Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 2005: Chương 2004





Lần này đến nước Mễ, Tần Vũ Phong đã nghe ngóng được rất nhiều tin tức, Nước Mễ bên này không chú trọng vào võ đạo mà càng chú trọng phát triển khoa học kĩ thuật.

Ở trong môi trường chung này, khả năng chiến đấu của những người nước Mễ quan trọng nhất chính là người máy được cải tạo hoặc con người đã được biến đổi sinh học.

Nhưng trước mắt, hai người bị truy đuổi phía trước toàn thân quấn chặt lấy nhau.

“Làm sao em nhìn ra hai người bọn họ là người máy cải tạo?” Tần Vũ Phong nhướng mày, hiếu kỳ hỏi.

Diệp Thanh Đình mím nhẹ mỗi giải thích với Tần Vũ Phong: “Nhìn tốc độ xuống xe của hai người bọn họ, chỗ nhảy xuống, phương hướng dùng lực.

Nếu như là người thường thì không thể nào đạt được độ chính xác như vậy, còn không hề bị thương chút nào.


Hơn nữa lúc hai người đó vừa nhảy xuống xe, em không hề thấy được bất kỳ năng lượng của võ đạo, vì vậy em mới nói hai người bọn họ chính là người máy cải tạo”
“Vậy người biến đổi sinh học thì sao?” Tần Vũ Phong nhướng mày tiếp tục hỏi.

Diệp Thanh Đình tiếp tục giải thích cho Tần Vũ Phong: “Tay chân có thể biến hình giống như một vũng bùn nhão vậy… Ở, loại em đang nói là loại thường gặp đẩy”
Tần Vũ Phong nhíu mày: “Thật là ghê tởm.”
Diệp Thạnh Đình giống như vừa nghĩ ra điều gì, nghĩ đến lại phát sợ mà gật đầu: “Ai nói không phải đâu..” Hai người tám chuyện mấy câu với nhau, sau đó lại hướng sự chú ý trở lại chuyện vui ở ngoài lúc nãy.

Chỉ nhìn thấy hai người mặc bộ đồ đen phía trước quấn chặt lấy nhau nhảy xuống xe máy rồi cũng không lựa chọn tiếp tục chạy như điên nữa mà đứng nguyên tại chỗ chờ cái xe đuổi theo phía sau chạy đến.

Nói trắng ra, dù sao đi nữa thì khu Chinatown cũng là một con đường mua sắm, những chiếc xe máy dù có linh hoạt đến đâu thì khi chạy trong con đường này cũng gặp không ít trở ngại.

Vì vậy cuối cùng hai chiếc xe của bộ phận an ninh đã dừng lại ở bên ngoài phố đi bộ.

Có một vài người nước Mễ mặc đồng phục bước xuống xe, thổi còi hét lớn với hai người: “Đứng lại, không được chạy nữa!”
Tần Vũ Phong đương nhiên nghe hiểu tiếng Mễ, dù sao đi nữa, là một cường quốc cấp thế giới thì mức độ thông dụng của ngôn ngữ cũng khá lớn.

Đến loại ngôn ngữ thiểu số Đông Hoàng mà Tần Vũ Phong cũng học nốt thì cần gì phải nói đến loại ngôn ngữ phổ biến này chứ.


Phía trước bị hai người mặc đồ đen đuổi bắt, mắng mấy lời thô tục đối với những người nhân viên an ninh phía sau, ngay sau đó bỗng dưng giơ tay lên.

Tần Vũ Phong nhìn rõ, bên trong tay áo của đối phương rất cứng rắn, thỉnh thoảng có vật sắc bén, căn bản không phải là dáng vẻ bình thường của một người.

Trong lòng Tần Vũ Phong ý thức được có chút kinh ngạc, nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh trở lại.

Dù sao thì điểm này Diệp Thanh Đình vừa rồi đã nói cho anh rồi.

Chỉ nhìn thấy hai người mặc đồ đen, sau giơ tay lên với nhân viên an ninh thì quả nhiên lộ ra cánh tay của người máy, tiếp sau đó nổ tung hai tiếng.

Trong nháy mắt, hai bên pháo đạn không ngừng bùng nổ, Diệp Thanh Đình cắn chặt rằng mắng.

Phải biết nước Mễ sẽ không bao giờ đền bù cho những tổn thất mà những người đang chạy trốn này gây ra.


Bất luận là tổn thất gì, đều cần tự bản thân gánh vác.

Diệp Thanh Đình nghĩ ngợi một chút đầu liền đau kinh khủng.

Mà vào đúng lúc này, pháo đạn trong tay những người mặc đồ đen đánh ra hai luồng, ngọn lửa trong không trung nhanh chóng lan ra, lan tới toàn bộ nhân viên.

Đột nhiên, pháo đạn đó giống như phải chịu một lực cản nào đó, không hè lan tới thêm, chỉ dừng lại ở giữa không trung, dường như có thứ gì đó đã bo vây lại.

Làm sao có thể?
Trong lúc nhất thời, hai người mặc đồ đen kinh ngạc mở to hai mắt, đưa mắt nhìn nhau, dường như không hiểu trước mắt mình đang xảy ra chuyện gì..