Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 386: Hoắc gia giơ ngón cái với tần nguyễn, cả thế gian phải run rẩy trước cô



Sau khi Hoắc Chi rời đi, Tam gia nhìn Hoắc Xuyên rồi ra lệnh: “Anh đi xem canh thảo dược trong bếp nấu xong chưa, sau đó bảo người ta đổ ra cho
bớt nóng, để lát nữa phu nhân còn dùng.”

“Tôi đi ngay đây.” Hoắc Xuyên cung kính cúi đầu rồi xoay người rời đi.

Tam gia ngồi trên g2hế sô pha, toàn thân tỏa ra thứ khí thế cao quý trời sinh. Tần Nguyễn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Chi, cô hỏi: “Khăn mặt cũng là do Tam gia bảo cô lấy à?”

“Vâng.”

Mặc dù Hoắc Chi là người cẩn thận, nhưng cô ta chưa bao giờ làm những chuyện như thế này.
Dấu ấn này được in lên người đối phương thông qua lực Minh Thần, đây là hậu chiêu của Tần Nguyễn, cô muốn đề phòng Marina và gia tộc Lathambo phản bội.

Tần Nguyễn hấp thu sát khí mờ nhạt quấn quanh người Marina, cô dùng lực Minh Thần thanh lý sương mù màu đen.

Vẻ mặt Tần Nguyễn bỗng biến sắc.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Tam gia, Tần Nguyễn mở Thiên Nhãn và nhìn tình huống cơ thể của Marina.

Cô nhìn thấy luồng sương mù và sát khí màu đen tỏa ra từ cơ thể Marina.

Tần Nguyễn tạm thời chưa rõ luồng khí đang dây dưa với Marina có liên quan gì đến lời nguyền của gia tộc Ron hay không, bởi vì không có chứng cứ xác thực nên cô không thể tùy tiện kết luận.
Lúc trước Marina hôn mê nhưng vẫn còn ý thức, bà ta nghe được cuộc trò chuyện giữa Tần Nguyễn và con trai mình.

Marina vươn tay nắm lấy tay Tần Nguyễn.

Bà ta là quỷ hút máu nên nhiệt độ cơ thể lạnh buốt.
Ngoài Tam gia, Tần Nguyễn không nghĩ ra người nào khác.

Đây cũng là lý do khiến cô từ từ chìm sâu vào sự dịu dàng của anh.

Tần Nguyễn làm sao có thể kháng cự được một người đàn ông quan tâm, che chở và chiều cô như một đứa trẻ thế này.
Bắt gặp tia sáng lóe lên trong đôi mắt màu lam của Donald, Tần Nguyễn lại nói tiếp: “À, đúng rồi, tôi nói như vậy nhưng không có nghĩa là tôi sẽ giúp anh xử lý nó đâu đấy. Anh cũng biết tôi đang mang thai, cơ thể không thể mệt mỏi quá mức được, điều đó sẽ gây nguy hiểm cho con tôi, vì vậy anh có thể đợi lúc nào cơ thể có vấn đề thì đến tìm tôi, như vậy cũng xác định được rằng tôi không lừa anh.”

“Không!”

Marina vừa tỉnh lại, nghe thấy những gì Tần Nguyễn nói, bà ta lên tiếng từ chối.
Tần Nguyễn bước đến gần Donald, cô giơ tay chỉ vào tim gã rồi bình tĩnh nói: “Cho dù anh đã thoát khỏi cơ thể cũ nhưng dấu ấn của gia tộc Ron trong linh hồn anh vẫn còn đó.”

Nghe thấy không liên quan đến mẹ mình, Donald thở phào, nhưng sau đó gã lập tức cau mày: “Cô chắc chứ?”

Tần Nguyễn ngước mắt nhìn gã: “Tôi chắc chắn, một thời gian sau anh sẽ phát hiện cơ thể được tái tạo lại chẳng khác gì trước đây cả.”
Đôi mắt bình tĩnh của anh chăm chú nhìn bóng lưng của Tần Nguyễn, sâu trong đáy mắ7t hiện lên một tia sáng đầy thâm thúy.

Đầu ngón tay mảnh khảnh gõ nhẹ lên đầu gối, gương mặt đẹp trai dần trở nên trầm ngâm.

Những bấ7t ngờ do Tần Nguyễn mang đến khiến Tam gia phải ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.
Donald ở bên cạnh nói: “Ron.”

Tần Nguyễn liếc mắt nhìn gã: “Xem ra lần này thực sự là gia tộc Ron làm, tôi thấy có chữ Ron trên trái tim của mẹ anh.”

Vẻ mặt Donald không còn sự tức giận như lúc đầu, gã cắn răng cười lạnh: “Tôi biết ngay mà, ngoài bọn chúng ra thì còn ai khác nữa!”
Tần Nguyễn đi về phía gã và quan sát khí sắc của Marina.

Cô bình tĩnh nói: “Có quá nhiều thứ bẩn thỉu cần thanh lý trong cơ thể bà ta, hãy cho bà ta vài phút để thích ứng. Một lát nữa bà ta sẽ tỉnh thôi.”

Donald vừa thở phào, chuẩn bị yên tâm chờ mẹ mình tỉnh lại, thì câu nói tiếp theo của Tần Nguyễn lại khiến gã biến sắc.
Đôi mắt cô trợn tròn và nhìn chằm chằm vào trái tim Marina.

Trên trái tim có một dòng chữ kỳ quái.

Tần Nguyễn cau mày lẩm bẩm: “R, 0, n.”
Tần Nguyễn vén sợi tóc dính trên mặt ra sau tai. Cô nhẹ nhàng nói: “Lát nữa tôi sẽ uống.”

Hoắc Chi đáp lại rồi từ từ lùi về phía sau.

Donald ôm Marina vào lòng, gã lo lắng hỏi Tần Nguyễn: “Tại sao mẹ tôi vẫn chưa tỉnh?”
Tần Nguyễn dọn dẹp sạch sẽ sương mù màu đen trên người Marina, cô cũng xóa bỏ dấu ấn của gia tộc Ron trên trái tim bà ta, sau đó in dấu ấn của cô lên đó.

Chỉ cần Marina không phản bội Tần Nguyễn và không làm gì vi phạm cam kết, dấu ấn của Tần Nguyễn sẽ vẫn tồn tại mà không ảnh hưởng gì.

“Được rồi.”
Đừng thấy cô còn trẻ nhưng phong cách làm việc rất rõ rà2ng.

Vừa ra tay, Tần Nguyễn đã khiến gia tộc Lathambo phải thề trung thành và trở thành thế lực nền móng cho đứa con sau này.

Đúng là 0không thể coi thường Tần Nguyễn được, những gì cô làm khiến người đời phải chấn động.
Tần Nguyễn thở dài, sau đó chậm rãi nói: “Donald, thân thể của anh được tái tạo rất thành công, đáng tiếc, tôi phải tuyên bố với anh một tin rất buồn.”

Khuôn mặt đẹp trai của Donald biến đổi, trong mắt gã hiện lên vẻ bối rối: “Tin gì thế?”

Thậm chí Donald còn suy nghĩ liệu sau khi mẹ gã tỉnh lại thì sẽ còn những biến cố khác hay không.
Theo Tam gia được biết, hoàng thất nước M vẫn luôn muốn lôi kéo gia tộc Lathambo vì sức chiến đấu mạnh mẽ của họ.

Tiếc rằng mấy trăm năm qua, không có một thành viên hoàng thất nào thành công lôi kéo được gia tộc Lathambo trong nhiệm kỳ của mình.

Lần này, anh phải giơ ngón cái với Tần Nguyễn.
Lập thu vừa đến không lâu, nóng đi lạnh tới, có ý nghĩa mùa thu đã bắt đầu.

Sự lạnh lẽo trên tay của Marina khiến cơ thể Tần Nguyễn run rẩy.

Vừa mới vào mùa thu, nhưng không hiểu sao Tần Nguyễn và Marina lại như hai mùa khác nhau.

Đối phương như mùa đông còn cô như mùa hè nóng bức, cảm giác lạnh buốt khiến Tần Nguyễn cảm thấy giống như cái lạnh của Địa Ngục vậy.

Marina không nhận thấy sự khó chịu của Tần Nguyễn, bà ta nắm chặt tay cô rồi cầu xin: “Xin hãy giúp con trai tôi xóa lời nguyền của bọn khốn gia tộc Ron kia.”

Tần Nguyễn giơ tay xoa bụng, cô lắc đầu từ chối: “Làm như vậy thì tôi sẽ mất rất nhiều sức.”