Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 155: Nữ quỷ, thượng cổ hung thủ câu xà



“Tần đạo hữu, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”

Lộ Văn Bân chỉ vào Tiêu Vân Sâm đang hôn mê và được Trường Uyên đặt lên1 ghế sô pha, cùng với Từ Ân Hạo bị Lộ Văn Bân đánh vào gáy cũng đang ngất xỉu.

Tần Nguyễn không biết tại sao Từ Ân H2ạo lại bị ngất, cô hỏi: “Tại sao anh ta lại ngất thế?” Từ Ân Hạo không dám trêu chọc những người có năng lực kỳ lạ này, nhỡ làm họ tức giận rồi bị họ giở trò, anh ta sẽ khóc không ra nước mắt mất.

Từ Ân Hạo hỏi: “Tôi chuyển tiền cho tiểu sư phụ hay là anh Lộ?” Tần Nguyễn hoạt động cổ tay và nói với vẻ không quan tâm: “Ai cũng được, nhanh một chút.”

Đã khuya rồi nên cô muốn về nghỉ ngơi.
Tần Nguyễn chưa quên Hoắc Chi vẫn đang đợi ngoài cửa.

“Cậu em Từ, tôi sẽ gửi số tài khoản cho cậu, cậu chuyển cho tôi là được”

“Được rồi!”
Vẻ mặt ngơ ngác của Từ Ân 0Hạo bỗng biển sắc, anh ta hoảng hốt la lên: “Vân Sâm, Vân Sâm đâu?”

Lộ Văn Bân đè tay lên đầu anh ta và xoay nó sang phía Tiêu Vân Sâm đang nằm: “Cậu ta vẫn đang ngủ rất ngon lành đây, mọi chuyện đã được giải quyết xong rồi, cậu em Từ có định chuyển tiền không?”

“Đã giải quyết xong?”
Từ Ân Hạo rất tò mò muốn biết con nữ quỷ hung tàn đó được giải quyết như thế nào.

Nhìn đống xộn lộn trong phòng khách cùng với độ hư hỏng của cánh cửa, Từ Ân Hạo đoán rằng cảnh tượng lúc đó chắc chắn rất hoành tráng.

Từ Ân Hạo gật đầu một cách máy móc, anh ta lấy điện thoại ra mở ứng dụng của một ngân hàng nào đó, sau đấy hỏi với giọng điệu vẫn còn hơi sợ hãi: “Sau này Vân Sâm sẽ không gặp ác mộng và bị những thứ đó quấn lấy nữa chứ?”
Hai mắt Từ Ân Hạo đờ đẫn, vẻ mặt kinh hãi.

Hình ảnh nữ quỷ đè Tiêu Vân Sâm trên ghế sô pha cứ lởn vởn trong tâm trí anh ta rất lâu.

Anh ta có trực giác đối phương muốn nuốt chửng Tiêu Vân Sâm vào bụng, ngay khi anh ta định lao đến giúp đỡ thì lại bị ngất đi.
“Đương nhiên là như vậy.”

Tần Nguyễn lạnh lùng nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Từ Ân Hạo, cô nói: “Nếu anh không tin thì chưa cần trả tiền vội, có thể quan sát vài ngày, sau khi xác định không có vấn đề gì nữa rồi mới chuyển khoản cũng được.”

Từ Ân Hạo cười gượng: “Đương nhiên là tôi tin tiểu sư phụ rồi, tôi sẽ chuyển ngay, chuyển ngay đây.”
Nó như một vị thần gác cổng, canh giữ nơi Tiêu Vân Sâm sinh sống.

Hung thủ thượng cổ là vương giả trời sinh, nó khiến tất cả những yêu ma quỷ quái xung quanh đều phải né tránh.

Nếu không phải nữ quỷ ký kết bí thuật với Tiêu Vân Sâm từ trước, thì chỉ cần có Trường Uyên ở đây, sẽ chẳng đến lượt Tần Nguyễn và Lộ Văn Bân ra tay.

Tần Nguyễn cảm thấy, cô với Tiêu Vân Sâm và Câu Xà sẽ không còn liên quan với nhau nữa.

Nhưng cô không biết, tất cả mọi nhân quả đều là vận mệnh được định sẵn.

Trường Uyên đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong sân, phát hiện động tỉnh phía sau nên quay đầu lại.