Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2711: Tân Dụ không phủ nhận



Thím giúp việc kia vừa căn hạt dưa vừa kể chuyện về một người chủ của mình, kể tới sinh động như thật [Tôi nói với các bà này, người chủ trước của tôi thực sự rất đáng tiếc! Cô gái kia từ đầu đến chân đều là dáng vẻ khuê các lá ngọc cành vàng, mười ngón tay không dính nước xuân, khỏi phải nói là được chiều chuộng tới mức nào, đáng tiếc là tìm phải một người đàn ông chẳng có gì đặc sắc, chẳng những không có gì đặc sắc, người đàn ông kia còn mang con riêng của mình về cho cô gái nuôi dưỡng! Người đàn ông đó nhìn cũng ra hình ra dáng phết, không thể tưởng tượng nổi là lại có thể làm ra loại chuyện cầm thú như thế, cô gái kia cũng chấp nhận, cam tâm tình nguyện giúp cậu ta nuôi dưỡng đứa trẻ... Đêm qua không phải thằng nhóc đó bị ốm sao? Người đàn ông kia không trở về, cô gái kia phải gắng gượng đỡ thằng nhóc... Cô ấy đỡ được, chứ tôi không chịu nổi!]

Thím giúp việc mặt mày hớn hở [May mà tôi chạy nhanh! Chỉ cần tôi tình nguyện chịu khổ thôi, chắc chắn tôi sẽ phải chịu mãi!]

Ban đầu mấy người giúp việc còn lại muốn phụ họa theo bà ta, nhưng lại nhìn thấy Tần Dụ.

Thím giúp việc kia quay đầu lại...

Mặc bà ta cứng đờ, co rút, sau đó nở một nụ cười miễn cưỡng: “Là bà Chương à? Trùng hợp quái”

Tân Dụ cười nhạt: “Đúng là rất trùng hợp! Không ngờ lại gặp đúng lúc thím đang nói về tôi! Nhưng mà thím nói sai rồi, Tân Phấn là em trai của tôi, là con của bố tôi, thằng bé không phải con của ngài Chương!”

Vẻ mặt của thím giúp việc trở nên kỳ quái. Mấy người giúp việc khác thấy thế liền thu dọn hạt dưa, kiếm cớ rời đi.

Tân Dụ cũng không phải kiểu người thích gây khó dễ cho người khác, lại càng không làm gì hung ác với người ta, cô không định nói thêm, chuẩn bị trở về... Thím giúp việc kia gọi cô lại, trái lại còn thẳng thắn thành khẩn nói với cô: “Bà Chương, cô đừng trách tôi nói sự thật, những người làm giúp việc chúng tôi sợ nhất những gia đình nào nhiều trẻ con, nhiều phụ nữ có thai... Tôi thực sự không phải người ham giàu sợ nghèo đâu.”

Bà ta nói rất nhiều, Tân dụ chỉ cười nhạt: “Tôi có thể hiểu được! Vẫn rất cảm ơn thím về chuyện đêm qual”

Cô nói rất chân thành, nhưng thím giúp việc kia lại ghi thù trong lòng.

Bà ta cảm thấy lời mình nói đã bị Tân Dụ nghe thấy, Tân Dụ sẽ khinh thường bà ta, mang thù oán với bà ta!

Vì vậy từ ngày hôm đó, mặc dù sống trong hai căn nhà đối diện nhau, dù có thường xuyên gặp mặt thì thím giúp việc kia cũng coi như không quen biết... Điều này khiến trong lòng Tần Dụ có chút lạnh lẽo, càng khiến cô cảm nhận rõ tình người mỏng manh, cũng may bên cạnh cô còn có Tiểu Tân Phấn.

Tiểu Tân Phấn chăm chỉ ngoan ngoãn, tự làm bài tập, còn làm khá tốt.

Thời tiết lạnh dần, thỉnh thoảng khi tỉnh giấc giữa đêm, cô sẽ thấy Tiểu Tân Phấn lén chui xuống dưới chân cô ngủ, cơ thể nhỏ bé của cậu nóng hầm hập, khiến mắt cô cũng thấy cay cay... Trời mưa trời năng, Tân Dụ nghĩ có một người như vậy ở bên cạnh cũng không tệ.

Cuối tuần, cô đưa Tiểu Tân Phấn đi thắp hương cho mẹ cậu và cả bố mẹ cô.

Cô đồng ý nuôi dưỡng đứa trẻ này, ân oán cả một thế hệ coi như kết thúc, còn tiếp tục hận thù cũng có ý nghĩa gì nữa đâu?

Đầu mùa đông, ngày đông xơ xác tiêu điều. Trong nghĩa trang, Tiểu Tân Phấn kéo tay Tân Dụ, cậu nhìn thấy mẹ mình. Ký ức đã rất xa.

Người bên cạnh dường như có thể thay thế mẹ, trở thành kỷ niệm ấm áp nhất của cậu.

Hai người dựa vào nhau.

Tân Dụ mang đến cho mẹ một bó hoa cúc dại, cô nhẹ nhàng phủi sạch bụi phủ trên di ảnh của bà ấy... Trong lòng cô lặng lế cảm ơn mẹ đã giữ Tiểu Tần Phấn lại, không đánh mất lý trí mà đưa một đứa trẻ vô tội theo cùng, cô cảm ơn mẹ đã để Tiểu Tần Phấn lại cho cô.

Cho dù là vì cô đơn hay vì lí do gì khác.

Hai người họ sống nương tựa lẫn nhau!

Khi trở về, hai người đi phương tiện công cộng, Tiểu Tân Phấn rất ngọt miệng, ngoại hình lại xinh trai, thấy không còn chỗ ngồi, cậu liền xin người khác nhường một chỗ cho Tần Dụ, nói Tân Dụ đã mang thai bảy tháng... Mọi người xung quanh cũng khen ngợi cậu còn nhỏ mà đã hiểu chuyện, con người vừa đẹp trai vừa lịch sự, nói Tân dụ có một đứa con ngoan.

Tân Dụ không phủ nhận.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!