Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 207: Không tìm thấy vong hồn thì lành ít dữ nhiều



Tốc độ phản hồi của bên kia khá nhanh.

Tần Nguyễn không để ý lời nói có phần cợt nhả của người này, những ngón tay mảnh khảnh nhanh chóng b1ẩm lên màn hình điện thoại.

Tuy nhiên, cô còn chưa gõ chữ xong thì Vệ Tây Thi đã gửi tới một tin nhắn khác. Sắc mặt Tần Nguyễn trở nên rất đặc sắc, thầm nghĩ mình đúng là bị kẹp đầu vào cửa nên nửa đêm nửa hôm mới đi tìm Vệ Tây Thi.

Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Tôi đề cử hai bộ, em chọn một bộ trong đó đi.]

Đối phương ném cho cô hai đường link.
Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Con bé này hiểu lầm rồi, gần đây tôi mới tìm được hai bộ phim kinh dị, nội dung khá mới lạ, nghe nói khẩu vị cũng tương đối mặn nên vẫn chưa xem.

Nửa đêm rồi mà em còn chưa ngủ, thì chắc là nằm một mình thấy khó ngủ chứ gì, tôi cũng không tìm được ai xem cùng. Đêm rồi cả hai đều không ngủ được, chỉ bằng cùng ngồi xem để giết thời gian.]

Tần Nguyễn: “...”
Tần Nguyễn suy nghĩ một chút rồi uyển chuyển trả lời: [Tôi cảm thấy chị cần xem cùng một người đàn ông, sẽ càng khiến cho chị có cảm giác hơn đấy.]

Một lúc lâu sau vẫn không thấy Vệ Tây Thi trả lời.

Ngay khi Tần Nguyễn cho rằng đối phương sẽ không nhắn tin cho cô nữa, thì tin nhắn ở bên kia lại hiện lên.
Nhưng chung quy lại thì do cô trêu chọc đối phương trước.

Tần Nguyễn: [@ Thanh Thành Vệ Tây Thi: Bà chị à, chị giữ lại mà tự thưởng thức đi nhé.]

Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Đừng mà, chúng ta cùng xem đi, hai người xem mới cùng thú vị chứ.]
Tần Nguyễn: [Bà chị, tôi không cho chị được hạnh phúc mà0 chị muốn đầu.]

Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Em gái thích xem thể loại đen tối, hay là loại thách thức giới hạn theo trào lưu, chúng ta mở mạng chung rồi cùng xem nhé!]

Hình như đối phương không nhìn thấy tin nhắn Tần Nguyễn gửi tới.
Thanh Thành Vệ Tây Thi2: [Em gái này, đêm dài đằng đẵng thật không dễ chịu, hay là hai chúng ta sưởi ấm cho nhau, cùng nhau xem những bộ phim kích thích nhé? Chắc chắn s7ẽ khiến em rung động!]

Nhìn thấy tin nhắn Vệ Tây Thi gửi tới, gân xanh trên trán Tần Nguyễn nảy lên.

Bà chị này đêm hôm khuya khoắ7t rồi mà còn đùa cợt như vậy à?
Ngay sau đó, đối phương lại gửi đến biểu tượng hình chú mèo màu cam cười ha ha, kèm theo một biểu tượng cảm xúc có chữ động.

Gia chết cười mất...

Tần Nguyễn nhìn thấy mấy chữ ở trên biểu tượng cảm xúc mà tức muốn xì khói.
Cô cảm thấy rất khó chịu.

Bà chị này trêu chọc cô như thế thì thích lắm hả.

Xem lại hàm nghĩa trong lời nói lúc trước của cô nàng này đi, có thể không khiến người ta hiểu sai à?
Tần Nguyễn: [Xin miễn cho kẻ bất tài!!!]

Việc nhắn liên tiếp ba dấu chấm than cho thấy sự bất mãn của cô đối với Vệ Tây Thi.

Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Thôi được rồi! Em muốn tìm tôi tâm sự về chuyện gì?]

Tần Nguyễn vốn không muốn để ý tới Vệ Tây Thi nữa, người này không chỉ xấu miệng mà còn thích đùa cợt người khác, rất xấu tính.

Sau khi nhận được câu hỏi từ đối phương, cô đã bình tĩnh lại và cuối cùng vẫn chậm rãi đánh chữ.

Tần Nguyễn: [Trong mấy vụ án mạng trước đó, tôi nghe nói không tìm thấy vong hồn của nạn nhân, trước đây đã từng xảy ra tình huống nào tương tự như vậy chưa?]

Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Tất nhiên là có.]