Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 1367



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1367

 

Tuổi Hirano vẫn không lớn hơn Lăng Khiếu Thịnh!

 

Phải biết răng, tuy lúc trước Tân Vũ Phong có tiếp túc với người thuộc bật trung của các Ấn Môn Môn Phái.

 

Tuổi đời bọn họ đều còn rất trẻ, nhưng thực lực lại hơn người.

 

Những Tông Sư Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên nhiều không kể hết.

 

Thế những trong giang hồ của Đại Hạ thực sự.

 

Ám kinh đỉnh là một bên cường giả ‘Về cảnh giới của Tông Sư.

 

Cũng đã đủ để ghi danh một phương rồi!

 

Lăng Khiếu Thịnh chưa được ba mươi tuổi, đã đạt đến cảnh giới tông sư.

 

Đã là một thiên tài ở dưới Đại Hạ trần tục này rồi!

 

Khiến cho người đời vô cùng kinh ngạc!

 

Nhưng thiên tài ở Đại Hạ là thế.

 

Một võ giả Đông Hoàng, đứng trước mặt Hirani lại bị nghiền nát hoàn toàn!

 

Nếu đã như vậy, những người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ chỉ cảm thấy mất mặt Tông sư Nhị Trọng Thiên.

 

Biết là Hirano mạn, tuy nhiên không biết rắng Hirano lại mạnh đến như vậy!

 

Nếu đây là ở Đại Hạ, thì ít gì cũng là ở trình độ Long Bảng rồi.

 

Cơ hồ cũng đã cùng trình độ với sư phụ của Lăng Khiếu Thịnh, Long Bảng thứ mười-Đao Cuồng rồi!

 

Có thể nghiền nát tu vi của Lăng Khiếu Thịnh hoàn toàn.

 

Cũng giống như khoảng cách giữa trời và đất vậy, không thể nào.

 

vượt qua được Tại thời điểm này, trên sàn đấu.

 

Hirano dường như cảm thấy Lăng Khiếu Thịnh không dám cãi lại, không hề thú vị gì cả.

 

Anh ta cũng không nhiều lời thêm nữa, trực tiếp lao về phía của Lăng Khiếu Thịnh.

 

Trên trán của Lăng Khiếu Thịnh đã lấm tấm mồ hôi, không thể khống chế được nội tâm của mình, Hộ Thể canh khí của chính mình có thể chống lại hay không.

 

©ó thể thấy rõ rắng Hirano đã bảt đầu nghiêm túc rồi Lăng Khiếu Thịnh đã bày ra tư thế phòng ngự chặt chẽ.

 

Hirano cười lạnh một tiếng, đưa tay nằm gió như cầm khiếm chém về phía Lăng Khiếu Thịnh “Chỉ là một chút tài mọn mà dám đánh trước mặt ta sao?”

 

Hirano vừa nói, tay vừa vấy kiếm, đao canh năm ngay ở Hộ Thể canh khí của Lăng Khiếu Thịnh.

 

Lăng Khiếu Thịnh ở trên đài hoảng loạn tránh né, không người né tránh những đòn tấn công của Hirano.

 

Chỉ vài vòng thôi, thì trên cơ thể của Lăng Khiếu Thịnh đã chỉ chít những vết xẹo lớn nhỏ.

 

Tuy rằng không có vết thương nào nặng.

 

Nhưng tất cả đều rất rõ ràng.

 

Lăng Khiếu Thịnh về cơ bản thì không phải là đối thủ của Hirano.

 

Trên khóe miệng của Hirano lộ ra một nụ cười chế giễu.

 

“Chậc chậc chậc, cái gì mà đồ đệ của Long Bảng thứ mười của Đại Hạ, Đao Cuồng, cũng chỉ thế này thôi, cũng không phải là đối thủ của Hirano tai”

 

Khi Hirano nói ra lời này, Lăng Khiếu Thịnh ngay lập tức đứng hình.

 

Sau đó, Lăng Khiếu Thịnh xoay người lại.

 

Thay đổi khác lần trước, anh ta cẩn thận, không nhừng tránh né, thậm chí còn mang tâm thái vô cùng đáng sợ.

 

 

Mặc dù lúc trước Lăng Khiếu Thịnh đã đấu với Hirano.

 

Nhưng Lăng Khiếu Thịnh luôn vô cùng cẩn trọng.