Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 544



Chương 544: Tin tức không đáng bao nhiêu tiền

Tài xế taxi thật thà cười một tiếng: “Tôi đã lái xe taxi ở Vân Ninh, ở địa bàn của nhà họ Hàn này nhiều năm đến như vậy rồi, người ta cũng gọi tôi với danh xưng không gì không biết!”

“Tôi thấy anh bạn vừa mới đi ra khỏi sân bay đã ngay lập tức chạy thẳng đến nhà họ Hàn! Hơn thế, vừa vặn trước đó vài ngày, tôi cũng có nghe nói nhà họ Hàn đã công khai phát Thiếp Anh Hùng trên diện rộng, chắc hẳn là anh bạn trẻ đây cũng đến theo lời mời của Thiếp Anh Hùng kia, chạy đến kiểm món thù lao béo bở của nhà họ Hàn đúng chứ?”

“Nếu vậy thì chính là võ giả rồi, không sai được!”

Tân Vũ Phong chỉ cười một tiếng mà không nói gì, chỉ nói ông anh đây đúng thật là có một đôi mắt tinh tường.

Người tài xế lái xe taxi kia tiếp tục thật thà cười: “Khoảng thời gian gần đây đã có không ít những võ giả và những cao thủ từ vùng khác kéo về đây, mà tôi thấy thì anh bạn vẫn còn trẻ tuổi nhưng lại cũng dám đáp ứng lời kêu gọi, chắc hẳn là phải có chỗ nào đó hơn người”

“Tôi lớn tuổi hơn nhưng xin khinh thường tự xưng một tiếng ông anh, ông anh này khuyên cậu, đi chuyến này nhất định phải cẩn thận!”

Mấy ngày nay tôi đã chở không ít cao thủ, trong đó có người kia, chỉ vừa mới đi tới thôi mà đã khiến cho tôi sợ đến mềm nhũn hết cả chân”

Tài xế lúng túng cười một tiếng, nhưng cũng không hề cảm thấy có gì đáng xấu hổ hay mất mặt, nhanh chóng tiếp tục nói: “Anh bạn đây còn trẻ tuổi như vậy, nhất định phải cẩn thận trong tất cả mọi chuyện đấy nhé!”

Mặc dù Tần Vũ Phong bị người này xem nhẹ, nhưng nói tóm lại thì người ta cũng có thiện ý đưa cho anh một vài lời khuyên thành thật, cho nên đến cuối cùng anh cũng không thể nào tức giận cho được, chỉ khẽ gật đầu: “Cảm ơn lời khuyên của anh”.

Trong lúc còn đang nói chuyện, tài xế đã lái xe đến được trước cổng lớn của nhà họ Hàn.

“Chúng ta đến nơi rồi!”

“Cảm ơn bác tài”

Tần Vũ Phong tiện tay lấy mấy tờ tiền mệnh giá lớn ở trong ví ra, cũng không thèm liếc mắt nhìn qua xem là bao nhiêu đã thẳng tay đưa cho người tài xế: “Chỗ này là để cảm ơn những tin tức của anh.”

“Cái này.”

Tài xế lái xe taxi trợn mắt há miệng nhìn số tiền lớn mà Tân Vũ Phong đưa đến trước mặt mình, chỗ này bằng với toàn bộ tiền chạy xe mấy ngày của anh ta, cho nên đối với anh ta mà nói, đây không tính là một số tiền nhỏ!

Cầm cũng không phải, mà không cầm cũng không nỡ.

Nhưng, Tân Vũ Phong không có ý định tiếp tục đẩy tới đẩy lui với người tài xế lái xe taxi, trực tiếp bỏ tiền lại rồi dứt khoát rời đi.

Tài xế lái xe taxi không thể làm gì khác hơn là nhận lấy số tiền kia, anh ta nhìn bóng lưng đã đi xa của Tân Vũ Phong, khẽ lắc đầu một cái: “Hầy, đây thì được coi là loại tin tức gì chứ… Cái tên nhóc này, lòng dạ đúng thật là tốt, hy vọng lúc trở lại cũng có thể chở cậu ta rời đi.”

Mà Tần Vũ Phong cũng không biết được trong lòng của người tài xế kia vẫn xem anh như một người trẻ tuổi hăng hái thích thể hiện bản thân, vẫn còn là người chưa biết trời cao đất rộng.

Chẳng qua là vì anh cảm thấy đã rất lâu rồi mình không nhận được lòng tốt không có nguyên do, không cần báo đáp như thế này từ một người xa lạ, cho nên nhất thời mềm lòng mà thôi.

Tân Vũ Phong đi vào nhà lớn của nhà họ Hàn, chỉ thấy rất nhiều người ăn mặc theo hình tượng điển hình của người luyện võ, bên trong xếp thành ba vòng, bên ngoài cũng xếp thành ba vòng vây kín nhà họ Hàn, tạo thành cục diện nước chảy không lọt.

Toàn bộ những người này đều là võ giả tới trợ giúp.

Những võ giả đang tập hợp ở nơi này có lối ăn mặc không giống nhau, vũ khí trong tay cũng có những đặc điểm riêng khác nhau, giọng nói với khẩu âm không giống nhau, rõ ràng cho thấy bọn họ đến từ năm hồ tứ hải, hôm nay chỉ bởi vì Cửu Diệp Kim Liên kia cho nên mới tề tụ lại với nhau.

Tần Vũ Phong quét mắt nhìn qua tổng thể một lượt, dựa vào thực lực của anh, cho dù là những võ giả này đã cố ý giấu giếm ít nhiều tu vị của bản thân đi rồi nhưng mà ở trong mắt của anh, tài nghệ chân thật của bọn họ lại hiện ra không sót bất cứ điều gì?

Phần lớn đều là võ giả ở cấp bậc Minh Kình, võ giả Ám Kình chỉ là số ít có thể đếm được.

Còn về cấp bậc Tông Sư thì không phải là lác đác không có mấy, mà ngược lại là… Một người cũng không có!

Dẫu sao thì những võ giả tu luyện được đến cảnh giới Tông Sư cũng có địa vị như vua trong trăm thú!

Ở trên giang hồ cũng có đủ thực lực và thế lực để tự mình sáng lập một môn phái mới, đi đến chỗ nào cũng đều được tiếp đón như khách quý, theo lẽ tự nhiên thì bọn họ đã được nhà họ Hàn phái người đến đón đi từ sớm rồi, sẽ không có mặt ở nơi đây để cùng tụ tập vào chung một chỗ với đám người vàng đồng lẫn lộn này.

“Rầm!”

Đột nhiên, cửa lớn của nhà họ Hàn được mở ra, mấy người giúp việc đi ra.

Mọi người đều cho rằng là sắp có tin tức gì mới được thông báo ra cho nên rối rít yên tĩnh lại, tự giác lui về phía sau mấy bước, nhường ra một chỗ cho người giúp việc của nhà họ Hàn có không gian để nói chuyện.

Có một người trong số những người giúp việc vừa mới bước ra cũng là người có tập võ, lúc nói chuyện giọng nói tự vang lên nội kình, không cần có bất kỳ một công cụ phụ trợ nào mà đã có thể khiến cho âm thanh lan truyền quanh khắp tất cả đám người: “Yên lặng!”.

“Lần này ông chủ nhà chúng tôi đã lấy Cửu Diệp Kim Liên ra là vì muốn mời được cao thủ tới trợ giúp, hoàn toàn không phải là con chó con mèo hay kiểu người vàng đồng lẫn lộn gì cũng có thể tiến vào nhà họ Hàn được!”