Lúc này đám người của Hoa Sơn đã hiểu rõ dụng ý của cướp đoạt Tấn Lôi kiếm pháp, đó chính là áp chế mạnh mẽ thể diện của phái Hoa Sơn, đả kích sĩ khí của phái Hoa Sơn. Sau trận chiến này, Kiếm trưởng lão chỉ sợ sẽ đại danh vang chấn, còn Hoa Sơn trở thành hòn đá lót đường để Kiếm trưởng lão thành danh. Hơn nữa gần đây, Hoa Sơn cũng không chiếm được ưu thế gì, âm thầm nghe nói đã hợp lưu với Thế Thiên Minh.
Lúc này bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ dụng ý của đám yêu ma, Kiếm trưởng lão dựa vào tu vi bán bộ đại đạo, chỉ sợ kiếm tiên phía bên Hoa Sơn không có người nào là đối thủ của hắn.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến:
- Kiếm trưởng lão, giống như hẹn ước lúc trước, nếu ngươi có thể đỡ được mười chiêu của ta, ta sẽ đưa cho ngươi hai bộ kiếm pháp đẳng cấp giống như Tấn Lôi kiếm pháp, thuận tiện đưa thêm 40 viên trung phẩm linh thạch, ngươi thấy thế nào.
Thanh âm này vừa phát ra đã khiến toàn trường khiếp sợ.
Lúc này, Kiếm trưởng lão đã thanh danh hiển hách, khí thế che trời.
Dưới tình huống như vậy, lại có người dám khiêu chiến Kiếm trưởng lão, quả nhiên là có dũng khí.
Hơn nữa, khẩu khí còn lớn như vậy, cho rằng Kiếm trưởng lão khó lòng đỡ được mười chiêu của hắn.
Trong lúc nhất thời, xung quanh đều trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người nhìn về phía người nói chuyện, chỉ thấy đó là một người thanh niên đứng ở vị trí gần bên Hoa Sơn kiếm tiên, trong tay người đó cầm một hồ lô rượu, vẻ mặt tự tại.
Lục Nguyên!
Lục Nguyên cười nói:
- Thế nào, Kiếm trưởng lão, có dũng khí đỡ mười chiêu của ta hay không?
Lục Nguyên đúng là đang tự tìm đường chết, mặc dù Lục Nguyên rất lợi hại, trước kia còn đánh bại Hổ trưởng lão trong thập đại trường lão, nhưng Hổ trưởng lão chỉ là nhân vật bình thường trong thập đại trường lão, còn Kiếm trưởng lão rõ ràng là người xếp nhóm đầu, thậm chí còn có thể là nhân vật xếp đầu tiên. Lục Nguyên ngươi lại dám khiêu chiến Kiếm trưởng lão, muốn thắng cũng rất khó, hơn nữa lại còn nói trong mười chiêu sẽ thu thập Kiếm trưởng lão, chuyện này bất luận từ góc độ nào đó mà nói cũng hoàn toàn không có khả năng.
- Lục Nguyên, không được.
Diệp Dương Dung quát.
Sở Phi và Độc Cô Diệp cũng đều quát như vậy, xem ra bọn họ đều cảm thấy Lục Nguyên đang tìm đường chết.
Lục Nguyên mỉm cười, nhẹ nhàng nhảy lên, đã đến chính giữa chiến trận hư không, tay đặt trên chuôi kiếm, mỉm cười nhìn về phía Kiếm trưởng lão:
- Thế nào, có dám không?
Kiếm trưởng lão vừa thấy Lục Nguyên, thân hình lập tức không ngừng biến hóa cực nhanh, làm cho người khác trở tay không kịp.
Nhưng bước chân Lục Nguyên vẫn không động đậy, chỉ đưa mắt nhìn Kiếm trưởng lão.
Quyết đấu của hai người này, một người căn bản không động thủ, chỉ đứng nhìn, còn một người khác thì không ngừng biến hóa thân hình, trên nhảy dưới tránh, quả nhiên cực kỳ cổ quái.
Trên không trung Kiếm trưởng lão liên tục biến hóa ra không biết bao nhiêu thân hình, rốt cuộc cũng đành phải bất đắc dĩ đứng lại nói:
- Lục Nguyên, xem ra ta không cách nào đỡ được mười chiêu của ngươi.
Kiếm trưởng lão vừa rồi còn hung hăng càn quấy vô cùng, một kiếm giết chết Hạ Chung Chi Trường Sinh bát trọng, chín chiêu trọng thương Hạ Hoa Chi Trường Sinh cửu trọng, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên Trường Sinh thập trọng, khí thế ngút trời, quả thực rất có dáng dấp một người địch cả Hoa Sơn.
Nhưng hiện tại, kiếm của Lục Nguyên không động, người hắn cũng không động, lại làm cho Kiếm trưởng lão tự thừa nhận thất bại, không cách nào tiếp được mười chiêu của Lục Nguyên, quả nhiên làm cho người ta cảm thấy cực kỳ cổ quái.
Trong lúc nhất thời, các vị kiếm tiên Hoa Sơn đều cảm thấy rất khó hiểu, cũng chỉ có mấy người có thực lực thâm hậu nhất như bọn người Thạch Trùng Thiên, Lăng Lạc Thạch là âm thầm phỏng đoán, cảm thấy được thâm ý bên trong.
Thật sự là như vậy, khi Kiếm trưởng lão chuẩn bị tấn công Lục Nguyên, liền phát hiện khí thế của Lục Nguyên có gì đó kỳ lạ, sau khi Lục Nguyên ngông cuồng phát biểu sẽ thắng hắn trong mười chiêu, Kiếm trưởng lão càng chăm chú đánh giá cảm nhận. Nhưng hắn vừa cảm nhận đã cảm thấy rất hãi hùng. Hiện tại Lục Nguyên đang ở cảnh giới Chân kiếm vương, có thể khiến cho ngàn kiếm cúi đầu, bản thân Kiếm trưởng lão chính là kiếm yêu ngàn năm, nếu là cảnh giới kiếm vương vốn có cũng không có gì, nhưng hiện tại cảnh giới của Chân kiếm vương có áp chế nhất định đối với hắn.
Nếu chỉ đơn giản như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Kiếm trưởng lão không biết đã biến hóa bao nhiêu thân hình trên không trung, muốn dùng những tư thế này công kích Lục Nguyên, hắn cũng không phải kẻ sợ chết như Hạ Hoa Chi, nhưng bất luận hắn biến hóa như thế nào, Lục Nguyên vừa nhìn đã phát hiện ra chỗ sơ hở của hắn. Kiếm trưởng lão liên tục thay đổi mười mấy tư thế, nghĩ ra mấy trăm loại cách tiến công, nhưng đều bị Lục Nguyên dễ dàng phá giải.
Kiếm trưởng lão là tu yêu ngàn năm, tu vi kiếm đạo xác thực bất phàm, trong cảnh giới Trường Sinh chưa từng đụng phải người nào có chiêu thức thắng được hắn, càng không bị người nào phá giải như vậy, nhưng hiện tại đụng phải Lục Nguyên lại bị phá giải sạch sẽ, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, không biết trong lòng sợ hãi thế nào.
Lại cộng thêm hắn bị cảnh giới Chân kiếm vương của Lục Nguyên áp chế, bị phá thành như vậy, mơ hồ đã có ý thần phục Lục Nguyên, trong nháy mắt, tâm trí, dũng khí đều biến mất, không dám đánh tiếp, cho nên cũng chỉ có thể thừa nhận không đỡ được quá mười chiêu dưới kiếm của Lục Nguyên.
Lục Nguyên thấy hắn nhận thua cũng đồng ý buông tha.
Kiếm trưởng lão vừa thấy ánh mắt Lục Nguyên không còn nhìn về phía kẽ hở của mình, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lui về trong đám yêu ma.
Khí diễm của hắn đã bị Lục Nguyên đả kích không còn gì.
Trong trận chiến hư không, tiếng gió thổi phần phật.
Kiếm trưởng lão trước đó còn vô cùng uy phong, giết chết Hạ Chung Chi, hẹn trong mười chiêu trấn trụ Hạ Hoa Chi, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên đệ nhất Kiếm tông, khí thế vô cùng ngạo mạn, nhưng không biết tại sao, lại bị Lục Nguyên hù dọa, không dám tiếp ứng mười chiêu giao hẹn với Lục Nguyên. Nguyên do bên trong, Lục Nguyên và Kiếm trưởng lão đều biết rất rõ, khí thế của hai người giao phong, kiếm khí tương giao, đương nhiên là minh bạch.
Nhưng những người khác cơ bản không hiểu, lại có mấy người như có điều suy nghĩ.
Cũng chính vì phần lớn mọi người không hiểu rõ, cho nên đều cảm thấy kỳ quái, vì sao Kiếm trưởng lão lại nhận thua Lục Nguyên.
Mặc dù đám người bên phía Hoa Sơn không rõ vì sao Kiếm trưởng lão lại nhận thua, tự nhận bản thân không tiếp được mười chiêu của Lục Nguyên, nhưng nghĩ lại, đây cũng là một chuyện rất tốt, nếu không có Lục Nguyên đứng ra, chỉ sợ khí thế của bên Hoa Sơn tiên môn cũng bị áp chế hoàn toàn, còn hiện tại đương nhiên sẽ không phát sinh loại chuyện này.
Đến lúc này, đám người có Trường Sinh cảnh mạnh nhất phía bên Hoa Sơn và đám người có Trường Sinh cảnh mạnh nhất phía bên Yêu ma vừa vặn đang ở trạng thái cân bằng tạm thời.
Lúc này một quang điểm tựa hồ nhàn nhạt phóng thích ra.
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy trên chiếc nhẫn tay phải trên di thể Hạ Chung Chi, có một luồng quang mang nhàn nhạt phóng thích ra.
Loại hào quang này có màu sắc rất ôn nhu, Lục Nguyên nhìn sang, phát hiện đây là hào quang màu trắng nhạt, tựa hồ có chút giống như Vân Long thập biến tâm pháp của mình, ngay lập tức, có người nói:
- Đây là hào quang gì chứ, giống như ánh sáng mặt trời mới mọc, cảm giác có liên quan đến Triều Dương tâm pháp.
Một người của Đông Phong nói.
- Cái này rõ ràng giống như sương mù, chắc chắn có quan hệ với Vân Vụ tâm pháp.
Người của Kiếm tông Nam Phong nói.
- Đây là màu tím, có thể có liên quan đến Khí tông của chúng ta.
Người của Khí tông Tây Phong nói.
Nói đến đây, mọi người mới giật mình.
Thì ra trong mắt tất cả mọi người, những màu sắc này đều không giống nhau.
Tại sao có thể có chuyện này, màu sắc lại trở nên khác nhau trong mắt mỗi người.
- Lẽ nào là….
Lục Nguyên là người phản ứng chậm nhất, dù sao hắn cũng là người trẻ tuổi nhất, kinh nghiệm ít nhất. Lúc này Lăng Lạc Thạch của Kiếm tông đã thốt lên:
- Đại Đạo Pháp Tắc đan!
Năm chữ này vừa vang lên, bất luận là phía bên Hoa Sơn, hay là phía bên yêu ma đều tràn đầy vẻ tham lam, chỉ là vẻ tham lam phía bên Hoa Sơn ít hơn bên yêu ma rất nhiều.
Đại Đạo Pháp Tắc đan!
Thứ này là thứ bất phàm.
Cái gọi là Đại Đạo cảnh, kỳ thật chính là thứ nắm giữ pháp tắc thiên địa, từ chỗ nắm giữ bản thân chuyển biến đến nắm giữ ngoại giới.
Không hề nghi ngờ, độ khó từ Trường Sinh cảnh đến Đại Đạo cảnh cũng không phải bình thường.
Còn Đại Đạo Pháp Tắc đan có thể đề thăng một số khả năng tấn cấp Đại Đạo cảnh, nghe nói có người suy đoán, khả năng có thể đề thăng nửa thành, mặc dù chỉ có nửa thành nhưng đã là dị bảo hiếm có của Tu tiên giới, có không biết bao nhiêu người theo đuổi, đây chính là đệ nhất bảo vật trong Trường Sinh cảnh.
Nhưng Đại Đạo Pháp Tắc đan thật sự rất thưa thớt.
Đại Đạo Pháp Tắc đan ẩn chứa pháp tắc thiên địa.
Mà pháp tắc mỗi người lĩnh ngộ đều khác nhau, cho nên, mọi người nhìn thấy Đại Đạo Pháp Tắc đan đều có màu sắc khác nhau, luyện Vân Long thập biến sẽ cảm giác là màu trắng, luyện Tử Hà Thiên Lý nhìn thấy là màu tím. Sau khi mọi người nhìn thấy màu sắc khác nhau, mới phát hiện đây là Đại Đạo Pháp Tắc đan.
Hạ Chung Chi dựa vào cơ duyên trùng hợp đã có được Đại Đạo Pháp Tắc đan, trong lòng không biết đã vui mừng đến mức nào. Chỉ có điều với tu vi Trường Sinh bát trọng của hắn, muốn đạt tới đỉnh phong của Trường Sinh thập trọng, không biết phải đợi bao nhiêu năm nữa, mà chỉ đạt đến đỉnh phong của Trường Sinh thập trọng mới có tư cách dùng Đại Đạo Pháp Tắc đan.
Nhưng Hạ Chung Chi cũng không quan tâm, cứ thế chờ đợi.
Hắn cứ giữ dị bảo trong tay, chờ đến khi trùng kích Đại Đạo cảnh sẽ sử dụng, nào ngờ, lần này lại chọc tức một người không nên chọc tức, bị một kiếm đánh lén của Kiếm trưởng lão giết chết, món dị bảo này vốn sẽ không phát sáng, vì được pháp lực của Hạ Chung Chi đè áp khiến người ngoài không nhìn thấy, nhưng hiện tại Hạ Chung Chi chết rồi, dị bảo lại bắt đầu sáng lên.
Kiếm trưởng lão hiện tại vô cùng chán nản, đáng chết, nếu sớm biết như vậy thì đã tìm kiếm pháp khí không gian của Hạ Chung Chi, có lẽ đã nắm được dị bảo này rồi.
Với tu vi của Kiếm trưởng lão hiện tại đã có thể sử dụng món dị bảo này.
Nhưng hiện tại những người thèm muốn dị bảo này không chỉ có Kiếm trưởng lão, mà tựa hồ tất cả kiếm tiên ở đây đều đang đỏ mắt thèm muốn.
Tựa hồ ngay lập tức, rất nhiều người đều xông về phía thi thể của Hạ Chung Chi, để cướp đoạt chiếc nhẫn bên tay phải của Hạ Chung Chi.
- Ầm….ầm…..ầm…..!
Trong chốc lát không biết bao nhiêu người đã giao thủ, hiện tại nhóm người Trường Sinh cảnh cao cấp nhất cũng thể hiện bản lãnh của mình.
Kiếm tông, Khí tông, Kiếm Khí tông, Yêu ma cửu đại trưởng lão, từng người thi triển ra thủ đoạn khác nhau.
Các thức tuyệt kỹ xuất hiện!
Trong công kích như vậy, không ngừng có người bị thua, bị thương. Thực lực của phía Hoa Sơn càng ngày càng yếu, có năm, sáu người bị thua đánh mất chiến lực, còn bên kia Hạc trưởng lão là người đầu tiên bị đánh bại, Bức trưởng lão giao thủ kịch liệt, bởi vậy có thể thấy tất cả mọi người đều muốn cướp lấy Đại Đạo Pháp Tắc đan.
Trong tích tắc, tất cả các trưởng lão phía bên Hoa Sơn đều cảm thấy thân thể mềm nhũn, thực lực phát huy ngày một yếu, cảm giác vận chuyển pháp lực không trôi chảy. Lúc này trong đám Yêu ma truyền ra tiếng cười ngạo nghễ:
- Chư vị đã trúng độc Bi Phong Thích Thu của ta rồi, rất không may, Đại Đạo Pháp Tắc đan này là của yêu ma chúng ta.
Người lên tiếng chính là cô nương Bạch Hồ trưởng lão có dáng vẻ hoàn toàn vô hại, vị Bạch Hồ trưởng lão này cũng là một nhân vật rất tài giỏi, trong nháy mắt vừa rồi, nhân lúc mọi người đang bị Đại Đạo Pháp Tắc đan hấp dẫn, tạm thời quên thần trong giây lát, đã sử dụng Bi Phong Thích Thu độc của nàng. Vị Bạch Hồ trưởng lão này quả thật cũng cao cường, trong nháy mắt đã khiến đám người của Hoa Sơn trúng độc. Công phu hạ độc của người này có thể nói là nhất tuyệt, kỳ thật trong yêu ma thập đại trưởng lão, thực lực của Bức trưởng lão là mạnh nhất, trong chiến đấu đơn độc, chín người khác, bao gồm cả Kiếm trưởng lão đều không phải đối thủ của hắn.
Nhưng hắn sở dĩ bị gọi là Bức lão nhị, là vì một lần hắn và Bạch Hồ trưởng lão đánh cuộc, xem người nào có lực sát thương lớn hơn, kết quả lần đánh cuộc đó, Bạch Hồ trưởng lão dựa vào độc thuật xuất thần nhập hóa giành được chiến thắng, Bức trưởng lão thua cuộc, cho nên người có chiến lực đệ nhất được gọi là Bức lão nhị, bởi vậy có thể thấy được độc thuật của Bạch Hồ trưởng lão lợi hại đến mức nào.
Lúc này trong nháy mắt Bạch Hồ trưởng lão đã hạ độc được rất nhiều trưởng lão của Hoa Sơn, còn lại bảy vị trưởng lão còn chiến lực đồng loạt xông về phía Đại Đạo Pháp Tắc đan.
Bọn hắn đã nhất tề đồng lòng.
Lần này nếu có thể cướp được Đại Đạo Pháp Tắc đan sẽ khiến Hoa Sơn chịu thiệt thòi lớn, giết thêm mấy người, Hoa Sơn sẽ mất hết thể diện, hơn nữa còn đánh mất dị bảo như Đại Đạo Pháp Tắc đan, đặc biệt đây là trận chiến hư không, nếu chuyện này truyền ra ngoài, yêu ma sẽ toàn thắng.
Bức trưởng lão có tốc độ nhanh nhất, khi nhìn thấy sắp chạm đến Đại Đạo Pháp Tắc đan, hắn chộp tay tới, đúng vào lúc này, một thanh kiếm bất ngờ xuất hiện, thanh kiếm này cũng rất lợi hại, chọn đúng phương hướng và thời điểm. Bức trưởng lão cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thối lui sang bên cạnh, còn thanh kiếm giống như con rắn truy thẳng về phía Bức trưởng lão.
Tốc độ của Bức trưởng lão lâu nay vẫn rất nổi tiếng, nhìn thấy kiếm đuổi theo cũng không quan tâm, một kiếm vừa rồi chỉ là bị đánh lén mà thôi.
Thân hình Bức trưởng lão như điện, trong nháy mắt lóe lên, phát động thân pháp mà hắn học được từ Xích Dực yêu vương là Bức vương thân pháp!
Bức vương nhất tiếu, thân hình chớp động, né tránh kiếm kia, lao thẳng về hướng Đại Đạo Pháp Tắc đan.
Nhưng, đúng lúc này, thanh kiếm lại lóe lên, như muốn đâm vào yếu huyệt quanh người Bức trưởng lão.
Tốc độ cực nhanh!
Bức trưởng lão thấy thế, lập tức sử dụng Bức vương nhất tiếu trong Bức vương thân pháp của hắn, Xích Dực yêu vương năm đó chính là một trong mấy người nhanh nhất của Tấn quốc, nghe nói hắn chỉ cần mỉm cười, liền có thể đến bên cạnh người khác, với tốc độ này những người khác căn bản không nhìn thấy thân thể của hắn.