Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 2003: Chương 2002





Hôm nay Ngô Triết Hàm dám công kích cô ta, đường đường là cô cả của Long Môn, còn có các vị khách quý đi cùng cô cả.

Vậy thì ngày mai, Ngô Triết Hàm không chừng sẽ làm ra những chuyện vô cùng cực đoan hơn nữa.

Diệp Thanh Đình nghĩ ngợi liền cảm thấy kinh khủng.

Lúc trước khi đi học, Diệp Thanh Đình cũng gặp qua chuyện này, có bạn học nước Mễ bị điên, điên cuồng chạy theo cô ta.

Thậm chí không cho tất cả những bạn học nam nào khác ngoài anh ta nói chuyện với Diệp Thanh Đình.

Diệp Thanh Đình từ đầu vốn không để ý tới.

Sau này bạn học nước Mễ đó bắt đầu phát điên, khi Diệp Thanh Đình đi vào phòng dụng cụ lấy đồ, liền đóng cửa để anh ta và Diệp Thanh Đình ở trong nhà kho cùng nhau…
Lần đó, là lần Diệp Thanh Đình cảm thấy may mắn to lớn nhất cả đời này của cô ta là một người có võ công, có năng lực tự bảo vệ mình.

Chuyện đó mặc dù đã trôi qua lâu rồi, cũng không lưu lại cho Diệp Thanh Đình ấn tượng gì.

Nhưng từ đó về sau, Diệp Thanh Đình nhìn thấy loại người đó đều lần đi.


Diệp Thanh Đình buồn rầu không ngừng mà day ấn đường.

Không ngờ rằng, không biết là lúc nào Ngô Triết Hàm cũng trở thành điên cuồng như vậy…
Tần Vũ Phong ngồi trên xe, nhìn Diệp Thanh Đình buồn rầu không ngừng, liền nói an ủi.

“Không sao, chuyện đã trôi qua rồi”
Diệp Thanh Đình ngẩng mặt lên, miễn cưỡng cười với Tân Vũ Phong một cái.

“Anh nói không sai, sau này cũng không cho phép Ngô Triết Hàm bước vào ranh giới Long Môn một bước”
“Chuyện hôm nay em rất xin lỗi, em cũng không ngờ tới Ngô Triết Hàm vậy mà đột nhiên xông ra, ra tay với anh như vậy… Tần Vũ Phong lắc đầu: “Không sao, em nếu thật sự muốn xin lỗi thì từ bây giờ bắt đầu thả lỏng tâm tình, là một hướng dẫn viên du lịch tận lực, thế nào?”
Nghe thấy lời an ủi của Tần Vũ Phong, Diệp Thanh Đình cũng gật đầu, tỏ ý mình sẽ cố gắng thả lỏng tâm tình.

Tần Vũ Phong thở nhẹ một cái, không nói thêm nữa.

Đoạn đường tiếp theo đây, Diệp Thanh Đình đều mím mỗi, không nói câu nào.

Mãi tới khi đến điểm đến thứ hai, khi Diệp Thanh Đình xuống xe trên mặt cô ta mới lộ ra một nụ cười.

“Được rồi, chuyện vừa rồi em sẽ không nghĩ nữa.


Đi thôi, đưa anh đi mua sắm!”
Tần Vũ Phong gật đầu, cũng cười với Diệp Thanh Đình một cái, bước xuống xe.

Tài xế hạ cửa kính xe xuống, nói với Diệp Thanh Đình: “Cô cả, có cần mang theo vệ sĩ không?”
Diệp Thanh Đình lắc đầu, tỏ ý không cần, tài xế mới kéo kính xe lên.

Tần Vũ Phong có chút kinh ngạc nhíu mày: “Em vẫn cần vệ sĩ sao?”
Khi Tần Vũ Phong nói câu này không có ý gì khác.

Thứ nhất, mặc dù Diệp Thanh Đình là con gái, nhưng tuổi còn trẻ, đã đạt tới cảnh giới tông sư, đừng nói là không hề chú trọng tới nước Mễ, cho dù là trở lại Đại Hạ, ở trong giang hồ Đại Hạ, với thực lực của Diệp Thanh Đình cũng là đủ để khai tông lập phải rồi.

Thứ hai, phải biết là Chinatown là địa bàn của Long Môn, địa vị cô cả của Long Môn dường như ngang với thiếu chủ.

Có thiếu chủ nào đi tản bộ trong gia sản nhà mình còn cần mang theo vệ sĩ không?
Đây là điều có nhắm mắt cũng nghĩ ra được.

Diệp Thanh Đình có chút bất đắc dĩ nhún vai: “Tần Vũ Phong, anh không biết an ninh nước Mễ thật sự rất kém, không có cách nào có thể an toàn như Đại Hạ, đêm không cần đóng cửa đâu.

Anh có tin không, cứ cho là địa bàn của Long Môn chúng em đi, vậy mà cũng có lúc còn có người đánh lén, mang súng vào không? Vì vậy đừng nói là em, ngay cả ông nội nhà em, khi ra ngoài cũng đều phải mang theo vệ sĩ.

Theo lời của Diệp Thanh Đình, Tần Vũ Phong cũng nghĩ tới điều này.

An ninh của nước Mễ dường như thật sự là không tốt..