Shin đi đến bên giường liền đưa tay kéo lấy thân thể nhỏ nhắn ôm vào lòng. Giọng nói đầy dịu dàng vang lên trên đỉnh đầu cô gái:
"Anh đây, bé cưng à, em cuối cùng cũng thức giấc."
Yuko tỉnh dậy,đôi mắt tím vẫn còn mơ màng. Cô nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh căn phòng rồi cất tiếng gọi mong manh để tìm kiếm hình bóng của người đàn ông cô yêu nhất. Giờ đây, khi đã ở trong vòng tay ấm áp,
Yuko mới có thể thả lỏng bản thân.
Những câu nói của cô phát ra thật khẽ:
"Cảm ơn anh đã đến, em rất sợ hãi nhưng vẫn tin rằng anh có thể tìm thấy em. Shin, em không sao cả, bọn họ không làm gì em hết."
Giọng cô rất nhỏ, rất khẽ tựa như lông hồng vậy. Điều này làm Shin đau lòng nhiều hơn, anh biết cô vẫn sợ hãi nhưng vì nghĩ cho anh nên mới nói những lời này. Yuko biết rằng anh vì cô mà đau lòng, cô lúc nào cũng mong muốn anh ở bên cô có được khoảnh khắc vui vẻ thay phải lo nghĩ về sự an toàn của cô. Hoàng hôn nhỏ cứ như vậy bảo sao anh không thương không yêu cô cho được, cái gì tốt đều dành cho anh hết...
Đôi môi bạc chạm nhẹ lên đỉnh đầu cô gái, hương thơm từ tóc cô toát ra khiến người đàn ông ngửi vào như đê mê, cứ muốn chìm đắm trong làn tóc tỏa hương thanh mát ấy.
Tiếng người đàn ông ấm áp như là nâng niu và tựa như cưng chiều:
"Anh biết, anh biết tiểu hoàng hôn của anh rất giỏi và thông minh. Để anh đoán nhé, nếu trong trường hợp xấu em sẽ cố gắng chống chọi để thoát khỏi dù chỉ còn xót lại một chút hơi thở yếu ớt đúng không? Bé cưng của anh rất mạnh mẽ và luôn luôn tin rằng có anh bảo vệ em, cho nên dù có xảy ra tình huống xấu nhất em vẫn vì anh mà tự bảo vệ bản thân mình trước khi anh tìm thấy em. Thế thì anh vô cùng có phúc phần rồi, ông trời đã ban cho anh một cô gái luôn vì anh mà dành trọn niềm tin, sự hạnh phúc và tình yêu của cô ấy cho anh. Cảm ơn em đã luôn tin tưởng rằng anh sẽ đến mang em trở về trong những tình huống xấu nhất. Anh yêu em !"
Yuko ở trong vòng tay săn chắc cảm nhận từng nhịp thở ấm nóng của Shin, trái tim cô khẽ run lên vì những lời nói đầy thâm tình của anh. Chỉ một mình cô biết khi đó bản thân cô đã sợ hãi biết bao bởi những kẻ bắt cóc cô rất đáng sợ, ánh mắt bọn chúng nhìn cô như thể đang chờ đợi miếng mồi ngon dâng đến miệng. Lúc đó Yuko thật sự cảm thấy vô cùng kinh tởm và chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi đây nhưng cô lại hoàn toàn xa lạ với căn cứ mình bị đưa đến. Đó chỉ là căn chồi nhỏ, xung quanh toàn là cây cối như thể đang ở trong rừng. Trong lúc hoang mang vì mọi thứ diễn ra quá nhanh thì Yuko nghe được cuộc nói chuyện của kẻ bắt cóc cô qua điện thoại. Hắn để loa ngoài và ngồi cách cô một đoạn vừa đủ để cô có thể nghe được người ở đầu dây kia....Khoảnh khắc lời nói của người đàn ông vang lên trong điện thoại lòng cô như vỡ nát...Đó chính là giọng nói của người ba cô luôn dành một chút hi vọng nhỏ nhoi rằng ông ta vẫn có gì đó thương yêu cô như con ruột...Hóa ra việc cô bị bắt là kế hoạch do chính ông ta vạch ra.... Rốt cuộc cô đã làm gì có lỗi với bọn họ chứ...
Cuộc trò chuyện chỉ diễn ra ngắn rồi sau đó đổi sang nhắn tin nên Yuko không nghe gì nữa nhưng cô cũng đã biết ai là người chủ mưu mọi chuyện. Bỗng dưng khi ấy Yuko như thể có động lực và cô không cho phép mình nằm chờ chết tại đó, cô chỉ im lặng mặc kệ đám người kia buông lời trêu ghẹo và có lúc muốn cho cô vài bạt tai vì không trả lời chúng. Nhưng có lẽ, lời căn dặn của người ba đáng quý kia của cô mà chúng không động đến cô.
Yuko không quan tâm, cô chỉ thầm cầu mong trong lòng với trời cao rằng hãy cho Shin cảm nhận được cô đang nguy hiểm, và cô vô cùng tin tưởng ông trời sẽ thương cô và giúp Shin có thể tìm được cô...
Sau đó mọi chuyện lại biến hóa khiến đầu óc Yuko rối rắm vì cô bị kẻ bắt cóc dùng khăn che mắt và đưa đi...Cho đến khi bản thân được mang đến một căn phòng sang trọng và tiện nghi cô lại như người mất hồn. Lúc đó có một người đàn ông nói rằng thái tử gia của họ sẽ đến đưa cô về... Hóa ra là Shin, hóa ra ông trời vẫn chiếu cố cho cô và anh để anh tìm được cô...
Những suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra lúc chiều khiến Yuko không nói chuyện, cô chỉ yên tỉnh tựa trong lồng ngực ấm áp của Shin.
Ôm cô gái mình yêu trong tay và phát hiện cô không nói chuyện nên Shin nhẹ đưa ngón tay nâng chiếc cằm nhỏ nhắn lên làm cho gương mặt xinh xắn phải đối diện với anh. Đôi môi mỏng ánh lên nụ cười cưng chiều, anh cất tiếng:
"Đừng lo nghĩ nhiều nữa, có anh ở đây rồi, kẻ nào gây chuyện với em tức là đã chạm đến giới hạn của anh. Bé cưng cứ ở đây vài ngày, anh sẽ mang trò hay đến cho em coi về đám người mất nhân tính kia. Anh đã gọi thẳng cho hiệu trưởng xin cho em nghỉ học vài ngày và dặn dò hiệu trưởng giữ kín danh tính người gọi, cứ xem như em vắng học không lí do nhưng trong sổ liên lạc vẫn ghi em đi học đầy đủ."
Yuko dụi dụi đầu trong ngực Shin như con mèo nhỏ tỏ ý rằng đã hiểu khiến anh buồn cười. Thân thể cao lớn đứng dậy khỏi giường, một động tác đưa tay đã có thể bế Yuko lên cao khiến cô hoảng hốt mà vòng tay ôm chặt cổ anh.
Shin cuối đầu hôn lên cánh môi hồng nhuận rồi bế Yuko đi ra khỏi phòng ngủ. Anh vừa bế cô đi xuống cầu thang đến phòng bếp, miệng không ngừng luyên thuyên:
"Hôm nay ngày kỷ niệm yêu nhau của chúng ta bị phá hủy nên chẳng thể dẫn em đi ăn ngon và đi chơi, ông xã sẽ bù cho em vào ngày khác nhé hoàng hôn nhỏ. Từ chiều đến giờ em vẫn chưa ăn gì, lúc em say giấc anh có nấu cháo thịt bằm em thích nên đi ăn thôi. Nếu ăn ngon em phải thưởng cho ông xã thân yêu của em một nụ hôn "ướt át" kéo dài đó, hoặc là biểu thị thành ý cảm ơn bằng tình....ưm..."
Shin vừa nói vừa dùng ánh mắt trêu ghẹo khiến Yuko ở trong lòng anh mặt dần ửng hồng lên vì ngại ...Có lẽ cô biết người đàn ông này tính nói điều gì đó xấu hổ nên đã nhanh chóng đưa tay che cái miệng đang không ngừng tuôn lời mờ ám, đôi mắt tím phối hợp trừng lớn như cảnh cáo không cho phép anh ăn nói không đứng đắn nữa.
Hành động này của Yuko làm Shin yêu chết đi được, anh đặt Yuko ngồi xuống ghế bên cạnh bàn ăn ở bếp rồi không ngừng hôn khắp gương mặt yêu kiều một lúc mới bằng lòng đi đến bếp bắt đầu hâm nóng nồi cháo thịt đã nấu sẵn để Yuko ăn.
Yuko ngồi ở bàn ánh mắt dõi theo tấm lưng đang tỉ mỉ chuẩn bị cháo cho cô ăn mà lòng hạnh phúc vô cùng. Anh là ánh sáng hi vọng của cô, có anh ở đây, cô thật sự cảm thấy bản thân mình được bao bọc và che chở tuyệt đối.