Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 259: Chuyện tần nguyễn đăng ký kết hôn với tam gia bị lộ ra ngoài



Tần Nguyễn có vẻ muốn cố ý kích thích anh ta nên hời hợt nói: “Tam gia có lòng rồi.”

Long Hân Triết ôm tim, vẻ mặ1t đau khổ giống như một cô gái bị mất đi sự trong trắng. Đôi môi đỏ khẽ hé mở: “Không phải”

“Thật à?”
Cô thấy Hoắc Xuyên đang dọn dẹp đống lộn xộn ở đó, lại biết Hoắc Chi đã trở về nhà họ Hoắc khám bệnh, lúc này cô mới yên tâm đi học.

Tần Nguyễn vào lớp tìm chỗ ngồi trước đông đảo ánh mắt nhìn mình.
Nhóm người Hoắc Chi được sắp xếp đi theo bên cạnh Tần Nguyễn, Tam gia lại tự mình để ý chăm sóc sinh hoạt thường ngày của Tần Nguyễn, thậm chí ở ngay trước mắt bọn họ còn âm thầm đưa một bát canh thảo dược đến cho Tần Nguyễn.

Quan trọng nhất là, Tần Nguyễn đã đăng ký kết hôn với Tam gia rồi.
Chưa nói đến chuyện cả đời này cô ấy sẽ cảm thấy áy náy và tự trách với Tần Nguyễn, không cách nào rũ bỏ được. Thì nhà họ Hoắc cũng sẽ vì chuyện này mà ghi hận với nhà họ Lăng.

Lăng Hiểu Huyên làm sao có thể không nhìn ra Tần Nguyễn được nhà họ Hoặc coi trọng chứ.
Đứng ở cửa một lúc, Lăng Hiểu Huyên lấy điện thoại di động ra.

Cô ấy vừa bước ra khỏi phòng ăn, vừa tìm số và gọi cho chú út.
L0ong Hân Triết nhìn chằm chằm cửa phòng, miệng lẩm bẩm: “Hình như Tần Nguyễn khác rất nhiều so với những gì tôi biết về cô ta”

Lăng Hiểu Huyên lườm anh ta: “Trước đây anh có ấn tượng gì với em ấy?”
Tần Nguyễn nhìn từ đầu đến chân cô gái trước mặt, cô có thể khẳng định rằng mình không biết cô ta.

Cô thản nhiên hỏi: “Cô là ai?”
Người này chính là Tần Muội.

Tần Muội cũng không học ở Học viện Thịnh Thế, hôm nay anh ta vào được đây là nhờ có Lục Dịch Trần.
Nhưng vừa ra khỏi phòng một cái là sắc mặt cô thay đổi ngay lập tức.

Cô không thể dễ dàng quên đi chuyện vừa rồi mình suýt nữa làm Tần Nguyễn bị thương.
Tần Nguyễn không dừng bước chân, cô nữ sinh phía sau liền vươn tay muốn kéo cô.

Từng có kinh nghiệm suýt bị Lăng Hiểu Huyên kéo ngã, lần này Tần Nguyễn như có mắt sau lưng, cô nhanh nhẹn né tránh bàn tay sắp chạm vào tay mình của đối phương.
Những sinh viên chưa rời khỏi lớp học cũng tập trung ánh mắt về phía hai người họ.

Cô nữ sinh kia cảm thấy thật mất mặt nên nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Tôi chỉ muốn hỏi điều đó có phải là thật hay không thôi!”
“Chờ một chút! Tôi vẫn chưa nói xong mà!”

Cô nữ sinh đuổi kịp Tần Nguyễn, có vẻ không muốn buông tha cô.
Vừa rồi khi Hoắc Chi gọi điện thoại cho Tam gia, chính tại cô ấy đã nghe thấy đối phương nói rằng, người của nhà họ Lăng suýt nữa đã làm Tần Nguyễn bị thương.

Nếu vào lúc này mà nhà họ Lăng không bày tỏ thái độ thì không ổn rồi.
Anh ta vẫn luôn biết em gái bị người ta nói là đứa con hoang.

Tin đồn thậm chí còn lan đến cả trường học của anh ta. Mỗi lần nghe được những lời đồn kia là anh ta đều sẽ đi giải thích với người ta. Thậm chí Tần Muội còn nhờ bạn bè thân thiết của mình ở bên Học viện Thịnh Thế đi giải thích với mọi người.
“Con gái mà, phải luôn giữ dáng người chứ?

“Cô mà con gái cái nỗi gì? Có mà là bà lão yêu quái thì có”
“Đúng rồi đấy, sao không đổi sang cái gì mới hơn đi!”

cửa lớp học truyền đến một giọng nam lưu manh xen lẫn khinh thường.
Cô chưa ngồi được bao lâu thì cảm thấy có một số ánh mắt thường xuyên dò xét mình, nhưng tất cả đều bị cô phớt lờ.

Tần Nguyễn rũ mắt xuống nhìn quyển sách trên tay, vẻ mặt cô rất tập trung, một bên sườn mặt trông vô cùng dịu dàng xinh đẹp.
Thân phận của Tần Nguyễn thực sự khiến cô ấy bất ngờ.

Hôm nay, nếu bởi vì cô ấy mà cái thai trong bụng Tần Nguyễn xảy ra chuyện, thì sẽ kéo theo rất nhiều hệ lụy.
Nếu ông già nhà anh ta mà có con gái riêng ở bên ngoài thì đã công khai từ lâu rồi.

Cho dù là con gái riêng của nhà họ Tần thì cũng đường hoàng nhé, sao có thể khiến người ta chỉ chỉ trỏ trỏ như thể.
“Hai cái cô này ăn như mèo vậy?”

Long Hân Triết nhìn cả bàn đồ ăn chưa động được mấy miếng mà khóe miệng giật giật.
Cô quay người lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô gái kia, trong mắt phủ đầy băng giá.

“Cô muốn làm cái gì?”
Tần Nguyễn tỏ ra mất kiên nhẫn: “Tôi đã trả lời rồi.”

Cô nữ sinh vẫn chưa từ bỏ ý định: “Nếu hai người không hẹn hò, vậy tại sao hôm nay lại có người chụp được cảnh cô và đàn anh Lục đứng cùng với nhau, không phải là cô đang lừa tôi đấy chứ?”
Mọi người nhìn theo tiếng nói thì thấy một thanh niên có gương mặt đẹp trai, lạnh lùng cứng rắn và vô cùng lưu manh đang đứng dựa vào cửa.

Mà gương mặt điển trai kiểu bất cần đời của anh ta lại trông khá giống với Tần Nguyễn.
“Cô! Cô cho rằng mình là ai, chẳng qua chỉ là một đứa con hoang thôi, cô vênh mặt lên thể là để cho ai xem đấy!”

Cô nữ sinh tức quá không nhịn nổi, bắt đầu không lựa lời nói.
Lần này Tần Nguyễn không lên tiếng đáp lại nữa.

Cô ôm sách rời khỏi lớp học.
Vì muốn đưa Tần Nguyễn đến Học viện Thịnh Thế mà cha đã phải hao tốn bao nhiêu nhân lực, vật lực và tiền tài, con gái riêng làm sao có được đãi ngộ như vậy chứ?

Tần Muội đứng thẳng người, anh ta bước những bước chân phóng khoáng đi đến trước mặt Tần Nguyễn
Nói rồi cô bìn2h thản bước đi.

Để lại Lăng Hiểu Huyên và Long Hân Triết bị một bát cơm chó đập cho hoa mắt chóng mặt.
Tin tức này vẫn chưa được tung ra ngoài, nhưng rõ ràng là nhà họ Hoắc rất coi trọng Tần Nguyễn.

Sắc mặt Lăng Hiểu Huyên trầm xuống, ánh mắt cô ấy rối bời.
Vẻ mặt Lăng Hiểu Huyên hơi nôn nóng.

Đã lâu rồi cô ấy không rước lấy phiền phức cho gia tộc.
Không nói đến những thứ này, hiện tại Tần Muội đang rất tức giận.

Vô cùng vô cùng tức giận.
Không ngờ vậy mà lại chẳng có hiệu quả gì.

Đã qua lâu như vậy rồi mà những người này vẫn còn nhai đi nhai lại mãi chuyện Tần Nguyễn là con riêng.
Cho đến khi tan học, Tần Nguyễn vẫn không hề rời mắt khỏi bài giảng, cũng không đưa mắt nhìn những người râu ria bên cạnh.

Đáng tiếc, cô không gây chuyện, chuyện lại cứ chủ động tới tìm cô.
Tần Nguyễn không hề biết ở bên này Lăng Hiểu Huyên đang rất áp lực và căng thẳng.

Trước khi đi đến lớp học, cô rẽ qua thư viện.
Tần Nguyễn uống xong canh, bình tĩnh7 lau khóe miệng rồi cầm quyển sách bên cạnh, đứng dậy.

“Em nọ rồi, hai người cứ ăn từ từ”
Cô ấy rất thích Tần Nguyễn nên không muốn quan hệ giữa hai người bọn họ bị vướng vào bất kỳ lợi ích gia tộc nào.

Nhưng hôm nay, Tần Nguyễn đã trở thành người của nhà họ Hoắc, nên có một số việc sẽ không thể tránh né được.
“?” Cô nữ sinh đực mặt ra.

Tần Nguyễn tiếp tục nói: “Tôi không biết cô, cô có cái gì đáng giá để tôi phải lừa chứ?”
Lăng Hiểu Huyên cười: “Anh có thể đi hỏi Lục Dịch Trần xem, khi Tần Nguyễn đánh nhau trông như thế nào?

Nói rồi cô ấy cũng đứng lên: “Tôi cũng nó rồi, anh cứ từ từ mà ăn”
“Tần Nguyễn , chị còn chưa ăn cơm mà đã bị em cho ăn no2 cơm chó rồi đấy.”

Lăng Hiểu Huyên cũng tỏ ra ai oán, trông rất tội nghiệp mà nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn .
“Đây chính là sự khác biệt giữa có gia đình và không có gia đình đấy”
Tần Nguyễn giận quả mà cười: “Ngoài cái kiểu cũ rích này ra thì còn cái gì mới hơn không?”

Những người này nói không ngán chứ cô đã chán nghe lầm rồi đấy.
“Này, Tần Nguyễn, có thật là cô đang hẹn hò với đàn anh Lục không?”

Một cô gái xinh đẹp diêm dúa, rất có tính công kích đứng ở trước mặt Tần Nguyễn và hỏi với giọng điệu chất vấn. Tần Nguyễn ngước mắt hờ hững nhìn cô ta một cái.