Diệp Kính Dương là em trai của cô ta, một đầu ngón tay cũng không nỡ đụng vào em trai.
“Triệu Hào, tôi cảnh cáo anh, nếu anh chạm vào một cọng lông tơ của em trai tôi, tôi sẽ khiến cho Thiên Môn các anh phải trả giá!”
“Ôi, cô chủ Diệp, tôi thật sự rất sợ hãi đó, là bởi vì một tên công tử bột mà cô mới thu nhận kia sao?” Con ngươi của Diệp Thanh Đình đột nhiên co rụt lại, theo bản năng nhìn về phía Tần Vũ Phong.
Cô ta không hề ngốc, đương nhiên biết Triệu Hào đang ám chỉ tên công tử bột đó là ai, cũng biết Triệu Hào đã biết trước, Tần Vũ Phong làm ra những chuyện gì với Triệu Long.
Tần Vũ Phong gật gật đầu với Diệp Thanh Đình sắc mặt đang nghiêm trọng, ý bảo Diệp Thanh Đình tiếp tục.
Diệp Thanh Đình hít sâu một hơi, cố gắng bình phục tâm trạng của mình.
“Triệu Hào, rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“Tôi muốn thế nào?” Ngữ khí của Triệu Hào rất bất cần đời: “Tôi muốn thế nào, cô chủ Diệp chỉ sợ phải hỏi em trai của cô rồi?”
“Anh ta động và người phụ nữ của tôi, thì nhất định phải trả một cái giá đắt”
Diệp Thanh Đình cắn chặt răng, đang muốn nói cái gì đó, thì phía đầu dây điện thoại bên kia lại có âm thanh truyền đến.
“Đương nhiên, nếu cô chủ Diệp đồng ý trở thành người phụ nữ của tôi, người phụ nữ kia, tôi sẽ nhường cho cậu em vợ, cũng không có gì không được cả.
“Nhan sắc của cô chủ Diệp quốc sắc thiên hương, những kẻ tầm thường có thể so sánh được sao?”
Diệp Thanh Đình sắp phát điên nói: “Triệu Hào, anh đem cái miệng của anh nói ra những lời nói sạch sẽ chút cho tôi!”
Triệu Hào ở đầu dây bên kia truyền đến từng đợt tiếng.
cười sung sướng: “Sao thế, cô chủ Diệp suy xét một chút, bây giờ tới chỗ của tôi?”
“Đừng nói những lời vô dụng này!” Diệp Thanh Đình thấp giọng cả giận nói: “Rốt cuộc muốn thế nào mới có thể buông tha cho em trai của tôi?”
“Tôi không phải đã nói rất rõ ràng rồi sao?” Giọng nói của Triệu Hào lạnh lùng: “Muốn cứu đứa em trai không nên thân kia của cô, bây giờ một mình cô tới chỗ của tôi” Diệp Thanh Đình theo bản năng nhìn về phía Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong gật đầu với Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình cuối cùng nói một câu: “Được, địa chỉ ở đâu?”
Triệu Hào nói ở một nhà xưởng bỏ hoang ở bên ngoài ngoại ô, ngay sau đó cúp điện thoại.
Lý Đại Ngưu vừa rồi vẫn luôn nghe điện thoại, nghe thấy câu nói mà tên Triệu Hào nói trước khi tắt điện thoại, khẩn trương nói: “Cô chủ, cô sẽ không thật sự muốn tự một mình mình đi qua đó chứ?”
Trong lòng Lý Đại Ngưu lo lắng muốn chết.
Không phải bởi vì điều gì khác.
Tên Triệu Hào này, có thể nói cực kì dã man.
Nếu hôm nay cô chủ ở trong tay Triệu Hào, sẽ có kết cục gì, có thể tưởng tượng được.
Hơn nữa chuyện quan trọng nhất.
Tuy rằng Thiên Môn và Long Môn vẫn luôn có trạng thái đối địch.
Nhưng mà tên Triệu Hào này là thiếu chủ của Thiên Môn, vẫn luôn đang điên cuồng theo đuổi Diệp Thanh Đình..