Hoắc Thiếu, Buông Tha Cho Tôi Đi

Chương 32: Nửa đêm gọi y tế



Hoắc Mạc Sâm nhìn Sở Vân ngã xuống đất, hắn kéo Sở Vân lên một phen: "Mấy người đều có thể hầu hạ được, ở trước mặt tôi lại liền giả bộ yếu đuối?"

Lời nói của hắn không có một chút thương xót nào, thậm chí còn mang theo lạnh lùng giễu cợt.

Trạng thái phổ biến nhất của Sở Vân chính là nước mắt chảy đầy mặt, hoặc là gào khóc thảm thiết, nhưng hiện tại cũng không có.

Hai mắt cô nhắm nghiền lại, sắc mặt tái nhợt cùng với mặt mũi sưng phù lên sau khi bị ngược đãi tạo thành một vết hằn rõ rệt.

Nhìn Sở Vân như vậy như một người vô hồn đang bất tỉnh!

Hoắc Mạc Sâm mím chặt môi lại, bàn tay lại chạm đến trái tim cô.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

"Đừng có hòng mà ở chỗ này giả chết, mau đứng lên cho tôi!" Hoắc Mạc Sâm lạnh lùng nói một tiếng nhưng vô dụng, Sở Vân vẫn nhắm chặt hai mắt lại.

Thậm chí, hắn vì để cho Sở Vân tỉnh lại mà mở vòi hoa sen ra, nước lạnh thấu xương trực tiếp tưới lên người Sở Vân đang nằm trong bồn tắm, một chút tức giận cũng không có.

Trạng thái này của cô lại khiến cho Hoắc Mạc Sâm không còn hứng thú nữa, hắn cũng không có hứng thú đặc biệt với việc ngủ với một thi thể!

Hoắc Mạc Sâm cho người đặt một phòng ở tầng cao nhất, lúc này mới dùng quần áo quấn lấy cơ thể Sở Vân, ôm cô ra khỏi toilet, trực tiếp đi lên căn phòng ở tầng cao nhất.

Rồi ném cô lên trên giường lớn, Sở Vân vẫn không có tỉnh lại, ngược lại cơ thể lại trở nên nóng hổi.

Hoắc Mạc Sâm không một chút do dự, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Thính Lan.

Thẩm Nghe Lan nhận điện thoại, rồi trách móc thật lâu: "Sếp, cậu cũng không nhìn bây giờ là mấy giờ, cậu phải làm việc….."

Anh có thể chia nhỏ thời gian ra được không?

Thẩm Thính Lan còn chưa oán giận xong, Hoắc Mạc Sâm đã lạnh lùng ngắt lời anh: "Lập tức tìm một nữ bác sĩ đến Túy Kim Triệu, tầng ba, phòng 608!".

"Tôi lập tức đi liền! Lão đại, cậu chạy đến nơi đó để hành hạ ai?"

Thẩm Thính Lan vừa nghe Túy Kim Triệu, nhất thời đã bị làm đến sợ hãi.

Lúc trước có nói đến vấn đề ở phương diện kia Hoắc Mạc Sâm quả nhiên là để ý đến, tuy nhiên lại chạy tới loại địa phương này để chứng minh bản thân.

Ai sẽ là một con sâu đáng thương bị tra tấn?

"Đều phải tìm đến bác sĩ rồi, cảnh tượng kia kịch liệt... Chậc chậc, sướng!"

"Bớt nói nhảm lại, ngươi mau đi!" Hoắc Mạc Sâm không kiên nhẫn thúc giục.

"Ok, tôi lập tức đi liên lạc." Thẩm Thính Lan cũng không muốn bị Hoắc Mạc Sâm giết tới cửa, lần này anh hiếm khi được tan ca sớm, bây giờ chỉ muốn được nghỉ ngơi thật tốt. Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Thính Lan lập tức liên lạc với một người.

Người này sau khi nhận được điện thoại của Thẩm Thính Lan, vô cùng bất ngờ: "Bác sĩ Thẩm?".

"Bác sĩ Phương, bây giờ bác sĩ đi tới Túy Kim Triệu tầng 3, phòng 608, cô mang theo hòm thuốc chính là điều bình thường. Khụ khụ! Thuốc cho việc quan hệ tình dục quá mức."

"..... Bác sĩ Thẩm, anh nên tìm người khác thì hơn."

"...?.. Bác sĩ Phương, bác sĩ Phương, cô ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, không phải tôi, là bạn tôi, bây giờ cô mau đi!" Bị cự tuyệt, Thẩm Thính Lan cũng rất sốc.

Nhưng mà hắn nhanh chóng giải thích. Bác sĩ Phương có chút buồn bực, hơn nửa đêm, không phải anh ta còn có thể là ai? Nhưng điện thoại đã bị cúp máy.

Tuy rằng Bác sĩ Phương không tin vào lời của thẩm Thính Lan giải thích, nhưng trước mắt đã được sắp xếp như vậy, là một bác sĩ đạo đức nghề nghiệp là cơ bản nhất, lần này cô chỉ có thể đi.

Gõ cửa phòng 608, bác sĩ Phương chuẩn bị nhạo báng một phen, nhưng cô tuyệt đối không ngờ tới người tới mở cửa lại là tài phiệt số một Hải Thành, tổng giám đốc Hoắc thị, Hoắc Mạc Sâm!

"Cô mau vào xem một chút." Hoắc Mạc Sâm nhìn thấy hòm thuốc trong tay bác sĩ Phương, liền cho cô vào trong khám.

Bác sĩ Phương "Ừ" một tiếng, đi theo Hoắc Mạc Sâm. Người phụ nữ trên giường làm cho cô ấy bất ngờ, chính là Sở Vân.

Ba năm trước, giữa Sở Vân và Hoắc Mạc Sâm xuất hiện khá nhiều ồn ào, tin tức tiêu đề đến bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ: [Tình nhân là mối tình đầu trở mặt thành thù, ai nói đàn ông bạc tình bạc nghĩa? Đàn bà mới chính là yêu cơ nhất, chê nghèo yêu giàu, ghen tị nhau như kẻ thù, quả báo thích đáng!]