy. Hơn mười vạn yêu ma đã đến, tất nhiên không phải là đánh đấm giả bộ cho có khí thế. Chúng đang không ngừng công kích Hộ Sơn đại trận.

Hoa Sơn tất nhiên cũng phái người ứng chiến.

Kết quả, hai phe chiến tranh với nhau đã bắt đầu.

Lục Nguyên là nhóm đầu tiên xông lên chiến trường. Nhóm đầu tiên này phần lớn là người có kinh nghiệm đối phó với yêu ma. Họ có kinh nghiệm thì sẽ giảm bớt được tổn thất. Hoa Sơn tiên môn cũng không muốn tổn thất quá nhiều người trong trận chiến này.

Kết quả, Lục Nguyên tất nhiên là người có mặt trong nhóm thứ nhất. Dù sao Lục Nguyên cũng đã giao chiến nhiều lần với đám yêu ma.

Lục Nguyên tiến lên. Đám yêu ma bên kia chính là năm đại tộc Tu La nhất tộc, Thổ Ma nhất tộc, Sa Ma nhất tộc, Dạ Xoa nhất tộc và Địa Hành Tri Chu Nhân. Lục Nguyên tất nhiên cũng chẳng quan tâm. Dưỡng Ngô kiếm đã thăng cấp trở thành linh kiếm, chính khí càng đủ, có tác dụng rất lớn trong việc khắc chế yêu ma.

Mà đặc điểm của năm đại tộc này Lục Nguyên sớm rõ như lòng bàn tay.

Nhân số của yêu ma gần đây nhiều hơn so với Nhân tộc. Lục Nguyên lại xông đến phía trước, trong nháy mắt đụng phải Tu La cốt đao, Thổ ma thổ hệ pháp thuật, Dạ xoa hỏa hệ pháp thuật cùng với tám binh khí của Địa Hành Chu Tri Nhân đang vọt tới. Lục Nguyên trước khi lĩnh ngộ kiếm ý đã không thèm để mắt đến đám yêu ma này. Bây giờ đạt tới cảnh giới kiếm vương lại càng không để ý. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Tùy ý một kiếm, tựa hồ đã giết chết được mấy tên yêu ma.

Lại tùy ý một kiếm nữa, cứ thế mà giết chết một đám Tu La trước mặt.

Chỉ tùy ý nhưng rõ ràng kẻ địch không thể ngăn cản được.

Lục Nguyên đã tiến nhập vào cố trận. Trong lúc giết người, Lục Nguyên nội tâm cũng lâm vào trầm tư.

Hoa Sơn có rất nhiều kỷ niệm của mình.

Còn nhớ lúc đó, chính mình chỉ là một đứa bé mười tuổi, được sư phụ Lý Nguyên Bạch mang lên Hoa Sơn.

Sau đó, tại núi Hoa Sơn này, sư phụ đã chỉ dạy cho mình rất nhiều. Ví dụ như học chữ. Hắn ở Đông Lâm trấn cũng đã học được một ít chữ, nhưng muốn nhận biết được những điển tịch khó thì không thể nào. Sư phụ dạy mình tâm pháp trụ cột nhất, bắt đầu từ thiên địa nguyên khí, dạy mình luyện kiếm từ bảy mươi hai thức cơ bản nhất. Ở Hoa Sơn này, mình đã có sư phụ đầu tiên.

Ngoài ra, mình cũng có mấy vị sư đệ cùng nhau ăn biết bao nhiêu món ăn dân dã, uống bao nhiêu rượu, lại không biết bao nhiêu lần lăn ra bãi cỏ để ngủ. Ở Hoa Sơn, hắn có bằng hữu của mình.

Còn nhớ rõ, sau khi sư phụ chết, lúc ấy nếu như không có Nguyên Nguyên sư bá chiếu cố mình thì chính mình chỉ sợ sớm bị Tư Mã Trường Bạch giết chết rồi. Hoa Sơn có trưởng bối quan tâm đến mình.

Đúng vậy, Hoa Sơn có rất nhiều kỷ niệm. Có sư phụ, có bằng hữu, có trưởng bối quan tâm mình, có rất nhiều niềm vui, nỗi buồn, kiên trì, lười biếng….

Thời niên thiếu của mình đã trôi qua ở Hoa Sơn này.

Hoa Sơn sẽ không bao giờ bị đám thuộc hạ của Đông Phương Yêu phá hủy được.

Vì thời đại thiếu niên của mình mà nhớ lại.

Mình nhất định phải bảo vệ Hoa Sơn.

Hoa Sơn của mình, mình phải bảo vệ nó.

Kiếm từ trong người Lục Nguyên hóa thành một đạo lưu quang, một mạch liều chết xông qua. Đã có không ít yêu ma chết dưới thân kiếm của Lục Nguyên. Lục Nguyên không khỏi cảm thấy chính mình tựa hồ như ẩn một cỗ kiếm ý. Cỗ kiếm ý này nặng như đất, nhưng lại không phải là thổ chi kiếm ý cũng không phải là sơn chi kiếm ý.

Sau khi tự học Ngũ đế Ngũ hoàng Luân hồi kiếm đạo, hắn đối với các loại kiếm ý đều có sự so sánh nhạy cảm.

Mình bây giờ lại ngộ ra kiếm ý dạng gì?

Hắn từ từ suy nghĩ.

Chính mình muốn bảo vệ thời niên thiếu của mình ở Hoa Sơn, bảo vệ nơi mà mình từng lớn lên.

Thủ hộ thủ chi kiếm ý.

Đúng vậy, mình bây giờ dường như cảm giác được Thủ chi kiếm ý.

Mình bây giờ đã trùng kích được Kim hoàng kiếm đạo, kim hệ kiếm ý bốn loại, theo thứ tự là Kim, Khoái, Mạn, và Thu.

Nhưng hiện tại đã có sự ngộ ra về Thổ chi kiếm ý, tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Bản thân hắn không muốn dừng bước tại kim hoàng kiếm đạo, mà chính là ngũ hoàng kiếm đạo. Một khi đạt được rồi thì có thể giữ được chức vị Kiếm Hoàng.

Kiếm trung chi hoàng, vạn kiếm cúi đầu.

Hiện tại, hắn đang lĩnh ngộ Thủ chi tư kiếm ý. Nhưng thủ hộ có ý là gì? Hắn đang tự hỏi trong lòng mình điều đó, nên tốc độ trảm yêu từ ma không cao. Có đôi khi thậm chí còn ngẩn người dừng lại. Có những yêu ma gần đó phát hiện Lục Nguyên rõ ràng đang ngẩn người nên không khỏi vui mừng Nhưng khi tiến lên thì lại bị Lục Nguyên theo bản năng mà một kiếm giết chết.

Lục Nguyên vẫn còn đang suy tư.