Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 363: Tam gia cho một chiếc vé, đảm bảo anh ta vào được nội các



Lăng Hiểu Huyên từ xa đã nhìn thấy Tần Nguyễn đứng cùng với người nhà họ Hoắc.

Hôm nay cô ấy đi cùng chú út, nếu klà trước đây nhìn thấy Tần Nguyễn, bất kể thế nào cô ấy cũng phải đến gặp cô. “Hiểu Huyên!”

Tần Nguyễn và Tam gia đi tới, thấy Lăng Hiểu Huyên đang ngẩn người nhìn hình trái tim to đùng làm bằng hoa hồng.
Khung cảnh rất sang trọng, lãng mạn và tràn đầy không khí tình yêu.

Nhìn thấy tất cả những thứ này, Lăng Hiểu Huyên chỉ cảm thấy mỉa mai.
Giọng điệu rất tùy ý, giống như một câu cảm thán ngẫu nhiên.

Bàn tay đang cầm ly rượu của Lăng Trạch Hằng không kìm được mà siết chặt, con người trong mắt anh ta co lại, khuôn mặt cũng căng ra.
Lăng Hiểu Huyên xoa bộ móng tay mới của mình, vẻ mặt đầy mong đợi.

Tần Nguyễn nhớ lại nghệ sĩ tên Lý Mạn Ninh, mọi thông tin về cô ta tràn vào đầu cô, cô gái này quá nổi tiếng và cũng là một đàn chị lâu năm trong giới giải trí.
Hoắc Tam gia đột nhiên hỏi như vậy, Lăng Trạch Hằng tưởng rằng anh chỉ hỏi xã giao thôi.

Ai ngờ Tam gia lại cười nhẹ và nói: “Anh ở vị trí đó cũng lâu rồi, nên thay đổi một chút.”
Câu nói này đã cho Lăng Trạch Hằng một tấm vé, bảo đảm anh ta thuận lợi tiến vào nội các.

Lăng Trạch Hằng không ngốc, một chuyện tốt như vậy không thể nào đưa cho anh ta miễn phí.
Tần Nguyễn nhìn Lăng Hiểu Huyên từ đầu đến chân, phát hiện làn da cô ấy đen hơn một chút: “Gần đây chị đi đâu chơi thể, tại sao da lại đen sạm đi thể này?”

“Chậc, em đừng để ý đến làn da chị được không?” Lăng Hiểu Huyên giả vờ không vui.
Đương nhiên, nhà họ Tô cũng là thế gia nên không thể nào vứt đi dễ dàng như vậy được.

Tối hôm qua Lăng Hiểu Huyên còn nghe chú út nói, Nam Cung Sưởng và Tô Tĩnh Thư có quan hệ mờ ám, chắc quan hệ giữa hai nhà đó sẽ không bị ảnh hưởng khi nhà Nam Cung và nhà họ Tiêu kết thành thông gia đầu.
Giọng nói của Lăng Trạch Hằng khàn khàn: “Xin hỏi Tam gia, có thể chắc chắn bao nhiêu phần trăm?”

“Một trăm phần trăm.” Giọng điệu của Tam gia rất bình tĩnh, không cho phép nghi ngờ.
Tại sao Nam Cung Sưởng lại kết hôn với Tiểu Văn Nhu, chỉ cần là người có một chút đầu óc sẽ hiểu ngay.

Bao nhiêu năm qua, nhà Nam Cung vẫn luôn muốn leo lên, hai nhà Tô, Tiêu đã hoàn toàn nghe theo nhà Nam Cung.
Anh ta thì thầm vài câu với người bên cạnh, sau đó vội vàng bước tới.

“Tam gia.”
Nếu nhà Nam Cung thật sự không muốn leo lên, bọn họ sẽ không ngăn cản Lăng Trạch Hằng phát triển vào nội các.

Lý do tại sao anh ta có năng lực nhưng không thể leo lên được, là bởi vì bị nhà Nam Cung ngăn cản.
Hai nhà Tô, Tiêu đều là con tốt của nhà Nam Cung, cuối cùng thì nhà họ Tiêu giỏi hơn một chút nên đã đạt được việc thông gia để đổi lấy sự hợp tác với nhà Nam Cung.

Còn nhà họ Tô, vừa mất đi cơ hội làm thông gia với nhà họ Hoắc, còn bị nhà Nam Cung coi như một con tốt thí.
Lăng Trạch Hằng là người có hy vọng tiến vào trung tâm quyền lực nhất của nhà họ Lăng, dù tuổi còn trẻ nhưng được người phía trên coi trọng, tiếc rằng phía trước anh ta có chướng ngại vật.

Nhà Nam Cung yên tĩnh mấy năm khiến nhà họ Lăng có dấu hiệu vượt lên đứng đầu trong sản thế gia.
Lăng Hiểu Huyên đặt ly rượu xuống, đứng dậy kéo tay Tần Nguyễn rồi hưng phấn nói: “Chị đoán là em sẽ tới mà.”

Tần Nguyễn biết tại sao Lăng Hiểu Huyên lại đoán được, gần đây hầu hết những người trong giới thượng lưu ở thủ đô đều biết Tam gia cưới vợ, còn Tần Nguyễn là đối tượng mà mọi người chú ý, hôm nay chắc chắn cũng sẽ xuất hiện.
áp.

Không biết nghĩ đến điều gì, trong đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Vân Tiêu lóe lên một tia sáng u ám: “Gần đây anh đang bận chuyện gì thế?”
Lăng Hiểu Huyên quay đầu, thấy Tần Nguyễn đứng cạnh Tam gia, cô ấy nở một nụ cười tươi rói.

Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng vô cảm của Tam gia, nụ cười của Lăng Hiểu Huyên mới thu lại một chút.
Anh ta nhìn chằm chằm vào ly rượu trong tay, nhẹ nhàng lắc lắc rượu trong ly, anh ta ngập ngừng hỏi: “Sang năm sẽ có bầu cử, mấy ngày nay ở thủ đô có vẻ không yên ổn lắm, Tam gia thấy thế nào?”

Tam gia nở một nụ cười đầy ẩn ý, đôi mắt đào hoa khép hờ, toàn thân tỏa ra khí thế ung dung cao quý: “Không cần thử tôi, cho anh vào nội các là để rèn luyện, sớm muộn gì anh cũng rời khỏi nhà họ Lăng, có một số việc nên tính toán sớm đi, tiến vào nội các là để giúp đỡ nhà lãnh đạo mới, không cần phải để ý đến những chuyện khác.”
Lăng Trạch Hằng đến chào hỏi Hoắc Vân Tiêu.

Tam gia khẽ gật đầu với anh ta, ánh mắt anh đánh giá Lăng Trạch Hằng, đây là một người cao lớn, khuôn mặt vuông vức, thâm trầm, biểu cảm vô cùng ấm
Hai cô gái không để ý Tam gia và Lăng Trạch Hằng nói cái gì.

Chủ đề giữa phụ nữ vĩnh viễn không thể rời khỏi làm đẹp, giảm cân, mua sắm và đàn ông.
Khuôn mặt cô ấy không giấu được nụ cười, Lăng Hiểu Huyên vui vẻ nói: “Mấy ngày trước chị và chú út đi phía nam chơi vài ngày, đi đến biển nên da cũng rám nắng rất nhiều, da chị bắt nắng lắm, trong thời gian ngắn khó mà phục hồi được.”

Tần Nguyễn có thể nhận thấy Lăng Hiểu Huyên chơi rất vui vẻ, cô trêu chọc: “Em thấy chị rất thích thì có.”
Lăng Hiểu Huyên đưa tay hất mái tóc màu đỏ tía, toàn thân tỏa ra sự quyến rũ, cô ấy cười híp mắt: “Cũng tàm tạm.”

Lăng Trạch Hằng đang trò chuyện với người khác cách đó không xa, liếc mắt thấy Tam gia và Tần Nguyễn đang đứng cạnh Lăng Hiểu Huyên.
Anh ta cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh: Vâng, tiếp xúc với một công việc quá lâu, tôi cũng muốn thay đổi vị trí một chút, để xem mình có thể đảm nhận được những công việc chưa quen thuộc khác hay không, tiếc rằng tôi luôn bỏ qua một số cơ hội trong tầm tay, trong lòng cũng cảm thấy rất tiếc nuối.”

Tam gia nhìn Lăng Trạch Hằng, nụ cười trên mặt cũng trở nên chân thật hơn một chút, anh thích làm việc với người thông minh.
Nhưng Tần Nguyễn và Lăng Hiểu Huyên lại đang nói về một người phụ nữ.

“Tần Nguyễn, chị nói cho em biết nhé, làn da của Lý Mạn Ninh thực sự rất đẹp, nếu không phải biết hôm nay cô ấy đến hát ở hôn lễ, chắc chị cũng chẳng muốn đến đâu.”
Ly rượu trong tay Tam gia chạm vào ly của anh ta giữa không trung, anh mỉm cười nói: “Chuyện này là vì vợ tôi thôi.”

Hai người nhìn về phía Tần Nguyễn và Lăng Hiểu Huyên đang trò chuyện cách đó không xa.
Nhưng thân phận của Tần Nguyễn bâyc giờ đã khác, xung quanh cô là người nhà họ Hoắc và bốn gia tộc lớn, nên Lăng Hiểu Huyên từ bỏ ý định đi tìm cô.
Một khi thân phận địa vị có sự thay đổi, cho dù Lăng Hiểu Huyên muốn đối xử với Tần Nguyễn như trước đây, thì cô ấy vẫn phải e dè một số thứ.

Lăng Hiểu Huyên cầm ly rượu đỏ, ngồi trên chiếc ghế đẩu cao, cô ấy bình thản nhìn địa điểm tổ chức tiệc cưới do nhà Nam Cung sắp xếp.
Nhà Nam Cung không thể nào để nhà họ Lăng leo lên đứng đầu sáu thế gia được.

Tam gia cười nói: “Nội các cũng nên đưa vào một luồng gió mới, hãy để nhà anh vận động một chút.”