Hắc Thủy Vương Xà lập tức phun ra một dòng hắc thủy, lại còn là dòng nước xoáy nữa, nhưng thanh kiếm xanh lam này mênh mông nhường nào, kiếm nước màu lam cực lớn trùng trùng điệp điệp phá vỡ cột nước, dần dần tấn công lên người Hắc Thủy Vương Xà, phía dưới người Hắc Thủy Vương Xà máu chảy đầm đìa, xem ra vô cùng khủng khiếp, đây là lần đầu tiên Hắc Thủy Vương Xà bị thương.
Là con sâu con kiến nào làm chuyện này? Hắc Thủy Vương Xà vô cùng giận dữ.
"Hoàng…Thủy…Đạo…Kiếm…"âm thanh du dương lại một lần nữa vang lên, trên mặt nước biển xanh thẳm xuất hiện vô số thanh thủy kiếm mà xanh lam, mỗi thanh đều có kích cỡ lớn nhỏ như Hắc Thủy Vương Xàcon vật vừa nãy mới trêu đùa đám tu tiên giả, hành hạ những tu tiên giẩ đến chết cuối cùng cũng biến đổi sắc mặt rồi.
Lúc này, Hắc Thủy Vương Xà đã phun ra không biết bao nhiêu xoáy nước hắc thủy, cái đuôi đầy vẩy mạnh mẽ mà đầy nội lực cũng chuyển động, cái trảo thuồng luồng hóa trảo chưa lâu cũng cử động,tất cả là để chặn lại những thanh kiếm nước màu lam cực lớn này, nhưng chút không chút nương tay mà phá vỡ những phòng vệ của Hắc Thủy Vương Xà, khiến nó bị thương ít nhất năm vết.
Trong chốc lát những người có mặt đều một phen kinh động!
Đây rốt cuộc là do ai làm, ai mà lại có thực lực mạnh như vậy nhỉ?
Vừa rồi Hắc Thủy Xà Vương còn đang đừa giỡn với bọn họ, nhưng bây giờ người vừa ra tay đó thực lực mạnh vô cùng, nhẹ nhàng đánh vài chiêu mà đã đánh cho Hắc Thủy Vương Xà thành ra thế này, máu tươi của nó nhuộm đỏ cả một vùng biển, người vừa ra tay này quả là cực kỳ đáng sợ.
Nhưng ai có thực lực mạnh như vậy nhỉ?
Hoặc là người đại đạo cảnh?
Ai vậy nhỉ! Lực mạnh như vậy!
Không lẽ là người đại đạo cảnh!
Mặt biển không ngừng chấn động, sóng cuồn cuộn nổi lên, tuy chỉ còn lại dư âm nhưng lại vô cùng đáng sợ, Hắc Thủy Xà Vương vừa mới công kích những người bất hạnh thì giờ đây cuối cùng họ cũng hồi phục lại tinh thần, họ nhìn thấy thanh thủy kiếm xanh lam và con Hắc Thủy Vương Xà giao đấu với nhau trong lòng vô cùng kinh ngạc, không giống như người và quái thú giao đấu với nhau.
Quả thực là vua biển đấu với vua biển!
Trong hai bên thì Hắc Thủy Vương Xà dài mấy chục trượng.
Còn thanh thủy kiếm đó cũng dài mấy chục trượng.
"Thủy hoàng kiếm, khẩu đạo nhất kiếm như sơn nhạc!" Trong lúc Hắc Thủy Vương Xà muốn tập hợp sinh lực lại, quyết đấu sinh tử thì âm thanh du dương đó lại vang lên, không biết bao nhiêu nước biển đã tập hợp lại, kiếm khí gưng tụ lại như sơn như nhạc, sau đó hải thủy sơn nhạc cực lớn đó lại trùng trùng điệp điệp tấn công vào hướng Hắc Thủy Vương Xà, nó đã chuẩn bị không biết bao nhiêu thủ đoạn nhưng trước giờ vẫn không nghĩ được rằng lần đột kích này không phải là kiếm khí mà là giống như một ngọn núi vậy, con Hắc Thủy Vương Xà cực lớn này "phịch" một tiếng rồi từ từ chìm xuống, trên mặt biển không biết tự lúc nào đã kết thành một tảng băng dày. "Phanh" Một tiếng vang cực lớn, tảng băng đó dưới sức tấn công mạnh mẽ vô cùng ấy đã bị nát vụn, còn toàn thân con vương xà thì giống như chiếc bánh quy đang sắp bị một dãy núi đè bẹp rồi.
Hắc Thủy Vương Xà cuối cùng cũng đã biết sợ, nó biết chắc rằng mình không phải là một đối thủ đáng sợ của kẻ địch, vậy nên nó nhanh chóng chạy trốn, bay nhanh về phía xa như muốn thoát đi mất.
"Thủy Hoàng kiếm…nhất đao bạch đế trảm!" Thanh thủy kiếm màu lam cực lớn lại một lần nữa xuất hiện, thanh kiếm do nước biển ngưng tụ thành này một mực nhằm thẳng vào con vương xà mà tấn công, không biết là tốc độ nhanh tới mức nào mà khiến con Hắc Thủy Vương Xà không kịp trở tay, bị chặt làm hai khúc, hai khúc thân nó rơi xuống dưới biển, mặt biển ngay lập tức đóng băng lại, đỡ lấy hai khúc thân con vương xà.
Con Hắc Thủy Vương Xà làm mưa làm gió trên biển này chết đi, mặt biển cũng dần dần phẳng lặng trở lại.
Đám tu tiên giả vẫn còn sống đến giờ đứng trên kiếm trên không trung, không dám đến gần mà cũng không dám đi xa.
Bọn họ chỉ muốn xem xem là ai là được chuyện kinh khủng như thế này, giết chết một con Hắc Thủy Vương Xà đang sống sờ sờ như thế. Hình một đạo nhân đi trên lớp băng trên mặt biển, là một người đội mũ vành rộng mặc áo xanh, ồ, đây chẳng phải là Lục Bắc sao? họ tất nhiên nhận ra, là người lên thuyền cuối cùng-Lục Bắc¬¬¬¬¬¬¬, một người tự xưng là người của một tiên môn nhỏ ở nước Tấn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Người này e rằng không phải đến từ một tiên môn loại nhỏ ở nước Tấn, một tiên môn nhỏ làm sao có những người mạnh như vậy được. Nhưng theo cách hắn dùng pháp lực tấn công, thủy hoàng đạo pháp, đây là loại kiếm đao gì vậy? Không lẽ lại là từ nước khác đến, cả vùng rộng lớn này có đến vài trăm nước, những nước khác cũng có các loại tuyệt kỹ, do vậy ở đây xuất hiện một người có công pháp giỏi như vậy thì cũng bình thường thôi, do thủy hoàng đạo kiếm không nổi danh nên không ai biết đến.
Lục Nguyên dùng thủy hoàng đạo kiếm lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên hô tên lên, chẳng trách mọi người không biết.
Lục Nguyên cũng thở một hơi dài, kỳ thực lúc đó tất cả những điều này là do lúc đó bị Hắc Thủy Vương Xà bắt đầu tấn công kiểu đinh ốc, lúc đó bị tấn công như vậy không biết bị văng đi bao xa, phát hiện ra liều mạng đấu thì không phải là đối thủ của nó. Sau đó mới nghĩ rằng không biết dùng thủy hoàng đạo kiếm thì sẽ thế nào, đây đang ở trong biển, dùng thủy hoàng đạo kiếm ở trong biển thì sẽ thế nào nhỉ?
Kết quả là sau khi suy nghĩ một hồi liền bắt đầu thực hiện.
Lúc này mới bắt đầu thử, vận thủy hoàng kiếm đạo lên, khi vận lên mới phát hiên ra trong trời đất này không ngừng có các loại nguyên tố thủy hệ khác nhau tràn vào dưới kiếm ý của mình, chịu sự khống chế của mình, so với sự tấn công của ta mọi khi thì mạnh hơn rất nhiều, do đó cuối cùng mới chọn cách đánh này để đấu với Hắc Thủy Vương Xà. Tốt rồi, bây giờ mọi thứ đã kết thúc rồi.
Lục NGuyên đến bên con Hắc Thủy Vương Xà đó, toàn thân nó đều quý giá, nhưng cái quý giá nhất thì không cần nghi ngờ gì nữa, đó chính là cái đầu thuồng luồng hình mào gà, dùng dưỡng ngô kiếm chém nhanh một phát, cái đầu nó liền lìa khỏi thân. Cái đầu này không lớn, tùy theo cái đầu lớn hay nhỏ này mà tính được xem hi vọng tăng thêm một phần thành công khi đánh đai đạo cảnh, không khó khăn chút nào. Nếu con Hắc Thủy Vương Xà này lại sống lâu hơn nữa, cái đầu thuồng luồng hình mào gà này lớn hơn nữa thì đã có đến ba phần, bốn phần thành công. Nhưng nếu nó mạnh hơn nữa thì có lẽ ta cũng bị nó giết rồi, không thể lấy được cái đầu này của nó.
Hiện tại trong tay mình đã có đại đạo pháp tắc đan, có thêm cái đầu thuồng luồng hình mào gà này thì lại có thêm một chút hi vọng tấn công được đại đạo cảnh rồi.
Đúng rồi, còn quên một cây gậy chính sự.
Lục Nguyên lấy ra một khối ký ức thạch, dùng pháp thuật độc môn của Hoa Sơn thôi động khối ký ức thạch này, trong tức khắc, ký ức thạch lập tức lấy ra hết những tinh khí khí phách của Hắc Thủy Vương Xà ra. Loại ký ức thạch này cũng có tác dụng rất lớn. Nói một cách đơn giản thì những tâm pháp đỉnh cấp đó ở nước Tấn sau khi đã luyện đến sau cùng thì đều có cửa ải hóa rồng này.
Ví dụ như triêu dương tâm pháp sau cùng hóa thành hỏa long, vân vụ tâm kinh sẽ hóa thành vụ long, vân long thập biến thì hóa thành vân long.
Một khi hóa rồng thành công thì pháp lực sẽ biến hóa tới mức không thể tưởng tượng nổi, trở nên rất rất mạnh.
Nhưng muốn hóa rồng thì tuyệt đối không dễ dàng, đừng tưởng Lục Nguyên luyện cửu biến trong vân long thập biến đều luyện vô cùng khổ cực như vậy, đến bay giờ cũng mới chỉ luyện thành sáu biến thôi, nhưng thực tế thì biến thứ mười trong vân long thập biến cũng khó không kém chín biến trước. Lúc này chính là cần rồng, con Hắc Thủy Vương Xà này đang trong quá trình hóa thuồng luồng, mà thuồng luồng với rồng thì là cùng một loài. Dùng kí ức thạch để ghi lại hình thái tinh khí, khí phách của nó, sau này có thể bắt chước đôi chút.
Tiếp đó là nội đan hữu dụng, loại vương giả trong các loại thủy quái này nhất định có nội đan, Lục Nguyên tìm thấy nội đan rất nhanh, nội đan này ước chừng bằng nửa nắm tay nhỏ, toàn thân óng ánh, loại nội đan này là một trong những loại có tác dụng cực lớn trong việc tăng cường pháp lực, cũng coi như có tác dụng lớn.
Máu của Hắc Thủy Vương Xà cũng có không ít tác dụng, có để đem đi bán lấy tiền, cũng có thể giữ lại, Lục Nguyên nhanh chóng lấy ra một cái bình nhỏ loại không gian pháp khí, không ngừng hướng bình vào máu của Hắc Thủy Vương Xà. Còn gân nữa, cũng có rất nhiều tác dụng, có thể mang đi bán được nhiều tiền.
Ngoài ra thì không còn gì tốt nữa, nhưng Lục Nguyên còn cắt một ít thịt, mình đã ăn qua các loại thịt rồi, rắn thì không nói làm gì nhưng thịt loại Hắc Thủy Vương Xà này thì chưa ăn bao giờ. Được rồi, cuối cùng cũng giải quyết xong rồi, con Hắc Thủy Vương Xà này là một mình Lục Nguyên đánh được thì phải ăn một mình.
Trong quãng đường tiếp theo không còn con thủy quái nào nữa, đến con bá chủ cũng bị đánh bại rồi thì những con vật khác tất nhiên không thủ thông minh nhưng cũng biết rằng đoàn người này là những người vô cùng nguy hiểm, không dám đến gần, mà khi đếm lại chỉ còn có mười mộ người nữa, bốn người đã bị Hắc Thủy Vương Xà giết chết.
Phá quang tiềm thủy luân đã bị chìm nên đoạn đường tiếp theo họ phải dùng kiếm bay qua, càng ngày ngọn núi thần khí nhỏ đó càng ngày càng lớn rồi, hào quang ở phía trên khi đến gần mới thấy nó càng chói mắt, quả là một dãy núi đầy những bảo khí. Lúc này mọi người càng thận trọng hơn, sợ rằng lại gặp thủy quái. Nhưng cuối cùng lúc đáp xuống đảo thì tất cả đều an toàn, xem ra Hắc Thủy Vương Xà là cửa ải khó khăn cuối cùng rồi, mười một người đều đáp xuống phía trên ngọn núi, bên ngoài có một tầng tiểu thần khí thạch, đại thần khí thạch, tất cả đều phát ra hào quang, số lượng rất nhiều, quả là khủng khiếp.
Rốt cuộc cũng có người mở bên trong ra, phát hiện ra bên trong không phải là thần khí thạch mà là nham thạch, không khỏi có chút thất vọng.
Nhưng dù sao cũng không quá thất vọng, chỉ nguyên tầng bên ngoài này thôi số lượng đã rất lớn rồi.
Yến Bắc, Chu Thản Nhiên là người đại diện, bắt đầu đàm phán với Lục Nguyên, việc đàm phán lúc này tất nhiên là việc ngọn núi tiểu thần khí này phân chia ra sao, trên đường tới đây Chu Thản Nhiên và Yến Bắc đã tốn không ít sức lực, chỉ là trong trận mấu chốt diệt Hắc Thủy Vương Xà thì Lục Nguyên dùng rất nhiều sức lực, không ít người trong số họ được Lục Nguyên cứu giúp nhờ giết con Hắc Thủy Vương Xà đó, trong lòng có chút cảm kích.
Cuối cùng hợp lại tính thì Lục Nguyên chiếm bảy lăm phần trăm, Yến Bắc, Chu Thản Nhiên cùng tám người khác chiếm hai lăm phần trăm.
Kết quả này cũng khiến Lục Nguyên mãn nguyện rồi, dù sao thì làm người không nên quá độc ác, những người khác cũng tốn không ít khí lực, mình ăn bảy lăm phần trăm là đủ rồi, dựa vào số thần khí thạch này thì muốn uyện thành trường sinh thập tọng không có gì khó nữa rồi.
Còn Yến Bắc, Chu Thản Nhiên và tám người khác cũng không có ý kiến gì nữa, hai lăm phần trăm cũng hơi ít, nhưng hơn nửa số bọn họ được Lục Nguyên cứu sống, nếu không có Lục Nguyên thì họ đã bị chết ở cửa ải Hắc Thủy Vương xà rồi, hơn nữa họ cũng đã thấy được thực lực của Lục Nguyên, muốn giết bọn họ cùng không phải là khó khăn gì, biển cả mênh mông như vậy giết người diệt khẩu cũng chẳng có gì khó khăn.
Lần đàm phán này có thể nói rằng cả hai bên đều vui mừng, thỏa mãn.
Bây giờ bắt đầu vạch rõ chỗ nào thuộc về bên nào, hai lăm phần trăm của mười người bọn họ cũng phải phân ra rất nhiều, mọi người đều cảm thấy chuyện đi này thật đáng giá, nhất là những vị trường sinh thất trọng, bát trọng, chỗ thần khí thạch này đủ để tăng thêm một trọng rồi, còn hai người Yến Bắc và Chu Thản Nhiên thì mặc dù không lên được một trọng nhưng chỗ thần khí thạch này có thể giúp họ gần đến được đại đạo cảnh rồi.
Về phầ Lục Nguyên một mình nhận được bảy lăm phần trăm cũng là thu hoạch lớn rồi, không thể thu được nhiều hơn nữa.
Dùng loại không gian pháp khí lớn nhất đi bọc lại, ngay cả việc dùng khẩu quyết hấp thu cũng phải khó khăn lắm mới bọc được chúng lại, trước kia chưa từng nghĩ rằng việc bọc thần khí thạch lại làm mình mệt như vậy, nhưng mệt như thế này là kiểu mệt mà hạnh phúc, mệt đến chết cũng cam tâm.
Nơi này cũng an toàn, cơ bản có thể luyện trường sinh thập trọng rồi, Lục Nguyên thở dài một tiếng, bắt đầu ngồi xuống.
Lục Nguyên bắt đầu ngồi xuống, đem một khối đại thần khí thạch đặt lên ngang tầm giữa hai hàng lông mày, bắt đầu hấp thu thần khí bên trong, đối với mình mà nói thì bây giờ một thần khí kết tinh được coi như có tác dụng rất lớn, thực sự không có tác dụng lớn, nhưng chỉ một lát nữa thôi khối đại thần khí thạch này sẽ "ba" một tiếng rồi vỡ vụn ra, còn năng lượng của ta sẽ tăng lên, nhưng cũng không đáng là bao.
Lập tức một đại thần khí thạch nữa được đưa lên ngang tầm lông mày, một lát sau lại bị vỡ tan ra, tiếc là thần khí tăng lên chỉ được một chút.
Thật đúng là bất đắc dĩ!
Lục Nguyên nhún vai, như vậy đúng là chậm thật.
Đúng rồi, ngoài loại này ra còn một loại hấp thu năng lượng thần khí khác nữa, sau khi mình được lên trường sinh, ở Trường Xuân cư đã tìm thấy trong tàng thư của sư phụ, cách đó là đem thần khí thạch dựa vào một bố pháp của một loại trận pháp loại nhỏ, bố trí ở xung quanh, cùng tiến vào, sử dụng một loại bùa chú, như vậy số thần khí đó sẽ không ngừng chảy vào cơ thể mình.
Nhưng loại trận pháp này phải dùng một trăm thần khí thạch một lần.
Tiêu hao như vậy thì mình không dám dùng.
Nhưng cũng không thể ngờ rằng lần này mình lại có được lượng thần khí thạch đó, cách chơi xa xỉ một trăm cái một lần đó mình cũng dám chơi thử một lần chứ.
Ngay lập tức dựa theo bố pháp được ghi chép lại mà bắt đầu sử dụng các thao tác, đem bố trí xong xuôi những phù chú đặc biệt, đồng thời cũng đặt xung quanh người một trăm thần khí thạch, chỉ nhìn thấy những ánh hào quang lấp lánh tỏa ra từ một trăm thần khí đó tập trung lại trên những tấm bùa chú đặc biệt, lượng thần khí lần này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với lần trước.
Lục Nguyên chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái, một trăm thần khí thạch một lần có thể nâng năng lượng thần khí lên rất rất cao, như vậy mới sảng khoái chứ.