Hoàng Hôn Nơi Chân Trời

Chương 14



Trước cổng nhà Tiểu Vân .

[ Ting tong ] Mẹ Tiểu Vân nghe tiếng chuông chạy ra mở cổng , nhìn vào ống nhòm nhỏ trên cửa thấy hai chị em trước của liền bật chế độ vui mừng ra mở cổng .

Mẹ Tiểu Vân mở cửa , hai chị em thấy liền cúi người đồng thanh " chúng con chào Bác Văn ạ " , bác gái mở cửa to ra niềm nở chào mừng 2 đứa " Hầy ! khách sáo gì không biết nữa , đâu phải hai đứa mới tới ngày một ngày hai vào nhanh đi , trời nắng gần lên rồi " hai chị em vui vẻ đi vào " chị Tiểu Vân có nhà không Bác gái " chậc lưỡi hai cái mẹ Tiểu Vân thở dài " hên có hai đưa qua không là chắc Nha đầu đó đẩy giấc tới chiều luôn quá , vào đi bác có chuyện muốn nói cho Tiểu Kỳ nghe lắm đó " cô hơi tò mò chuyện gì mà khiến mẹ Tiểu Vân cười tươi vậy nữa .

Đi vào nhà , Tiểu Vân từ nhà tắm bước ra " hai đứa tới rồi à , đem theo trái cây làm chi cho phiền phức thế" Tịnh Thi đặt túi trái cây bàn ăn " Tiểu Vân không ăn rồi Bác gái đem nho vào tủ cất cho Bác trai và anh Văn Thương về ăn đi ạ " nghe thấy có nho Tiểu Vân liền chạy tới dựt túi trái cây " Cậu với Tịnh Kỳ lên phòng trước đi tớ sẽ ở đây rửa và gọt trái cây cho hai cậu " Tịnh Thi lấy lại túi trái cây trên tay Tiểu Vân " cậu mau tỉnh táo tinh thần lại và lên dạy học cho Tiểu Kỳ đi còn đống này mình biết làm " nói rồi Tịnh Thi đẩy Tiểu Vân và Tịnh Kỳ lên lầu .

Ở nhà bếp , Tịnh Thi xoắn tay áo vào bồn nước rửa nho và gọt một ít táo mẹ Tiểu Vân từ phòng khách vào thấy liền kêu cô ra bàn ăn " này ...này ai cho con làm mấy cái này chứ con là khách nên cứ vào bàn ngồi đi " Tịnh Thi bối rối tay chân lớ ngớ do nhìn mẹ Tiểu Vân mà quên tay vẫn còn đang gọt táo bị dao nhọn cắt vào tay " lỡ cắt vào tay rồi " cô nói rất nhỏ vì mấy chuyện ngoài da này cô quen rồi nhưng mẹ Tiểu Vân không thấy Tịnh Thi không ra khỏi chỗ bồn nước mẹ Tiểu Vân bước lại thấy tay Tịnh Thi chảy máu " hầy...con phải cẩn thận một chút chứ , khứa vào tay thì đau lắm đấy " mẹ Tiểu Vân nắm lấy tay bị thương của cô , trong vô thức cô rút tay lại " con không sao đâu ạ chỉ là vết thương ngoài da nên không sao đâu" mẹ Tiểu Vân dìu cô vào ghế ngồi , dán băng cá nhân lại cho cô " con biết không ? , bác mà để Tiểu Vân vào bếp làm gì đó bị thương bác và bác trai rất đau lòng lắm đấy , có lần Tiểu Vân vì thứ hạng không mấy tốt chỉ được hạng hai ở kì thi hội hoạ vì thấy thành tích của hai anh ở hai cuộc thi khác đạt thành tích cao vì sợ và sẽ bị bác trai mắng mà làm món cá chép kho tương , không biết ai là người chỉ con bé món này nữa bàn tay nhỏ xíu đó vậy mà dám đánh vẩy của một con cá to hơn bàn tay mình gấp năm sáu lần vì vậy không tránh khỏi bị thương khi bác với bác trai đi làm về nghe Bà nội của Tiểu Vân nói lại thì thấy con bé đáng thương hơn đáng trách nên đó giờ ở nhà bác rất ít cho con bé vào bếp " cô cười một nụ cười ngưỡng mộ .

Tịnh Thi tuy rất thân với Tiểu Vân lâu như hai đứa bạn thân nhưng Tiểu Vân hơn Tịnh Thi ba tuổi vì do lúc nhỏ Tiểu Vân là kẻ mọt sách vừa có cha làm trong bộ giáo dục thành phố mẹ còn là hội trưởng hội phụ nữ nên rất ít người chơi cùng ,Tịnh Thi thì do có mẹ có quá khứ không sạch sẽ nên luôn bị người trong thôn trêu ghẹo những lúc đó luôn có Tiểu Vân cạnh bên , Tiểu Vân luôn làm gia sư khi còn đi học của Tịnh Thi nhưng khi lên cấp ba Tiểu Vân phải ra nước ngoài du học nên nhiều chuyện xảy ra nên Tịnh Thi suy nghĩ không thông nên đã nghỉ học.

Cô đang nhìn mẹ Tiểu Vân say xưa thì mẹ Tiểu Vân quay lại " con mang dĩa trái cây này lên cho Cô trò trên lầu ăn để tráng miệng đi " Tịnh Thi cầm lấy dĩa trái cây " dạ bác gái " thấy cô đang lên lầu mẹ Tiểu Vân vọng theo " Nhanh xuống nhé bác có chuyện muốn nói với con" cô quay lại " dạ ".

Đi đến cửa phòng cửa phòng của Tiểu Vân , cô nghe tiếng hai cô trò đang thảo luận với nhau rất vui vẻ [ chị giảng thế này em sẽ dễ hiểu hơn đúng không] cô đẩy cửa vào thấy cô Tiểu Vân chạy lại nhận lấy đĩa trái cây trên tay " cậu chọn khéo thật nho ngọt lắm luôn " thấy Tiểu Vân có ăn liền sáng mắt cô nhếch mép cười khinh " là Tiểu Kỳ chọn đó cậu chỉ có ăn là sáng mắt ra liền " Tiểu Vân quay sang Tịnh Kỳ nuốt hết nhớ trong miệng xuống " chỉ có Tiểu Kỳ hiểu chị nhất " cô nhớ lại điều bác gái muốn nói với mình " hai cô trò cậu lo ăn đi mình đi xuống nhà đây " Tịnh Kỳ đang viết bài quay sang định cười với Tịnh Thi nhưng thấy tay cô có băng cá nhân " chị cả tay của chị bị làm sao vậy " Tịnh Thi rút tay về sau lưng " do chị bất cẩn tí thôi em lo học tiếp đi chị xuống nhà với bác gái " cô định vội lại mở cửa nhưng bị Tiểu Vân nắm lại " đưa tay mình xem " Tiểu Vân nói giọng rất tức giận Tịnh Thi đưa tay ra " Đã bôi thuốc chưa ? " " bác gái bôi cho tớ rồi " Tịnh Kỳ bước lại ngồi gần Tịnh Thi " chị phải cẩn thận chút chứ " nhìn vào tay Tịnh Thi " đau lắm không " " không đau lắm đâu " nói xong cô đi ra cửa xuống lầu.