Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1242: Ngoại truyện



Hoắc Dư Ninh liếc nhìn hoàng đế Đại Càn đang đứng bên cạnh mình, hắn có khuôn mặt đẹp như ngọc, toàn thân tỏa ra khí thế bá đạo của một bậc qkuân vương.

Ban đầu, xem cặp chủ tớ Tiêu Quân An và An Kim diễn kịch, tâm trạng của Hoắc Dư Ninh cũng khá tốt. Đào Thanh nghe những lời này thì theo bản năng nhìn về phía hoàng đế, nhưng đối phương thậm chí còn không liếc nhìn cô ta.

Đào Thanh không chút do dự quỳ trên mặt đất, như thể cam chịu chờ đợi xử lý.
Hoắc Dư Ninh nhìn thấy tất cả, cô ngồi xuống, vắt tréo chân, tư thế lười biếng tùy ý.

Hoắc Dư Ninh nói thẳng: “Mấy người đừng diễn trước mặt ta nữa, ta biết rõ Đào Thanh là người của ai, bị nhốt ở đây lâu như vậy, bà đây không muốn chơi với các người nữa đâu.”
Bị đôi mắt đen láy không gợn sóng của Hoắc Dư Ninh nhìn chằm chằm, An Kim cảm thấy sự nguy hiểm còn lớn hơn khi ở bên cạnh hoàng đế.

Gã vô thức lùi lại một bước.
Nhưng tiếng quát vừa rồi của Hoắc Dư Ninh đã xúc phạm đến bệ hạ.

An Kim lập tức quát to: “An mỹ nhân, cô thật to gan!”
Bất kể hình dáng, khuôn mặt hay phong thái xuất chúng, hoàng đế Đại Càn có thể nói là gần như hoàn hảo.

Trong mắt cô công chúa nhỏ nhà họ Hoắc, chỉ có cha và hai anh trai mới là hoàn hảo nhất.
Đôi mắt của hắn trông có vẻ vô tình, nhưng thật ra rất đẹp.

Ánh mắt khẽ chuyển động, người bị hắn nhìn thật sâu sẽ sinh ra ảo giác đắm chìm trong đôi mắt đầy tình cảm đó.
Tuy nhiên, Hoắc Dư Ninh lại cảm thấy rất quen thuộc với khí thế của người nắm quyền trên người hắn, đây là vẻ hờ hững lạnh nhạt khi cha mẹ và hai anh trai đối mặt với người ngoài.

Nhưng người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, hắn thuộc dạng càng nhìn càng thấy hấp dẫn.
Hành động này rơi vào mắt Tiêu Quân An, đôi mắt đẹp khẽ híp, đôi môi mím lại với vẻ không hài lòng.

Thấy vậy, An Kim thầm rùng mình, gã lập tức bước lên trước, trở lại vị trí mình vừa đứng.
Tuy nhiên, sauc khi nhìn thấy thị vệ cầm đao xông vào, vẻ mặt Hoắc Dư Ninh trở nên u ám.

Cô đứng dậy, lạnh lùng nhìn mấy thị vệ đang lao tới.
“Cút hết ra ngoài cho ta!”
Tiêu Quân An trước mặt Hoắc Dư Ninh mặc dù rất đẹp trai, nhưng vẫn không thể hơn người thân của cô.

An Kim thấy bệ hạ nhìn chằm chằm Hoắc Dư Ninh, bởi vì góc độ nên gã không cách nào thăm dò được tâm tình của chủ nhân.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp Hoắc Dư Ninh.

Cho dù hoàng đế Đại Càn đã gặp qua vô số người đẹp, nhưng cũng phải sững sờ trước vẻ đẹp lạnh lùng quyến rũ của người thiếu nữ trước mặt.
Giọng nói kiêu ngạo lạnh lùng xen lẫn tức giận, truyền rõ ràng vào tai những người có mặt ở đây.

Tiêu Quân An từ từ quay đầu lại, ánh mắt thăm dò nhìn những đường nét trên khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp đang tỏ ra rất tức giận của Hoắc Dư Ninh.
Tiêu Quân An thấy tư thế ngồi của Hoắc Dư Ninh rất khiếm nhã, nhưng toàn thân cô lại tỏa ra một khí thế cao quý không thể coi thường.