Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 30: Cuộc điện thoại lúc nửa đêm, mẹ con hàn nhàn ra tay



Hàn Khả Tâm thật sự bị Tần Nguyễn dọa sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta trắng bệnh.

Nhìn cái dáng vẻ ấm ức vô dụng của con 1gái, Hàn Nhàn chỉ cảm thấy tiếc hận. Đây là bài hát của một ca sĩ nhạc Rock mà kiếp trước Tần Nguyễn cực kỳ yêu thích.

Kiếp trước Tần Nguyễn vô cùng yêu thích bài hát ấy, còn kiếp này cô chỉ cảm thấy đáy lòng run lên, thần kinh căng thẳng không yên.
Tiếc rằng đêm đó Tần Nguyễn đã không ngủ với đối phương.

Ngược lại, Tần Nguyễn lại quan hệ với Hoắc Tam gia, người đứng ở đỉnh cao quyền lực và danh vọng ở thủ đô.
Nửa đêm nghe thấy âm thanh kích thích giống như tiếng nhạc sôi động trong quán bar, khiến Tần Nguyễn giật nảy mình.

Cô giơ tay vớ lấy điện thoại ở tủ đầu giường, trên màn hình là một dãy số không hiện tên.
Vào lúc đêm khuya. Tần Nguyễn nằm trên giường, ôm chăn bông ngủ rất say. Chiếc điện thoại đặt ở tủ đầu giường sáng lên, sau đó là tiếng chuông ầm ĩ. Ngay lúc âm thanh vang lên, Tần Nguyễn đột ngột ngồi dậy. Ánh mắt mê mang hiện lên vẻ cảnh giác, đôi mắt còn chưa tỉnh táo nhanh chóng thăm dò cảnh vật xung quanh.

Thấy mình vẫn ở trong căn phòng ngủ quen thuộc, vẻ cảnh giác trong mắt Tần Nguyễn hơi nhạt đi. Tiếng chuông điện thoại chói tại trên chiếc tủ đầu giường vẫn tiếp tục réo rắt.
May mà Hàn Khả Tâm kịp thời phát hiện nên đã dùng kế thay mận đổi đào.

Nếu không, con khốn Tần Nguyễn lại có được một món hời lớn từ trên trời rơi xuống.
“Vâng.” Hàn Khả Tâm gật đầu.

Hàn Nhàn cười lạnh, giọng điệu âm trầm mang theo ác ý vô hạn: “Giao nó cho tòa soạn báo, khiến cho tất cả mọi người đều biết con gái nhà họ Tần sống phóng túng như thế nào. Hãy bôi đen nó, càng đen càng tốt! Phải làm to chuyện này, tốt nhất khiến cho mọi người đều biết, mẹ muốn triệt để hủy diệt nó!”
Khuôn mặt Hàn Nhàn tỏ ra không kiên nhẫn, bà ta lạnh lùng nói: “Con có bị làm sao kh2ông, con không biết có kính sát tròng à? Trên đời này làm gì có ma quỷ, rõ ràng là nó đang giở trò! Nếu nó là ma quỷ thật, thì mẹ7 con chính là Diêm Vương bắt được nó đấy!”

Hàn Khả Tâm từ trước đến giờ đều tin vào mẹ mình một cách mù quáng, nỗi sợ hãi7 của cô ta được xoa dịu bằng giọng điệu kiên quyết của mẹ.
Nghĩ đến việc nhà họ Hoắc yêu cầu gặp mặt vào ngày mai, khuôn mặt tái nhợt của Hàn Khả Tâm lại trở nên đỏ bừng vì kích động.

“Ngu ngốc! Tìm cách chỉnh sửa biến cô gái kia thành Tần Nguyễn là được, chuyện đơn giản như thể còn cần mẹ dạy con à?”
Hàn Khả Tâm lau nước mắt rồi nức nở hỏi: “Mẹ, vậy chúng ta phả2i làm gì bây giờ?”

Trong mắt Hàn Nhàn hiện lên một tia sáng tàn nhẫn, bà ta nhìn chằm chằm con gái và trầm giọng hỏi: “Co0n vẫn giữ đoạn video trong khách sạn Hoàng Đình đúng không?”
Hàn Nhàn hôm nay thật sự tức giận, trong lòng rất rối loạn, bà ta luôn cảm thấy tình thể phát triển theo chiều hướng vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.

Từ trước đến giờ Hàn Nhàn vẫn luôn cưng chiều con gái, vậy mà hôm nay lại hơi nặng lời.
Tần Nguyễn nhìn vào màn hình phát sáng mà ánh mắt nhanh chóng chìm xuống.

Cô rất quen với dãy số ấy, mặc dù bọn họ chưa từng nói chuyện điện thoại với nhau.