Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 176: Tần nguyễn, cổ đông lớn thứ hai trong tập đoàn tần thị



Tần Muội không thể nào chấp nhận được việc Hàn Nhàn dám ngậm máu phun người, anh ta cứng rắn ngăn bà ta lại.

“Bà im miệng đi!”
<1br>Gương mặt Hàn Nhàn dữ tợn, bà ta sắp mất tất cả rồi, trái tim chìm trong tuyệt vọng, làm sao bà ta có thể để cho Tần Nguyễn sống tốt đượ2c. Vốn tính tình của Tần Muội đã không tốt lắm.

May là anh ta không đánh phụ nữ, chứ nếu không Hàn Nhàn đã bị anh ta đánh cho một trận rồi.
Tần Nguyễn lắc đầu.

Tần Cảnh Sầm xoa đầu cô rồi dịu dàng bảo: “Em ngồi ngoan ở đây nhé”
“Hàn Khả Tâm là con gái của bà, nhưng Tần Nguyễn cũng là tiểu thư chân chính của nhà họ Tần tôi!”

“Nếu như người xảy ra bê bối trong vụ vừa rồi chính là Nguyễn Nguyễn, bà cũng đã biết con bé sẽ bị vạn người thóa mạ. Con bé là tiểu thư của nhà họ Tần, chứ không phải là loại con gái ai cũng có thể làm chồng như Hàn Khả Tâm đâu!”
Cái nhà này tuyệt đối không bao giờ để người gây bất lợi đến em gái anh ta được ở lại.

Hàn Nhàn đã phản bội cha, bà ta không thể ở lại nhà họ Tần nữa.
Bà ta làm sao có thể không hận cô được.

Bà ta đi theo Tần An Quốc hơn mười năm rồi, vậy mà người đàn ông này lại dám đánh bà ta, làm trong lòng bà ta dần dần nổi lên thù hận.
Tần Muội nổi giận, anh ta cầm tập tài liệu ném về phía Hàn Nhàn: “Những chuyện kia là bà tự làm, liên quan gì đến Nguyễn Nguyễn!”

“Bà dám nói từng chuyện trong này không phải là bà làm hả. Tung tin đồn nhảm nói Nguyễn Nguyễn là con ngoài giá thú, rất nhiều lần hãm hại con bé, còn ngoại tình với bác cả, những chuyện này có cái nào không phải do bà tự làm đâu!”
40% cổ phần của Tập đoàn Tần thị là khối tài sản trên chục tỷ rồi.

Hàng năm chỉ cần nhận chia hoa hồng của công ty thôi cũng là một con số khổng lồ.
Hàn N7hàn còn chưa nói xong, một cái tát đã đánh lên mặt bà ta.

Vì quá tức giận mà Tần An Quốc đã tát bà ta.
Tần Muội đi đến trước mặt Hàn Nhàn, tàn nhẫn vỗ vỗ khuôn mặt của bà ta.

“Kẻ độc ác chính là bà!”
“Ha ha ha..” Hàn Nhàn tự biết mọi chuyện đã định, bà ta cười to đầy dữ tợn.

“Tôi nỗ lực và cái nhà này nhiều như vậy, mà bây giờ các người sử dụng xong rồi muốn ném đi như rác rưởi vậy à, lòng dạ của các người thật là độc ác!”
Lần này Hàn Nhàn khô2ng còn vẻ dịu dàng nhu nhược như trước nữa, gương mặt bà ta vặn vẹo, ánh mắt hằm hằm nhìn vào Tần An Quốc đầy oán hận.

Mọi kế hoạch0 của bà ta đều bị Tần Nguyên phá hỏng.
Sau đó anh ta quay người nhìn chằm chằm vào Hàn Nhàn đang nằm trên mặt đất, ánh mắt tối sầm lại.

“Di Hàn, một là di ký giấy ly hôn rồi cút ra khỏi nhà họ Tần, hoặc bây giờ tôi sẽ gọi người đưa dì cùng Hàn Khả Tâm đến Cục Cảnh sát, di chọn đi.”
Bà ta tỏ vẻ khinh miệt: “Tần Nguyễn sống ở thành tây từ nhỏ, mà đó là nơi như thế nào chứ, dặt toàn một lũ côn đồ đầu đường xó c7hợ. Nó sống ở đó nhiều năm như vậy, ai biết học được những thứ xấu xa gì ở bên ngoài, tôi thấy nó chính là...”

“Bốp!”
Tần Cảnh Sầm ôm Tần Nguyễn tới chỗ ghế sô pha.

“Em không bị thương chứ?” Gương mặt ôn hòa nho nhã của anh cả đầy sự dịu dàng, giọng khá lo lắng.
Kiếp trước cha cô cũng làm như vậy, đưa cô lên vị trí cổ đông lớn thứ hai của Tập đoàn Tần thị.

trong đó bao hàm cả tình cha con, tình nghĩa anh em gia đình.