Hoàng Hôn Ở Oviedo

Chương 66: Âm Mưu ( 2 )



“ Đừng lo lắng, anh sẽ giải quyết chuyện này“

Ngồi ở bàn ăn Bối Vy từ nãy đến giờ không đụng đũa lần nào, đầu óc cũng để đằng trời đằng đất nào không biết, trong đầu cô hiện ra vô vàn suy nghĩ càng nghỉ lại càng trở nên bất lực, Cố Thiếu Tranh nhìn thấy vợ mình như vậy cũng không yên lòng mà ăn anh phải nói đi nói lại rất nhiều lần câu đó Bối Vy mới chịu thả lỏng cơ thể. Cô tin vào Cố Thiếu Tranh, không có chuyện gì là anh không xử lí được, chuyện lần hày cũng sẽ được anh thu xếp ổn thỏa thôi, Bối Vy nhìn người đàn ông cười tươi cô hướng đến đĩa tôm xào miến gắp một ít bỏ vào bát cho Cố Thiếu Tranh.

“ Cho anh "

Cố Thiếu Tranh vuốt nhẹ xuống mái tóc Bối Vy rồi vui vẻ ăn lấy, không khí cuối cùng cũng trở nên nhẹ nhàng, dễ thở hơn Bối Vy cùng Cố Thiếu Tranh gắp qua đút lại cho nhau hình ảnh gia đình hai người đơn giản lại hạnh phúc vô cùng, đây là điều không ít người mong ước có được. Ăn xong bữa tối, Bối Vy ngồi ở phòng khách xem tivi còn Cố Thiếu Tranh thì rửa chán bát trong bếp, đây hoàn toàn là anh tự nguyện Cố Thiếu Tranh nói rằng anh không biết nấu ăn thì ít ra anh cũng sẽ giúp cô dọn dẹp, người chồng này của cô bên ngoài lo được việc nhỏ thì về nhà cũng sẽ lo được việc lớn.

“ Em muốn ăn trái cây hay sữa chua “

“ Người lớn không lựa chọn, em muốn cả hai“

Bối Vy hai tay lấy sữa chua cùng đĩa trái cây ôm vào lòng mình, dõng dạc đáp lại, tối nào cô cũng sẽ được anh cho ăn sữa chua và trái cây trước khi ngủ còn bị ép uống một ly sữa đột nhiên hôm nay lại bắt cô lựa chọn. Cố Thiếu Tranh nuông chiều ngồi xuống bên cạnh, một miếng trái cây xong lại đến một muỗng sữa chua cứ như vậy mà đút cho vợ mình, Bối Vy ngoan ngoãn mắt chăm chú xem tivi miệng nhai xong thì mở sẵn đợi anh đưa thức ăn vào, cảnh tượng không khác gì một người bố đang chăm con gái mình.

Bối Vy đang xem một bộ phim ngôn tình, Bối Vy là một người cuồng tiểu thuyết ngôn tình, thể loại tổng tài bá đạo lạnh lùng với cả thế giới nhưng dịu dàng với mình em cô xem cả ngày lẫn đêm xem xong lại bắt đầu mơ tưởng nhưng chuyện mà Bối Vy không ngờ đến là cuộc sống hiện tại của cô không thua gì một bộ phim ngôn tình thật sự thậm chí còn hơn cả phim, cô có được một người chồng nuông chiều mình như vậy còn được anh xem không khác gì bảo bối trong lòng.

Trên màn hình hiện ra cảnh nam chính là vốn là một tổng tài cao ngạo lại tay xách nách mang vừa làm việc vừa chăm con trong khi nữ chính đang vắng nhà, Bối Vy lén lút nhướng mày nhìn Cố Thiếu Tranh cô đang có một suy nghĩ táo bạo, anh thấy ánh mắt mưu mô của cô, anh nhéo nhẹ vành tai người phụ nữ.

“ Em đang nghĩ gì đó? “

“ Em là đang nghĩ nếu sau này chúng ta có con liệu anh cũng sẽ như nam chính trong phim hay không,...Ông xã, em thật sự rất tò mò muốn biết dáng vẻ chăm con của anh sẽ như thế nào,...chắc chắn sẽ rất đẹp trai “

Bối Vy che miệng vùi đầu vào ngực anh cười khúc khích, thật ra cô vẫn luôn nghỉ về vấn đề đó, bất kể là người nào sau khi lập gia đình đều sẽ nghỉ đến hình ảnh bản thâm mình sau khi có con sẽ như thế nào cũng không một người phụ nữ ào không muốn lấy một người đàn ông tốt một người cha tốt cho con của mình.

“ Rất muốn biết sao? “

“ừm,..rất muốn biết “



Cố Thiếu Tranh cười tà, anh đang nghĩ gì trong đầu Bối Vy đều đã nhìn ra rõ ràng rồi, cô tặc lưỡi nhận ra bản thân đang động phải quả boom hẹn giờ, có phải nó phát nổ rồi không. Bối Vy hai tay che ngang ngực mình ngã người ra sau, cô có chút e ngại, ngượng ngịu.

“ Ông xã anh đang nghỉ gì em biết hết đó,...tốt nhất anh nên vứt suy nghỉ đó đi,...em chỉ là nói tò mò thôi, anh đừng nghỉ ngợi lung tung nhé “

“ Sao vứt được, nghỉ cũng đã nghỉ rồi, ý em không phải như vậy sao,...anh cũng muốn biết dáng vẻ mình trông con sẽ như thế nào, chi bằng chúng ta cùng nhau thực hiện được không? “

“ Em không muốn,...không phải, ý của em chỉ là bây giờ em chưa muốn, chúng ta để thêm vài năm được không? “

Bối Vy nắm lấy tay cô nũng nịu nài nỉ, cô đương nhiên cũng muốn điều đó chỉ là bây giờ cô đang trên đà đỉnh cao cũng chưa sẵn sàng để làm mẹ, cô sợ bản thân vẫn chưa đủ trưởng thành để nuôi nấng con cái mình, bây giờ trong mắt Cố Thiếu Tranh cô vẫn còn là một cô gái nhỏ còn gì làm sao có thể nói làm mẹ là làm mẹ được, cô cũng tự nhận thấy mình còn quá trẻ con.

“ Vài năm có phải là quá lâu rồi không?, bà xã anh không đợi được lâu như vậy đâu”

“ Ông xã, anh ráng chút thôi mà một hai năm cũng được, bây giờ em vẫn chưa sẵn sàng để làm mẹ đâu, em còn muốn được anh nuông chiều “

Cố Thiếu Tranh ôm chặt lấy vợ mình vào lòng, anh thật sự vẫn luôn xem cô là một cô thiếu nữ chưa đủ trưởng thành luôn muốn che chở, bao bọc cô dù chuyện nhỏ nhất, anh chưa từng nhắc đến chuyện này cũng không có ý hối thúc cô trong việc này, chuyện con cái là do mình quyết định cũng phải xem vào duyên trời chỉ cần đúng lúc thì sẽ đến.

“ Dù chúng ta có bao nhiêu đứa con đi nữa, anh vẫn sẽ luôn nuông chiều em “

“ Em không tin, đến khi có con rồi anh chắc chắn sẽ lơ em đi “

Bối Vy không phải là đang tị nạnh với chuyện tương lai chỉ là cô không muốn có một ngày Cố Thiếu Tranh giảm đi sự bao bọc, che chở của mình dành cho cô, không một ai có con mà có thể còn cưng chiều vợ như trước, chuyện này cô không tin nên mới không dám nghỉ đến chuyện con cái sớm, cô vẫn muốn giành trọn sự yêu thương của Cố Thiếu Tranh, dù có là con mình thì ở hiện tại cô chính là không muốn chia sẻ niềm yêu thương, sự quan tâm của Cố Thiếu Tranh.

“ Sao có thể, anh biết sinh con rất khó khăn vậy nên nếu em sinh con cho anh, anh chỉ càng yêu thương em hơn mà thôi làm sao có thể mặc kệ em chứ, anh thương con thế nào thì sẽ thương em gấp đôi “

Bối Vy cảm động vô cùng nhào đến hôn lên môi anh, còn hôn rải rác khắp gương mặt người đàn ông, cô không tin có người đàn ông nào tốt như vậy nhưng lại rất tin vài lời Cố Thiếu Tranh nói, vì cô hiểu rõ người đàn ông của mình, anh nói được thì sẽ làm được, Bối Vy tin tưởng sự lựa chọn của bản thân, khoảng khắc cô nhận ra mình yêu anh thì đã chắn chắn mình đã chọn đúng người.