Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 389: Tần nguyễn rất buồn khi biết mình mang thai đội



Không đợi Tần Nguyễn phản ứng, Hoắc Vân Tiêu đã đứng dậy, tiện tay đặt cái máy tính bảng lên chiếc tủ đầu giường.
Anh cúi người ôm lấy Tần Nguyễn còn đang lười biếng ở trên giường, sau đó dịu dàng nói: “Phòng bếp dưới lầu đã chuẩn cbị xong trà chiều, đội ngũ y tế cũng đã sẵn sàng kiểm tra sức khỏe cho em.”

Nghe thấy đội ngũ y tế, Tần Nguyễn angơ ngác nhìn người đàn ông đang ôm mình.

Vẻ mặt cô biến sắc, Tần Nguyễn vội vàng nói: “Anh không nói thì em suýt nữa đã quên mất, mấy giờ rồi, còn đủ thời gian không?” Tam gia và Tần Nguyễn xuống lầu, bác sĩ Trần tươi cười tiến lên đón: “Chào Tam gia, chào thiếu phu nhân.”

Tam gia đỡ Tần Nguyễn và gật đầu với anh ta, anh chậm rãi nói: “Vợ tôi gần đây rất thích ngủ, thích ăn chua, thỉnh thoảng hơi mệt và sắc mặt không được tốt lắm. Hôm nay bụng của cô ấy hình như hơi động đậy, với thời gian mang thai của cô ấy thì bây giờ không thể có máy thai được, liệu có phải đứa bé khó chịu nên làm cô ấy mệt không?”

Bác sĩ Trần lộ vẻ trầm ngâm, sau đó cung kính nói: “Tam gia, chúng tôi phải kiểm tra thì mới kết luận được.”
Sau khi Lý Mạn Ninh đột ngột qua đời thì xảy ra một loạt sự cố, mỗi một vụ đều có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Người đại diện của Lý Mạn Ninh gặp tai nạn, tử vong tại chỗ.

Theo cấp dưới của anh ta điều tra, người đại diện này không uống rượu, xe cũng không xảy ra hỏng hóc gì.
Anh xích lại gần bên tại Tần Nguyễn rồi dịu dàng hỏi: “Nguyễn Nguyễn, em không vui à?”

Tần Nguyễn ngước nhìn anh bằng ánh mắt trống rỗng, giọng nói của cô cũng cứng ngắc: “Thì ra chúng ta có hai đứa bé.”

Khuôn mặt Tam gia khẽ giãn ra, ánh mắt đảo qua, anh cũng không nghĩ rằng mình sẽ có hai đứa con.
Anh ta cúi sát vào màn hình chiếc máy, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Tam gia và Tần Nguyễn đều bị câu nói nghi hoặc của anh ta thu hút.

Trái tim Tần Nguyễn đập thình thịch, cô lo lắng hỏi: “Sao vậy? Đứa bé không sao chứ?”
Tần Nguyễn nằm trên ghế sô pha ở trong phòng khách, bác sĩ Trần đích thân đến làm cho cô.

Tam gia nhìn thấy bác sĩ Trần vén áo Tần Nguyễn lên và để lộ cái bụng trắng nõn hơi phồng lên của cô.

Đôi mắt vốn đang tĩnh lặng như nước của anh lập tức lạnh đến thấu xương.
Tần Nguyễn khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu làm các quy trình kiểm tra cơ bản.

Bác sĩ Trần hỏi tình hình sức khỏe của cô thời gian gần đây, có một người đứng phía sau ghi chép và còn lấy hai ống máu của Tần Nguyễn.

Việc siêu âm được sắp xếp cuối cùng.
Tam gia buông bàn tay đang nắm vai Tần Nguyễn ra, anh nhẹ nhàng nói với cô: “Đi nào.”

“Phu nhân, xin mời đi theo tôi.”

Bác sĩ Trần đưa tay về phía Tần Nguyễn, giọng điệu vô cùng lịch sự.
Đám người lập tức cẩn thận rút lui, mang đi toàn bộ thiết bị trong phòng khách.

Trong phòng khách rộng lớn nhanh chóng chỉ còn lại mình Tần Nguyễn và Tam gia.

Hoắc Vân Tiêu ôm lấy Tần Nguyễn, hai người dùng tư thế thân mật ngồi ở trên ghế sô pha.
Dưới cái nhìn đầy áp lực của hai đôi mắt, bác sĩ Trần chỉ vào bóng đen xuất hiện trên màn hình rồi giải thích với Tam gia và Tần Nguyễn: “Tôi nghĩ thiếu phu nhân mang thai đôi.”

“Thai đôi?”

“Anh chắc chứ?”
Truy cứu tới cùng vẫn là do cô không chăm sóc tốt cho bản thân, không quan tâm đến đứa con trong bụng.

Tam gia không hiểu vì sao tâm trạng của Tần Nguyễn lại xuống thấp như vậy.

Trông cô cũng không giống cảm thấy phản cảm sau khi biết được mình có thai đội.
Bác sĩ Trần gật đầu, giọng anh ta chắc nịch: “Khả năng này rất cao, khoảng 80% trở lên. Bình thường một túi thai có khả năng ra sinh đôi tương đối nhiều, nhưng cho dù không làm gì, cái nhỏ hơn cũng sẽ vì đủ các nhân tố trong bụng mẹ mà ngừng phát triển.”

Sắc mặt Tần Nguyễn trong nháy mắt tái nhợt, ánh mắt cô trống rỗng, toàn thân rơi vào trạng thái bị đả kích như người mất hồn.

Vốn Tam gia còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng vì nghe tin Tần Nguyễn có thai đội, nhưng thấy cô thế này, vẻ mặt vui mừng của anh cũng giảm dần.
Bác sĩ Trần không trả lời, anh ta nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên màn hình.

Vẻ mặt Tam gia không vui, anh trầm giọng hỏi: “Bác Sĩ Trần, sức khỏe vợ tôi có vấn đề à?”

Bác sĩ Trần vội vàng xua tay, anh ta hấp tấp nói: “Không phải, sức khỏe phu nhân rất ổn, xem ra cô ấy được nghỉ ngơi rất tốt. So với lần kiểm tra trước thì phu nhân đã khá hơn nhiều rồi.”
Nửa tiếng sau.

Tam gia và Tần Nguyễn đi xuống lầu.

Có rất nhiều thiết bị y tế ở dưới phòng khách, dẫn đầu là bác sĩ Trần, người lần trước đã theo Hoắc Dịch Dung đi lấy máu của Hàn Khả Tâm.
Có phải là khi đó cô mang thai đôi, nhưng vì cô sơ ý chủ quan mà một đứa bé bị ngừng phát triển.

Tần Nguyễn không kịp lau đi chất dịch bôi trơn để tiện cho việc siêu âm ở trên bụng.

Cô đột nhiên đứng dậy, trong đôi mắt đen láy đầy bão tố nguy hiểm, cô nhìn chằm chằm vào bác sĩ Trần: “Bác sĩ Trần, nếu như trong khoảng thời gian này tôi không được chăm sóc cẩn thận mà vẫn luôn ở trong trạng thái căng thẳng, lo lắng, thì liệu đứa bé nhỏ hơn kia có bị ngừng phát triển không?”
Thỉnh thoảng Tần Nguyễn lại lên mạng tìm kiếm tin tức về Lý Mạn Ninh, nhưng chỉ còn những tin tức trước kia chứ không hề có tin gì mới.

Ngay khi cô nghĩ chuyện này dừng ở đây thì có một cuộc điện thoại gọi đến cho cô.

Thời gian gần đây, sinh hoạt của Lục Hàn có thể nói là vô cùng rối loạn.
Tam gia cầm công cụ siêu âm từ tay bác sĩ Trần rồi ngồi bên cạnh Tần Nguyễn, sau đó đặt nó lên bụng cô.

Vẻ mặt bác sĩ Trần hơi cứng đờ, sau đó nhanh chóng bình thường trở lại.

Anh ta biết điều quay mặt đi và tập trung vào máy móc của mình.
Vì lý do này mà Tam gia bị người nhà chế giễu là người cuồng bảo vệ vợ, trước kia chưa từng thấy anh quan tâm đến ai nhiều như vậy.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Đã nửa tháng kể từ khi Lý Mạn Ninh qua đời.
Qua camera giám sát cho thấy người đại diện này đang lái xe bình thường, nhưng trước khi xảy ra tai nạn khoảng ba giây, đối phương đột nhiên tăng tốc xe và lái một cách điên cuồng vào tòa nhà bên cạnh.

Tốc độ quá nhanh dẫn đến xe nổ người chết.

Sau đó cha của Lý Mạn Ninh đột ngột phát bệnh tử vong, chuyện này cũng rất quái dị.
Hoắc Vân Tiêu mím môi cười: “Đừng lo, bọn họ vẫn luôn chờ đợi, chúng ta cứ từ từ cũng được.”

Anh bị Tần Nguyễn vào phòng tắm.

Một lát sau, Tam gia đi ra và nhắn đội ngũ y tế chuẩn bị sẵn sàng.
Anh nắm chặt tay Tần Nguyễn, lo lắng nói: “Nguyễn Nguyễn?”

Tần Nguyễn không đáp lại, cô nắm chặt tay Tam gia, lòng căm thù của cô đối với Hàn Nhàn và Hàn Khả Tâm lại trỗi dậy.

Nhận thức được rằng có điều gì đó không ổn với Tần Nguyễn, Tam gia vẫy tay với bác sĩ Trần và những người khác.
Hoắc Vân Tiêu khẽ bật cười, giọng nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, chúng ta sẽ có hai đứa bé đáng yêu.”

Ánh mắt Tần Nguyễn trở nên ảm đạm, cô cúi đầu nhìn bụng mình, giọng vô cùng mất mát và đau lòng: “Nhưng trước đó chúng ta không biết.”

Cô nói trước đó là chỉ kiếp trước của bọn họ.
Tần Nguyễn và Tam gia đều bị anh ta làm cho ngơ ngác.

Bác Sĩ Trần gật đầu: “Lần trước chúng tôi khám cho thiếu phu nhân, trong bụng cô ấy là thai đơn. Nhưng lần này lại phát hiện là thai đội. Trường hợp một trứng ra thai đôi như thế này cũng khá thường gặp. Nếu thiếu phu nhân gần đây bị nôn nghén nặng, rất thích ngủ hoặc cảm xúc không ổn định, rất có thể đó là do cô ấy đang mang thai đôi.”

Tần Nguyễn không hề vui vì điều này, cô nhìn bác sĩ Trần bằng đôi mắt nặng trĩu rồi hỏi với giọng không tốt lắm: “Anh chắc chắn là hai đứa trẻ chứ?”
Bác Sĩ Trần dán mắt vào chiếc máy siêu âm, anh ta chỉ huy Tam gia di chuyển mọi hướng tại vùng bụng dưới của Tần Nguyễn.

“Hả? Đây là...”

Đột nhiên, bác sĩ Trần nghi ngờ nói.
Cô duỗi hai tay ra ôm lấy eo của Tam gia, tâm trạng vô cùng khổ sở.

Cô cảm thấy áy náy với con, nỗi hổ thẹn xen lẫn đau lòng như thủy triều đánh thẳng vào cô.

Nếu như không phải ở kiếp này có Tam gia chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ, chú trọng điều dưỡng cơ thể của cô thì liệu một đứa trẻ khác có cơ hội xuất hiện vào lúc này hay không?
Kiếp trước cô chỉ có một đứa bé, tại sao ở kiếp này lại thành hai đứa được.

Có lẽ là cảm xúc của cô hơi kích động, khiến bác sĩ Trần phải tập trung nhìn thật kỹ vào màn hình.

Để bảo đảm không bị sai lầm, anh ta vậy mà lại cầm tay Tam gia, sau đó cho máy do chuyển động các hướng trên bụng Tần Nguyễn.
Tam gia chỉ có thể ôm lấy Tần Nguyễn và thầm an ủi cô, hy vọng cô sẽ không buồn như vậy nữa.

Cảm xúc sa sút của Tần Nguyễn kéo dài trong nhiều ngày.

Cô và Tam gia cũng không thông báo chuyện mang thai đôi cho những người khác trong nhà họ Hoắc biết.
Trong đầu Tần Nguyễn đầy những từ ngữ thiếu dinh dưỡng lâu ngày, làm việc quá sức, ngừng phát triển.

Kiếp trước cô không hề biết mình đang mang thai thì bị hai mẹ con Hàn Nhàn, Hàn Khả Tâm hãm hại vào tù.

Ở trong tù thì đừng nói đến chuyện thả lỏng tâm tình hay chú ý nghỉ ngơi, khi đó ngày nào cô cũng ở trong trạng thái cảm xúc căng thẳng.
Tam gia và Tần Nguyễn đã ở bên nhau nhiều ngày nhưng chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Cho dù hai người ngủ cùng giường với nhau nhưng cũng chỉ ôm nhau qua bộ đồ ngủ.

Bây giờ nhìn thấy tay bác sĩ Trần sắp chạm vào bụng Tần Nguyễn, ánh mắt Tam gia đông cứng lại, như một hồ nước lạnh sâu không thấy đáy.

Anh bước tới ngăn cản bàn tay của bác sĩ Trần: “Bác sĩ Trần, bước tiếp theo để tôi làm, không cần làm phiền đến anh đâu.”
Khoảng một phút sau, bác sĩ Trần buông tay Tam gia ra.

Sắc mặt anh ta khá nghiêm túc, anh ta nói với Tần Nguyễn: “Thiếu phu nhân, tôi rất xác định cô đang mang thai đôi, chỉ là bây giờ cái thai đang trong trạng thái một cái lớn, một cái nhỏ nên có sự khác biệt khá lớn.”

“Nếu bị thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài, và vất vả quá độ thì cái thai nhỏ rất dễ dần dần ngừng phát triển. Tôi đề nghị trong thời gian mang thai cô nên thả lỏng tâm tình, chú ý nghỉ ngơi, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình, phải làm kiểm tra định kỳ thường xuyên để quan sát tình hình phát triển của hai đứa trẻ.”
Lý Mạn Ninh là sao hạng A trong làng giải trí, hàng năm cô ta đóng phim, tham gia các hoạt động và làm gương mặt đại diện cho các thương hiệu lớn cũng có thu nhập lên đến mấy trăm triệu tệ.

Là cha của chị đại trong làng giải trí, ông Lý rất chú trọng đến sức khỏe của mình.