“Điều này có nghĩa là, Diệp Thanh Đình thực sự có thể chặn toàn bộ đòn đánh của Kiều Chí Dụng.
Đây có phải cho thấy… “Không thể nào, Diệp Thanh Đình cũng là tông sư nhất trọng thiên, ai biết chuyện gì đang xảy ra chứ!”
“Nhưng dù thế nào đi nữa, điều này thật sự kinh khủng.
Người của Thiên Môn bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Không ai nghĩ rằng Diệp Thanh Đình có thể đỡ được đòn vừa rồi mà Kiều Chỉ Dụng đã sử dụng.
Ngay cả Triệu Hào cũng không thể tin được.
Anh ta không dám tin những gì đang xảy ra trước mắt mình!
Nhưng đây là sự thật, nó thật sự đã xảy ra!
Diệp Thanh Đình đã đỡ đòn vừa rồi.
Và bắt đầu tấn công lại anh ta.
Triệu Hào sốc trước cảnh tượng trước mắt.
Không ngờ rằng, Diệp Thanh Đình lại cứng rắn như vậy.
Mặc dù chiêu thức chiến đấu của Kiêu Chỉ Dụng kém hơn một chút, nhưng anh ta cũng là một cường giả sắp đạt đến tông sư nhị trọng thiên.
Thế mà, Diệp Thanh Đình lại có thể chặn được.
Ai có thể tin được chứ?
Nhưng sự thật vẫn là sự thật.
Nhìn vào tình cảnh bây giờ.
Xem ra, Kiều Chỉ Dụng có thể thua.
Triệu Hào tức giận đến mức ấn chặt ngón tay vào lòng bàn tay mình.
Chuyện này làm sao có thể xảy ra được chứ, một lần, hai lần, anh ta vốn tưởng rằng mình có thể đánh bại được Thiên môn Bát tướng của Diệp Thanh Đình…
Bây giờ tất cả đều thua dưới tay của Diệp Thanh Đình?
Thực lực của Diệp Thanh Đình thật sự đáng sợ như vậy sao?
Không, không thể nào!
Lúc này, cuộc chiến ở hội trường vẫn tiếp tục diễn ra.
Diệp Thanh Đình bắt đầu chống trả lại.
Hưng Kiều Chỉ Dụng chắc chắn không chịu nhận thua một cách dễ dàng như vậy.
Dù thế nào đi chăng, không thể phủ nhận rằng nội lực của Kiều Chí Dụng thực sự rất mạnh.
Cho dù đòn toàn lực vừa rồi tiêu hao rất nhiều nội lực nhưng bây giờ anh ta vẫn còn sức đánh trả.
Kiều Chỉ Dụng bị chiếc roi của Diệp Thanh Đình vụt vào mấy lần, trên người anh ta bắt đầu xuất hiện các vết máu lớn.
Kiều Chỉ Dụng hít một hơi sâu, nhanh chóng tránh khỏi phạm vi tấn công của Diệp Thanh Đình, sau đó anh ta đứng vững lại.
Cuộc tấn công của Diệp Thanh Đình cuối cùng cũng dừng lại..