Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 171: Trong nhà này, người bà ta ngại nhất chính là anh ta



Ba đứa con đều giống mẹ.

Hàn Nhàn từng nhìn thấy Tần An Quốc cầm ảnh và nhớ về người phụ nữ đó.

Khuôn mặt thô ráp của ông 1trở nên dịu dàng, và tình cảm chứa chan trong đôi mắt ông khiến Hàn Nhàn phải nghiến răng nghiến lợi. Nếu thật sự điều tra tiếp, chắc chắn sẽ tìm được nguồn gốc là từ bọn họ.

Điểm quan trọng nhất là, hầu hết những địa điểm trong ảnh đều là những nơi mà Hàn Khả Tâm thường đến chơi.

“Di không biết, Khả Tâm chắc chắn không làm những chuyện đó!” Hàn Nhàn cắn răng phủ nhận.
“DÌ Hàn, nếu ảnh chụp bị cắt ghép, vậy theo dì thì ai đã cung cấp những bức ảnh đó? Dù sao Khả Tâm đều đã đến tất cả những nơi trong ảnh rồi”

Nước mắt của Hàn Nhàn đột ngột dừng lại, trái tim bà ta như vỡ ra.

Đúng vậy, những tấm ảnh đó đều do con gái bà ta cung cấp.
Đã đến nước này, bà ta quyết không thể thừa nhận.

Còn ở bên Giải trí Sáng Thế, cho dù họ có ghi âm cuộc trò chuyện, thì bà ta vẫn có cách nói đen thành trắng.

Đối với vấn đề này, từ trước đến giờ Hàn Nhàn luôn có cách giải quyết của riêng mình.
Hàn Nhàn nâng tay lau khóe mắt bằng động tác rất tao nhã, sau đó nghẹn ngào nói với hai cha con họ Tần.

“Con bé Khả Tâm bị người ta hãm hại, tôi sinh nó ra và dạy dỗ nó nhiều năm như vậy, tính cách của nó hiền lành và rất gia giáo, sao có thể làm ra những chuyện đó được”

“Chẳng nhẽ những người đàn ông trong mấy tấm ảnh đó là bị cắt ghép ư?”
Đại thiếu gia nhà họ Tần nói rất nhẹ nhàng, giọng điệu vô tư như đang tự thuật.

“Khả Tâm không hề quen biết những người đó!”

Hàn Nhàn ngẩng đầu, gương mặt đầy vẻ uất ức, nước mắt rơi lã chã.
Mỗi2 khi bắt gặp đôi mắt hồ ly đó, bà ta luôn có cảm giác mọi tâm tư ẩn giấu trong lòng đều bị khai quật và bày ra trước mặt đối phương.
0
Hàn Nhàn bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói: “Không sao, gần đây ngày nào dì cũng ở nhà nên rất nhan, hai người đi lâu như vậy, bây giờ dì được bận rộn nên thấy rất vui”

“Thật sao?” Tần Cảnh Sầm nhếch môi, nụ cười nở trên mặt, trông khá giống với Tần Nguyễn.

Anh ta chậm rãi lên tiếng: “Tôi còn tưởng gần đây di Hàn bận đến sứt đầu mẻ trán chứ, dù sao Khả Tâm gặp chuyện như vậy, lại còn khiến cổ phiếu Tập đoàn Tần thị lao dốc, không ngờ di vẫn có thể thoải mái đến thế?
Nghe vậy, nụ cười rạng rỡ trên mặt Hàn Nhàn trở nên cứng đờ. Khóe môi bà ta giật giật, vẻ mặt nhanh chóng trở lại bình thường.

Chỉ một tích tắc sau, nụ cười trên mặt bà ta biến mất, ánh mắt ảm đạm, vẻ mặt như sắp khóc.

Như thể vẻ vui tươi và dịu dàng vừa rồi của Hàn Nhàn chỉ là miễn cưỡng mà thôi.
Tần Cảnh Sầm không nói thêm gì nữa, anh ta chỉ nhìn Hàn Nhàn và thoáng nở nụ cười.

“Được rồi, đợi Khả Tâm trở về rồi lại bàn tiếp việc này”