Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 598



Chương 598: Thần tiên đánh nhau, người bình thường gặp xui xẻo

“Cũng chỉ có vậy thôi.”

Tần Vũ Phong tránh né các đòn tấn công hung hăng và dồn dập của đối phương, mà vẫn còn dư sức nhíu mắt lại quan sát động tác của Hoạt Diêm Vương.

Người khác cũng không hiểu trong lòng Tần Vũ Phong đang nghĩ gì, bọn họ đứng nhìn từ xa, chỉ thấy Tần Vũ Phong đang không ngừng trốn tránh đòn tấn công của Hoạt Diêm Vương.

Mặc dù trông anh có vẻ vô cùng thành thạo và điêu luyện nhưng từ đầu đến cuối anh không hề đánh trả, điều đó khiến người ta không thể không nghi ngờ liệu có phải Tân Vũ Phong đã suy yếu không chống trả nổi nữa không.

Nhưng mà hành vi sau đó của Tần Vũ Phong đã vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người.

“Bát môn độn giáp… Mở!”

Tân Vũ Phong chắp hai tay lại kết ấn, giơ cao lên trước ngực, miệng lẩm bẩm một tiếng.

“Rầm rầm rầm!”.

Ngay sau đó, gió lớn nổi lên khắp bốn phía, toàn bộ những thứ nhà họ Hàn xếp dưới đất, cây cối đều bật tung hết cả lên, bay hỗn loạn trong luồng gió dữ dội.

Toàn bộ hiện trường như chìm trong bão cát.

Phía sau Tân Vũ Phong dần ngưng tụ ra hai luồng ánh sáng một vàng một bạc.

Hai dải ánh sáng đó hóa thành hình con cá, nhanh chóng xoay tròn sau lưng Tần Vũ Phong, đụng vào nhau, cuối cùng chọn một góc độ thích hợp nhất kết hợp với nhau thành một vòng tròn hoàn chỉnh, chuyển động nhanh như gió!

Màu vàng và màu bạc đan xen nhau, không giao hòa vào nhau, tách biệt mà không hề lộn xộn!

Đây rõ ràng là hình bát quái màu vàng và bạc!

Từ chín từng mây trên cao truyền đến một tiếng rồng gầm!

Một con rồng vàng xông thẳng lên trời từ đỉnh đầu Tân Vũ Phong, vô cùng sống động trên không trung!

Trong nháy mắt, trước mắt mọi người sáng rõ như ban ngày!

Rồng vàng này chui ra từ trong cơ thể Tần Vũ Phong, gào lên một tiếng lanh lảnh, cùng lúc đó, trong cơ thể Tần Vũ Phong như có gì đó bị kìm giữ được mở ra, cũng có dây xiềng xích nào đó đã được cải thoát!

Phong thái từ đầu đến chân của Tần Vũ Phong đã thay đổi hoàn toàn.

Nếu như trước kia thực lực của Tân Vũ Phong còn có gì đó bí ẩn, là sự khiêm tốn, dửng dưng không quan tâm.

Sau đó, thực lực của Tần Vũ Phong đã phơi bày ra, là mạnh mẽ, lạnh lùng bình tĩnh.

Còn lúc này, cả người Tân Vũ Phong như được thay da đổi thịt, sự uy phong của một loại sức mạnh ghê gớm, khó có thể ức chế tự toát ra từ cơ thể anh!

Quanh người Tân Vũ Phong bừng lên từng luồng hồ thể canh khí màu vàng – Long Uy Thiên Cang!

Rạng ngời rực rỡ!

Tỏa sáng chói mắt!

Được bao bọc trong ánh sáng vàng chói ấy là một con rồng vàng, nó đang uốn lượn không ngừng trong cái lồng ánh vàng ấy. Ánh hào quang thần thánh vừa nhạt xuống giờ lại thắp sáng toàn bộ màn đêm một lần nữa!

Giống như tạo thành một vầng ánh sáng mặt trời, trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đây bị ánh sáng ấy chiếu xuống phải híp måt lai.

Giống như thần tiên đang giáng xuống trần gian!

Cũng tựa như một chiến thần không thể bị đánh bại!

Còn ở phía đối diện Tần Vũ Phong, trên người Hoạt Diêm Vương cũng có một tầng sương mù màu đen bảo vệ.

“Đến đi, để tôi xem bản lĩnh của ông đến đâu, đánh một trận thật sảng khoái đi!” Tần Vũ Phong chủ động khiêu chiến.

Còn Hoạt Diêm Vương vốn đã muốn giết chết Tân Vũ Phong rồi, sao có thể không ứng chiến chứ?

Hoạt Diêm Vương nhún chân một cái, xông thẳng lên phía trước. “Ầm! Ầm! Ầm!”

Lúc ấy, bóng hai người một vàng một đen không ngừng va chạm vào nhau giữa không trung, cứ mỗi lần đụng vào nhau lại phát ra tiếng sắt thép va đập, tia lửa tung tóe!

Giống như hai hành tinh va vào nhau!

Tốc độ của hai người đều tăng lên đến mức cao nhất, một lúc sau, mọi người gần như không thể nhìn thấy bóng hai người và vào nhau bằng mắt thường được nữa, chỉ thấy hai cái bóng xẹt qua xẹt lại giữa không trung mà thôi.

Mà những chỗ hai người họ dùng làm điểm bật thì đều là cây cối đổ, gạch vụn tung tóe!

Cả nhà họ Hàn sắp bị hai người Tân Vũ Phong và Hoạt Diêm Vương phá hủy hết rồi!

Đúng là thần tiên đánh nhau, người bình thường gặp xui xẻo!