Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 213: Chuyện huyền học rất khó giải thích, ảo diệu vô cùng



Tần Nguyễn đã là người nhà họ Hoắc, trong bụng mang thai dòng dõi nhà họ.

Hoắc Tam gia có thể tự tin nói rằng ở cái đất thủ đô này không 1ai dám cướp người với anh. Chẳng cần nghĩ Hoắc Vân Tiêu cũng biết, nhất định là Tần Nguyễn lại làm chuyện gì đó trong lúc anh ngủ say.

Anh biết cô bé không có ý xấu với anh.
Nếu Tần Nguyễn Vì anh mà liên tục ra tay, rồi khiến cô và con rơi vào tình thế nguy hiểm, thì anh làm sao có thể nhìn nổi cảnh mẹ con họ xảy ra chuyện chứ.

Bao nhiêu năm qua Linh Hư Tử đã bó tay với anh rồi, có lẽ ở một số phương diện Tần Nguyễn có thể giỏi hơn, nhưng cô còn quá trẻ tuổi.
Dù Lục Dịch Trần là người nhà họ Lục, cũng không có tư cách ấy.

Cậu ta đột nhiên đến thăm như thế này2 tuy không đến mức làm Tam gia tức giận, nhưng sau khi nhìn thấy cậu ta, bất kể là như thế nào cũng thấy đối phương không vừa mắt.
Hoắc Vân Tiêu không tin, nhưng cũng không bắt buộc phải hỏi cho ra nhẽ làm gì.

Anh chỉ lo lắng Tần Nguyễn đang có thai, sẽ vì sức khỏe của anh mà không để ý đến bản thân, rồi lại gây ra những ảnh hưởng không thể cứu vãn được.
Cô vốn định rụt tay về, nhưng cuối cùng dừng lại.

Tần Nguyễn nhỏ giọng trả lời: “Cũng được ạ, chỉ là em ngủ hơi muộn thôi”
Còn c7huyện Hoắc Vân Tiêu tức giận là anh đang tức giận với Tần Nguyễn.

Sau khi Tần Nguyễn xuống lầu, anh thấy rõ bên dưới mắt cô có quầng thâ7m vì không nghỉ ngơi tốt.
Tối hôm qua anh lại thấy không thoải mái, có dấu hiệu muốn phát bệnh, thậm chí anh còn nghĩ ngày hôm sau có thể mình sẽ dậy muộn.

Nhưng sáng nay tỉnh dậy, anh thấy cơ thể mình rất thoải mái và thư thái.
Tam gia không để ý đến Lục Hàn, Lục Dịch Trần và cậu anh vợ ở bên cạnh, anh duỗi ngón tay đẹp như ngọc của mình nhẹ nhàng chạm vào quầng thâm ở dưới mắt Tần Nguyễn.

“Tối hôm qua em không ngủ ngon?”
Khi Hoắc Vân Tiêu phát bệnh, anh bị suy nhược toàn thân, tim thỉnh thoảng ngừng đập, tầm nhìn cũng trở nên mơ hồ.

Sau khi Tần Nguyên lặng lẽ rời đi vào đêm hôm đó, cơ thể của anh ngay lập tức trở lại bình thường.
Nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy anh thấy toàn thân vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái.
Cảm giác giống hệt cái đêm anh tỉnh dậy và phát hiện Tần Nguyễn tới gần mình, rồi làm cái gì đó ở trên người anh vậy.

Anh không biết Tần Nguyễn đã làm gì, có lẽ là cô sử dụng một loại năng lực nào đó.
Tình hình của Hoắc Vân Tiêu rất nghiêm trọng, nếu không có cô ở đây, anh sẽ rất dễ xảy ra chuyện.

Nhẹ thì cơ thể suy nhược, nặng thì giảm tuổi thọ.
Chuyện huyền học rất khó giải thích rõ ràng, nó ảo diệu vô cùng.

Tần Nguyễn nói cô cũng không chính thức gia nhập giới huyền học, bởi vì cô có thể nhìn thấy khí tràng trên người của mỗi con người nên tự nhiên hiểu vậy thôi.
Chắc chắn đêm qua cô bé này thức đêm, lại nhân lúc anh ngủ để vào phòng của anh rồi.

Tối hôm qua anh n2gủ rất say nên không phát giác Tần Nguyễn tới gần.
“Sau này không được ngủ muộn như vậy nữa, nếu còn tái phạm sẽ không cho em ở nhà”

“Không được!” Giọng của Tần Nguyễn hơi gấp gáp.
Tiếng nói dễ nghe vang lên bên tại Tần Nguyễn.

Để cô nghe rõ được sự quan tâm và lo lắng ẩn chứa trong lời nói của người đàn ông này.
“... Đôi môi đỏ mọng của Tần Nguyễn khẽ nhếch lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Đầu tiên cô liếc mắt nhìn hai anh em nhà họ Lục ngồi ở phía đối diện.

Câu nói này của Tam gia rất dễ khiến người khác hiểu lầm.