Lục Nguyên không để mấy cái này vào trong mắt, Xích Đế kiếm đạo của hắn chuyên khắc chế ám khí, Tiền Thiên Nguyên Trấn Châm này ngay lập tức bị Xích Đế kiếm đạo đẩy lùi, còn hắn thì ngồi xếp bằng.
- A...
Đã có một thượng nhân Đại Đạo cảnh tầng thứ nhất bị đâm trúng mười điểm đỏ, rời khỏi cuộc khảo hạch.
Tuy nhiên đại đa số đều không xa, tối đa thì dính vài điểm đỏ mà thôi.
Kế tiếp là đủ loại ám khí ví dụ như cửu thiên thập địa nhất thiên cửu bách thần châm Bạo Vũ Lê Dương các loại ma châm, đủ loại kiểu dáng, ám khí một khi xuất hiện là liên tục tiến công, người bị đâm trúng mười điểm đỏ càng lúc càng nhiều. Qua thời gian một nén hương đã có mười một người rút khỏi cuộc khảo hạch.
Tuy nhiên hiện tại vẫn có ba mươi ba người sống sót.
Hiện tại đến phiên người của Côn Luân tiên môn đắc ý, bọn họ vì có pháp bảo hộ thân nên không ai phải rút lui khỏi cuộc khảo hạch, mà người của Võ Đang tiên môn cũng rất cao minh, bọn họ sử dụng kiếm ở trên hư không chống đỡ, bất luận ám khí nào cũng phá được.
Nam Hải tiên môn không chú trọng phòng ngự, kết quả bọn họ rơi vào bi kịch, một nửa nhân thủ đã bị loại.
Bên Hoa Sơn tiên môn cũng không thê thảm lắm, chỉ có một người bị loại mà thôi.
Nén hương đầu tiên là khảo thí ám khí, nén hương thứ hai chính là khảo thí tâm linh.
Ở xung quanh chính điện tế lên mấy đại trận.
Thiên Ma trận, trong trận này có vô số hình ảnh ma quái, ma là do niệm không thể nắm lấy.
Lại có người tế ra Thần Ma trận, Thần Ma trận này một khi tế lên, ở bên cạnh nam tử xuất hiện nữ tử mà ở bên cạnh nam tử xuất hinệ nữ tử, bên cạnh của Lục Nguyên xuất hiện năm nữ tử ai cũng thanh tĩnh ưu nhã, đáng yêu động lòng người, tới bên cạnh hắn.
Ngoài ra còn có Tu La bí âm vang lên từng dàn nhạc dụ hoặc.
Lục Nguyên cảm thấy mình lúc này như đi lên thiên đường.
Ca nhạc biến đổi trở nên tĩnh mịch u nhã.
Một nữ tử xuất ra một cái đàn mà cất tiếng:
- Lục lang, nghe khúc nhạc phượng cầu hoàng của ta.
Nữ tử ưu nhã kia khẽ động ngón tay gảy vài tiếng.
Lục Nguyên bỗng nhiên quát lớn;
- Ha ha ma đạo hiển nhiên có bổn sự.
Lục Nguyên tỉnh ngộ đây chỉ là ma đạo chơi trận pháp tâm linh mà thôi, xuất hiện nữ tử ca cơ là do mình làm ra, ma trận này đúng là có bổn sự.
Đáng tiếc gần đây mình thanh âm mà tu, hơn nữa còn tu luyện thành kiếm vương, ma đạo muốn làm rối tâm linh của mình, dễ dàng vậy sao?
Kỳ thật lúc xuất hiện dàn ca vũ và thiên đường nhân gian này Dưỡng Ngô linh kiếm đã khẽ chuyển động.
- Ngươi tự phá đi bằng không đừng trách ta ra tay ác độc.
Lục Nguyên uống một ngụm rượu trên bàn.
Rượu chính là do ma đạo mang tới.
Tuy nhiên bản thân ta thanh tịnh cần gì phải sợ.
Lục Nguyên mở mắt ra, thời gian ma đạo chi pháp vây khốn hắn rất ít, một điểm đỏ cũng không có, tuy nhiên Lục Nguyên nhìn thấy bên cạnh đã có hơn mười người bị loại, hiển nhiên bọn họ đã thất bại hiện tại sau nén hương thứ hai đào thải mười sáu người chỉ còn lại mười bảy người mà thôi.
Người của Côn Luân tiên môn lúc này còn cười hiện tại thì không cười nổi, nếu phương diện ám khí bọn họ còn có thể phát huy tác dụng của pháp bảo nhưng loại tâm ma này bọn họ không có nhiều cách đối phó cũng bị loại bỏ không ít.
Bây giờ chi còn mười bảy người tiến vào nén hương thứ ba.
Thời gian trụ hương thứ ba đã tới.
Hiện tại chỉ có mười bảy người ở lại mà thôi.
Qua hai nén hương đằng sau còn hai nén hương nữa, muốn tới cuối cùng tương đối khó khăn.
Nén hương thứ ba ngay từ đầu đã cho thấy sự bất phàm, ở trong này oanh tạc đủ loại pháp thuật không ngừng di động.
Lục Nguyên phát hiện ra mình đặt chân tới một cây đại thụ, cây đại thụ kia hóa thành cành lá quấn quanh chân của mình, bị những dây mây này quấn quanh đúng là phiến toái, ít nhất có năm luồng pháp thuật đánh về phía hắn.
Trước mặt từng luồng tên như bạo vũ so với mưa tên lúc hắn ở Luyện Khí kỳ phải đối phó thì mạnh hơn rất nhiều, mỗi một luồng mưa tên phải có sức nặng tới trăm cân, tốc độ rất nhanh.
Ở trên đỉnh đầu lôi điện cực lớn đã tụ tập lại những lôi điện kia xé rách trời xanh mà phóng xuống hóa thành từng lôi hổ lôi báo lôi xa thậm chí là nguyên một đám lôi chi thần tướng.
Đây chính là Cửu Thiên Bích Tiêu Lôi Điện thuật.
Lục Nguyên lúc này phát hiện ra mình không thể nhúc nhích, đây là do Tinh Thần Phong Phược Thuật, muốn trói buộc mình vào bên trong, ở phương xa vòi rồng cực lớn đã công kích tới.
Kỳ thật không chỉ một mình Lục Nguyên mà những người khác cũng bị nhốt dưới sự công kích của pháp thuật như vậy.
Vô số kiếm trận như Vạn Kiếm Luân Hồi đạn trận hiện ra trước màn kiếm quang, từng chiêu từng chiêu đánh ra, hiển nhiên bây giờ không chỉ còn là công kích pháp thuật mà còn là cả công kích kiếm thuật.
Lục Nguyên chỉ thấy ở phía xa xa có mấy đạo kiếm quang đi sau mà tới trước cùng pháp thuật đồng thời tiến công.
Những kiếm thuật trong màn kiếm quang đó Lục Nguyên cơ bản chưa từng nhìn thấy, so với kiếm chiêu của Võ Đang phái thì còn mềm mại hơn làm cho người ta có cảm giác đáng sợ.
Từng chiêu từng thức đều là hảo chiêu.
Lục Nguyên đồng thời nhận lấy vô số công kích của kiếm quang và pháp thuật tuy nhiên Lục Nguyên cũng là người đã quen chiến đấu Dưỡng Ngô kiếm trong tay của hắn bắt đầu vung ra gặp chiêu phá chiêu gặp pháp phá pháp.
Hiện tại càng có rất nhiều kiếm chiêu không giống như kiếm chiêu của hai nước Tấn Tần.
Những kiếm chiêu này vô cùng mới lạ, hơn nữa cũng rất cao minh.
Lục Nguyên là một người yêu kiếm nhìn thấy những kiếm chiêu này liền có hứng thú trong lòng thầm nghĩ, mình muốn thành tựu trên con đường kiếm đạo nhất định phải đi thật nhiều nơi mới thấy được thiên hạ nhiều kiếm chiêu thế nào.
Không được chứng kiến đại thiên hồng trần sao có thể khám phá được vạn vật.
Về sau nhất định phải đi tới Trung Ương thiên triều.
Lục Nguyên trong lòng thầm nghĩ.
Mà trong lúc Lục Nguyên ứng phó đối với đủ loại pháp thuật và kiếm chiêu số người bị đánh trúng ngày càng nhiều, từng điểm đỏ xuất hiện.
Cho tới bây giờ hoàn toàn là khảo thí năng lực và thực lực ứng biến cá nhân.
Người của Nam Hải tiên môn hoàn toàn bị loại bỏ, bọn họ không am hiểu phòng thủ mà những người khác bất kể có ẩn cư hay không đều bị loại rất nhiều, về sau cuiố cùng chỉ còn có Võ Đang tiên môn và Hoa Sơn tiên môn hai tiên môn mạnh nhất còn mấy người chống chọi, những người khác cũng không chịu được nữa.
Hiên tại Võ Đang tiên môn còn ba người, Hoa Sơn tiên môn cũng chỉ còn ba người Tử Hà thượng nhân, Nguyên Dương thượng nhân và Lục Nguyên mà thôi.
Tình thế bây giờ ngày càng trở nên nguy hiểm, uy lực của pháp thuật vô cùng lớn, tốc độ của kiếm chiêu càng lúc càng trở nên nhanh hơn, uy lực của kiếm chiêu cũng tăng lên gấp mấy lần. Toàn thân của Tử Hà thượng nhân đều bao phủ Tử Hà, hiển nhiên đã phát huy Tử Hà Thiên Lý tuyệt học của Khí tông tới cực điểm, mà Nguyên Dương thượng nhân không còn nhìn thấy kiếm ảnh nữa, kiếm trong tay múa liên tục, đạt tới tình trạng này quả không hổ danh tiếng Kiếm tông.
Nén hương thứ hai cuối cùng cũng đã kết thúc. Bắt đầu đốt nén hương cuối cùng.
Ba người của Võ Đang tiên môn đã không chống nổi, bọn họ bị vô số điểm đỏ đánh trúng loại khỏi cuộc khảo hạch.
Tử Hà thượng nhân và Nguyên Dương thượng nhân hai người vẫn cố chống, một phần nguyên nhân cũng là vì Lục Nguyên vẫn còn chống cực được Lục Nguyên là hậu bối của Hoa Sơn tiên môn nếu như Lục Nguyên chưa ngã xuống mà bọn họ đã ngã thì thật là mất mặt mũi, hơn nữa Tử Hà thượng nhân là chủ của Khí Tông Nguyên Dương thượng nhân là chủ của Kiếm Tông, hai tông này đối đích đã lâu ai cũng không chịu ngã trước đối phương.
Tử Hà thượng nhân lúc này phát hiện thấy làn kiếm quang của Nguyên Dương thượng nhân đã không còn nữa thì bật cười tuy nhiên y vừa cười thì làn Từ Hà công cũng tan ra hơn chục điểm đỏ đánh lên người, Nguyên Dương thượng nhân cùng y cơ hồ bị mười mấy điểm đỏ đánh trúng cùng lúc hai người cùng nhau bị loại bỏ khỏi cuộc khảo hạch.
Về phần Lục Nguyên sở dĩ hắn có thể chèo chống tiếp nguyên nhân vô cùng đơn giản.
Thứ nhất kiếm đạo của Lục Nguyên còn hơn cả Nguyên Dương thượng nhân, những kiếm chiêu pháp thuật này muốn phá cũng không khó, thứ hai là hắn sau khi trải qua Vạn Kiếm Luân Hồi khảo nghiệm sức chịu đựng đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Trên người của Lục Nguyên hiện tại tràn đầy pháp thuật đỉnh cấp.
Đồng thời còn có các loại kiếm chiêu cực đỉnh.
Lục Nguyên thở dài, hiện tại hắn cảm thấy mệt mỏi đúng là quá sức mệt mỏi, mình vừa trải qua Vạn Kiếm Luân Hồi khảo nghiệm thì mới chèo chống được nếu không có lẽ bỏ cuộc đã lâu.
Ngũ Đế kiếm đạo ở trên đỉnh đầu của hắn bắt đầu chống chọi nhưng cũng không chịu nổi màn tấn công quá lớn kia.
Lục Nguyên trái ngăn phải tránh, chỉ sợ cũng không cầm cự được bao lâu nữa.
Đột nhiên Lục Nguyên phát hiện xung quanh mình tĩnh lặng lại.
Không có kiếm chiêu cũng không có pháp thuật.
Có chuyện gì đây, trong lúc Lục Nguyên còn đang thất thần thì trong tay của hắn truyền tới thanh âm vỗ tay.
Đây chính là tiếng vỗ tay của phó thiên sứ tử bào;
- Không tệ không tệ, đúng là hoàn mỹ.
Phó thiên sứ áo tím từ lúc theo Lục Nguyên đã phát hiện Lục Nguyên đã phát ra vô số kiếm chiêu, gặp chiêu phá chiêu khiến cho vị phó thiên sứ này cũng phải tán thưởng không thôi.
Mà hơn bốn mươi vị thượng nhân Đại Đạo cảnh khác cũng thầm khen, kiếm chiêu của Lục Nguyên thực sự quá đặc sắc.
Đồng thời bọn họ hiện tại cũng phát hiện Lục Nguyên đã hoàn mỹ tới bốn cuộc khảo hạch.
Cũng có nghĩa là ngày càng tiếp cận kỳ tích.
Chẳng lẽ Lục Nguyên lần này thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích?
Nếu như có thể làm ra kỳ tích chỉ sợ sẽ làm oanh động toàn bộ đại địa phía nam.
Ở bên ngoài Ngũ Luân cung truyền tới tiếng bàn luận nho nhỏ;
- Tại sao thành tích của vòng thứ tư lại thấp như vậy.
- Đúng thế rất nhiều người chỉ đạt được một thành mà thôi.
- Một thành nhiều, hai thành nhiều, bốn thành đã là hiếm thấy rồi.
- Đúng thế quá thấp.
- Sáu thành chỉ có mấy người mà thôi.
- Quá thấp mà thôi.
Ở ngoài Ngũ Luân cung mọi người ngạc nhiên vô cùng.
- Điểm quá thấp.
- Khảo thạch vòng thứ tư này khó khăn như vậy sao?
- Cao nhất chỉ là sáu thành mà thôi hơn nữa chỉ có mấy người Võ Đang thất tử ba vị, Hoa Sơn kiếm tông chi chủ, Hoa Sơn khí tông chi chủ mới được sáu thành.
- Quá khó khăn rồi vậy thì khảo hạch gì nữa.
Điểm thấp như vậy thật sự ngoài dự liệu của mọi người.
Trong lúc mọi người xì xào bàn tán thì điểm cuối cùng cũng xuất hiện.
Lục Nguyên, mười thành.
- Là hoàn mỹ mười thành.
- Tại sao lại là mười thành?
- Những người khác có điem thấp như vậy mà hắn đạt tới mười điểm.
- Thật là khó có thể tưởng tượng.
Ở trước Ngũ Luân cung hiện tại đã tụ tập rất nhiều người, có người nước Tấn nước Tần nước Nguyên mọi người đều bị điểm số này mà làm cho kinh ngạc.
Sau khi nghỉ ngơi hai canh giờ, vòng khảo hạch thứ năm cuối cùng cũng bắt đầu.
Diệp Tử Tu nó:
- Vòng khảo hạch thứ năm này chính là khảo hạch sức chịu đựng trong chốc lát ở nơi này sẽ xuất hiện một cây đại thụ chỉ cần có thể ở đây một canh giờ là có thể đạt được mười điểm, sau đó điểm số của các ngươi sẽ dựa vào thời gian các ngươi ở đây một thời gian mà định ra.
Ở đây một canh giờ nghe thì có vẻ đơn giản.
Nhưng mà khảo hạch của Trung Ương thiên triều không có khả năng đơn giản như vậy được.
Diệp Tử Tu tự mình động thủ gốc đại thụ này cao ngất, cành lá sum xuê, tuy nhiên Lục Nguyên trong nháy mắt phát hiện gốc cây này không hề đơn giản đây là Kiến Mộc.
Đúng thế chính là Kiến Mộc.
Có thể tản mát ra ngũ sắc kiếp vân chỉ có thể là Kiến Mộc.
Loại Kiến Mộc này ở Tư Quá Phong có một cây, Côn Luân sơn có một cây không ngờ ở đây lại gặp một cây.
Đáng tiếc Ngũ Đế kiếm đạo của mình đã thành bằng không có thể dùng Kiến Mộc này luyện công.
Lục Nguyên đã minh bạch khảo hạch này là gì, dưới gốc cây này chỉ sợ trong chốc lát sẽ xuất hiện Ngũ Sắc kiếp vân hơn nữa đoán chừng còn ngày càng nồng đậm cho nên áp lực sẽ rất lớn, có thể kiên trì được là rất khó, tuy nhiên đối với mình thì...
Nhận thức về Kiến Mộc cũng không có nhiều người biết, sau khi Diệp Tử Tu giải thích mọi người đều thầm gật đầu.
Lần này là khảo hạch năng lực pháp lực, người có pháp lực yếu nhất sẽ bị loại bỏ đầu tiên.
Như vậy Lục Nguyên sẽ rất nhanh bị loại vốn Hoa Sơn vẫn mong Lục Nguyên có thể mang về kỳ tích nhưng bây giờ ai cũng u ám trong lòng.
Mà người cao hứng nhất chính là người của Côn Luân tiên môn, hiện tại đã tới sở trường của bọn họ bọn họ đều đã từng trải nghiệm Kiến Mộc ở Côn Luân sơn, cho nên cũng có một số bí quyết chốc lại.
Bốn mươi lăm người bám lên trên đại thụ từng người ngồi trên từng nhánh cây, cách trung tâm của Kiến Mộc một trượng.
Mà Ngũ Sắc Kiếp Vân cuối cùng cũng phát ra.
Ngũ Sắc Kiếp Vân này một khi phát ra những người xung quanh liền cảm thấy vô cùng lợi hại, bọn họ liên tục tế ra pháp lực ngăn cản lại, loại Ngũ Sắc Kiếp Vân này pháp bảo vô dụng, kiếm pháp vô dụng pháp thuật vô dụng chỉ có thể dựa vào pháp lực mà ngăn cản. Lục Nguyên lúc mới tiếp xúc mới biết nó lợi hại thế nào.
Hay cho ngũ sắc kiếp vân chỉ sợ so với Tư Quá Phong còn đậm đặc gấp mười lần.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng tế ra Ngũ Đế kiếm đạo, lần này Lục Nguyên cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, đồng thời hấp thu Ngũ Sắc Kiếp Vân mà luyện công, Ngũ Đế Kiếm Đạo chuyển động Ngũ Sắc Kiếp Vân bị hút vào trong đó.
Thoải mái, thật là sảng khoái....
Ngũ Đế kiếm đạo không ngừng tăng trưởng, Ngũ Sắc kiếm quang trên đầu không ngừng ngưng thục.
Thời gian dần trôi qua đám người tu vi Đại Đạo cảnh tầng thứ nhất không nhịn nổi nữa, cho nên sớm bị loại bỏ.
Một lát sau Đại Đạo Cảnh tầng thứ hai tầng thứ ba cũng không chịu đựng được bắt đầu bị loại, trong đó người của Côn Luân tiên môn có kinh nghiệm thì có thể chèo chống lâu hơn một chút, mà người cho rằng sớm bị đào thải là Lục Nguyên vẫn đang kiên trì.
Một lát sau những người tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ tư cũng không kiên trì được chỉ còn người có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ tư của Côn Luân tiên môn là có thể kiên trì.