Ông Shito như thường lệ đến giờ cơm thì dù có bận cách mấy cũng gác hết công việc qua một bên để ăn cơm cùng vợ con. Lúc ông xuống cũng là khi Shin trở về.
Nhìn thấy con trai từ phòng khách thay dép bên cạnh tủ giày, ông Shito vừa từ lầu đi xuống vừa nói vọng ra:
"Về rồi thì rửa tay ăn cơm luôn này, đừng để mẹ con với Yuko chờ."
Shin gật đầu, anh để cặp táp trên một chiếc sofa đơn rồi sải chân đi đến bàn ăn ở bếp. Vừa nhìn thấy cô gái mình yêu đang phụ mẹ xới cơm ra chén, anh liền không kiềm được mà đi đến xoa đầu Yuko một cái sau đó mới đến bồn nước để rửa tay. Dù vậy Shin vẫn không quên chào hỏi hai vị thân sinh mới đi làm về.
Yuko vì hành động của Shin mà hơi ngượng, cô thầm mắng anh trong lòng vì có ba mẹ anh mà lại tỏ ra thân mật thế... Cũng may là chỉ có xoa đầu thôi, Yuko thừa biết anh còn muốn nhiều hơn thế...Chỉ là có ba mẹ ở đây nên
Shin mới kiềm lại, nếu không anh đã đè cô ra mà hôn. Yuko đã quá quen với chuyện này bởi mỗi lần đến trường đón cô hoặc hai người chỉ cần gặp nhau thì Shin đều có những cử chỉ thân mật khiến cô ngượng chín mặt.
Shin rửa tay xong rất tự nhiên đi đến cái ghế cạnh Yuko mà ngồi xuống. Cô gái nhỏ nhanh chóng đưa chén cơm cho anh liền nhận được một nụ cười đầy cưng chiều.
Hai vị thân sinh thấy đôi trẻ mập mập mờ mờ mà lòng cũng vui lây còn có nhận định về thằng con quý tử nữa...
Chưa gì đã thấy mê con gái người ta như điếu đổ rồi đấy.
Bà Rin trước khi ăn cơm hơi lườm Shin một cái và nói:
"Chị con mà con cứ xoa đầu mãi là thất lễ đó nhé"
Shin nghe mẹ thân yêu nói vậy không vội trả lời mà gắp chút thịt bò cho vào chén Yuko sau đó mới cất tiếng đáp:
"Tại chị ấy đáng yêu"
Câu nói thốt ra vô cùng nhẹ nhàng lại xen lẫn sự cưng chiều làm cho Yuko ngọt ngào trong lòng nhưng vẫn rất ngượng ngùng. Cô cảm nhận luồng khí nóng bỏng tỏa ra từ người bên cạnh, khuôn mặt xinh xắn rất nhanh ửng hồng.
Bà Rin lại lườm con trai mà tiếp tục nói:
"Xoa nhiều quá Yuko không cao lên được thì sao, con bé vẫn đang tuổi phát triển."
Shin ăn được một ít lại tiếp tục gắp thêm thức ăn cho Yuko. Lần này anh gắp cho tiểu hoàng hôn một cái đùi gà chiên.
Yuko mỉm cười nhận lấy và ăn, Shin bây giờ mới bâng quơ đáp lời mẹ:
"Cao làm gì nữa, dáng người chị ấy thế này là vừa đẹp rồi. Muốn cao nữa thì con bế lên, mẹ chớ lo.
Vốn định trêu con trai một tí thế nhưng bà Rin lại bị con trai cưng làm cho cứng miệng chẳng biết nói gì nên chỉ trừng mắt nhìn anh hậm hực. Bà thầm nghĩ trong lòng sao mà cái mỏ thằng con bà giống ai mà lanh quá trời lanh đi, à không biết nó có thả "móc câu" con dâu bà chưa. Con dâu hiền lành, ngoan ngoãn thế thì làm mà đấu lại cái mỏ của nó chứ...
Ông Shito vừa ăn trên mặt lại ánh lên ý cười nhìn hai mẹ con đấu khẩu, ông cũng quan tâm đến Yuko mà hỏi xem cô muốn ăn gì ông sẽ gắp cho cô, ông bảo cô đến đây cứ ăn thoải mái đều là người một nhà cả thôi.
Bữa cơm gia đình diễn ra ấm cúng, mọi người trò chuyện trong bữa ăn rất chan hòa.
Ông Shito cất tiếng hỏi con trai:
"Hôm nay con về trễ, ba nghe cận vệ nói là nhờ đón Yuko, ba mẹ đi công việc nên sẵn tiện đón con bé luôn."
Shin gật đầu, anh ăn xong rồi bây giờ đang "ép" bé cưng của mình ăn thêm. Anh không chấp nhận việc Yuko ăn như mèo hửi, ăn thế thì có bao nhiêu sức khỏe chứ.
Anh nói:
"Dạ con có nghe báo lại rồi. Hôm nay công ty xảy ra chuyện nên mở cuộc họp gấp thưa ba."
Bà Rin nghe thế đôi mày chau lại khẽ hỏi:
"Chuyện gì vậy con ? Không phải lần trước dì Ran với dượng Hạo của con nói rằng đã có hướng giải quyết rồi sao.
Cũng chuyện này nên ba mẹ không dính líu nhiều đến công ty của Yamamoto, dè chừng người này nói vào người kia nói ra khiến cho ông ngoại phiền lòng."
Shin hiểu ý của mẹ mình cho nên sau khi bà Rin hỏi xong anh mới nói tiếp:
"Đúng thật là sau khi xảy ra chuyện của cậu thì chúng ta đã có cách giải quyết và kêu gọi được một số cổ đông để bán lại một phần nhỏ cố phần công ty. Mọi việc sẽ không có gì xảy ra nếu như hôm nay ở bên ngân hàng không gọi đến cho thư kí bảo rằng tới hạn nộp tiền vay...Điều tra mọi chuyện mới biết cậu còn dùng nửa công ty đem cầm cố ngân hàng, số tiền lãi đã tăng lên rất nhiều. Nguồn vốn công ty những năm gần đây vì sự việc của cậu mà bị hụt đi không ít do dùng để bù vào những mất mát từ các hợp đồng của công ty đối tác. Lúc chiều nay mở cuộc họp gấp để hỏi ý kiến các cổ đông, vốn dĩ dượng Hạo muốn thương lượng mượn vốn ở công ty của ông nội Lê nhưng dì Ran lại không muốn. Việc làm ăn giữa Yamamoto và Lê gia khác nhau ở khu vực và lĩnh vực cho nên dì
Ran không muốn việc nhà liên lụy đến bên nhà chồng. Các cổ đông chiều nay có người muốn rút vốn, dì Ran bảo rằng chờ thêm một tháng để dì tìm cách xoay sở...Mẹ à, buổi chiều dì Ran nói với con dì phải nhẫn tâm dùng hạnh phúc của chị tiểu Đan để cứu công ty..."
Bà Rin nghe con trai nói lại sự việc mà hơi thở như bị chậm lại, bà không ngờ hậu quả mà người anh của mình gây ra cho cả gia tộc lại nặng nề như vậy...Qua lời Shin nói thì công ty chính bây giờ chẳng khác gì một cái xác trống rỗng...Shito thấy vợ thế này trong lòng cũng dâng lên đau xót, ông nắm chặt lấy tay nhỏ bé bao bọc trong bàn tay to lớn của mình như thể muốn trấn an bà Rin hãy bình tĩnh.
Yuko ở cạnh nghe Shin nói trong lòng cũng chấn động một phen, cô lo lắng nhìn anh chỉ nhận lại được một cái nựng má của Shin...
Qua vài phút Shin lại nói:
"Dượng Hạo đã bỏ ra một số tiền lớn do dượng tiết kiệm được khi làm ăn trong hắc đạo để trả tiền ngân hàng trước ba tháng...Dượng ấy cũng nhờ các mối quan hệ của mình để mượn tiền, con cũng đã gọi hỏi một số đối tác lâu năm về vấn đề vay mượn hoặc bán bớt đi cổ phần của mình ở công ty nhằm xoay vốn. Vấn đề bây giờ không phải là tiền mà chính là cậu hai. Chuyện này ông ngoại đã biết, có lẽ bây giờ bên nhà chính đang bị ông làm ầm lên. Buối chiều ông ngoại rất giận nhưng nhờ dì Ran trấn an nên ông mới không đến công ty...Mẹ à, mẹ tìm cách nói với dì Ran đừng để chị tiểu Đan phải chịu thiệt thòi vì hậu quả do người khác gây ra, dù bây giờ dì ấy là trưởng tôn và phải có trách nhiệm với cả gia tộc Yamamoto. Ông ngoại phần nào cũng coi trọng mẹ, mẹ hãy thúc đẩy ông ngoại gả Yuka nhanh một chút nhưng là gả cho nhà khác không phải Takahashi. Có như thế mới phần nào giúp được công ty giảm đi sự khủng hoảng."
Bà Rin suy nghĩ về những gì con trai nói, bà nghe cũng có lí lắm. Tại sao phải để người khác gánh thay khi mọi chuyện đều do chính tay người anh trai quý hóa của bà gây ra chứ...
Bà Rin mím môi cất tiếng:
"Để mai mốt mẹ về bên nhà chính nói chuyện với ông ngoại và dì con. Tiểu Đan nó đang yên lành thì để con bé yên đi, người phải làm tròn trách nhiệm chính là Yuka. Cha làm thì con gánh đi."
Ông Shito ôm lấy vai bà vỗ về sau đó hướng đến Shinr rồi nói:
"Thế này, một lát nữa ba sẽ chuyển cho con một số tiền rồi dùng bù vào những khoảng nợ nào có thể trả ngay.
Chuyện này con đừng nói với dì Ran và dượng Hạo, cứ bảo đó là tiền của con kiếm được mấy hôm giúp ba canh giữ sòng bạc và có phần tiền con tiết kiệm. Hai người họ biết ba trích tiền chắc chắn sẽ không nhận đâu."