Bị trần nhà đè ép, Hoắc Vân Thành chỉ bị thương nhẹ, nhưng vụ nổ thình lình xảy ra này thực sự rất kỳ lạ. Như thể nó đã được tính toán trước, đặc biệt nhằm vào anh và Thư Tình.
Nếu đã vậy, Hoắc Vân Thành tính toán giả vờ trọng thương, hôn mê bất tỉnh, để kẻ chủ mưu đứng sau nghĩ rằng kế hoạch đã thành công.
Bằng cách này, anh đã chuyển vị thế từ ánh sáng thành bóng tối, để cho kẻ đứng sau lộ đuôi cáo rồi thừa cơ đâm hắn ta một nhát.
Advertisement Nghĩ đến đây, Hoắc Vân Thành trầm giọng hỏi: “Hiện tại tình hình thế nào?”
Lâm Nham Phong báo cáo: “Đúng như dự đoán, có rất nhiều tin tức tiêu cực về công ty.”
Đôi mắt thâm thúy của Hoắc Vân Thành trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói: “Đi điều tra Jones.”
Lâm Ngôn Phong sửng sốt: “Anh nghi ngờ chuyện này có liên quan tới Jones sao?”
Hoắc Vân Thành gật đầu: “Đặc biệt phải kiểm tra xem Jones và Love&Love có quan hệ gì.”
“Vâng, sếp.” Vẻ mặt Lâm Nhâm Phong nghiêm trọng.
Sau khi sắp xếp tất cả những việc này, Hoắc Vân Thành lại nhắm mắt lại và yên lặng nằm xuống tĩnh dưỡng.
Thư Tình trở về tới phòng bệnh, trong lòng vẫn cảm thấy cồn cào không thôi.
Cô mở điện thoại của mình lên thì thấy tin tức về vụ nổ của Hoắc thị đang được lan truyền một cách choáng ngợp.
Những bình luận bên dưới cũng rất dữ dội.
[Hoắc thị lừa dối khách hàng, dùng nguyên liệu kém thay thế cho hàng chất lượng, gây nên vụ nổ lớn.]
[Vụ nổ có thể là do Hoắc thị tự biên tự diễn, hủy thi diệt tích, chết không đối chứng.]
[Tự biên tự diễn sao có thể bị thương cả tổng tài được? Mãi tin Hoắc nam thần.]
Nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc, Thư Tình nhíu mày, cẩn thận nhớ lại những gì đã xảy ra trước vụ nổ.
Cả cô và Hoắc Vân Thành đều bị thương, nhưng Jones lại dừng lại trả lời điện thoại ngay lúc đó và không mảy may sứt mẻ gì hết.
Có chuyện trùng hợp đến vậy sao?
Ngẫm nghĩ một lúc, Thư Tình gọi điện cho Anthony.
“Chị Ada.” Giọng nói quan tâm của Anthony phát ra từ đầu dây bên kia: “Em đã xem tin tức rồi, chị không sao đấy chứ?”
“Chị không sao.” Thư Tình nói: “Chị muốn nhờ cậu điều tra giúp chị một người.”
“Không thành vấn đề, miễn không phải Đường Đường gì kia là được.” Anthony đồng ý ngay lập tức.
“Giúp chị điều tra Jones.” Thư Tình xoa xoa lông mày.
Cúp điện thoại, khuôn mặt tái nhợt của Hoắc Vân Thành bất giác lại hiện lên trong đầu Thư Tình.
Trong lòng cứ nôn nao không thôi, cô quay người đi về phía tầng mười tám.
Đến cửa phòng của Hoắc Vân Thành, Thư Tình bị vệ sĩ chặn lại: “Xin lỗi Thư tiểu thư, cô không được vào.”
Thư Tình dường như loáng thoáng nghe được âm thanh ai đó nói chuyện bên trong phòng bệnh, hình như là…Hoắc Vân Thành.
Thư Tình lại càng thêm sốt ruột.
Hoắc Vân Thành tỉnh rồi sao?
“Tôi vào xem Hoắc Vân Thành một chút.” Thư Tình sốt ruột nói.
“Nhưng mà trợ lý Lâm đã dặn không có lệnh của anh ta không được cho ai vào hết.” Mấy anh vệ sĩ tỏ ra khó xử.
Bọn họ cũng biết Thư Tình là vị hôn thê của Hoắc Vận Thành nhưng Lâm Ngôn Phong đã đặc biệt dặn dò với họ nên họ chỉ có thể giữ Thư Tình ở ngoài cửa.
Nghĩ một lúc, Thư Tình lấy di động gọi điện cho Lâm Ngôn Phong.