Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 22: Chương 22




Sau khi đám thần côn Giáo đình Thái Nhược cùng Lộ Pháp Đặc rời đi, Hoàng Long lấy cớ thân thể khó chịu nhằm xoa dịu cha mẹ tức giận, hắn biết, lần này chính mình cự tuyệt “thịnh tình” của Giáo Đình sẽ làm cha mẹ âm thầm đau lòng và thất vọng.
Nhưng mà chuyện này cũng chẳng có biện pháp nào khác.
Hoàng Long trở về tiểu viện, nhớ lại Thái Nhược trước mặt tươi cười sau lưng âm độc, trong mắt sát ý lạnh lẽo tràn ra.
Hồng Y Đại Giáo Chủ? Chuyện bán đấu giá ma pháp kiếm, nếu Giáo Hoàng để cho hắn tới, có thể thấy được đối với Thái Nhược vô cùng coi trọng, Hoàng Long cũng rất hứng thú muốn biết nếu Thái Nhược chết đi, không biết Giáo Đình sẽ có phản ứng gì và cả Hằng Nguyên đại lục sẽ sôi sục đến mức nào?
Hồng Y Đại Giáo Chủ a, địa vị tôn quý dưới một người trên vạn người, là trụ cột chân chính của cao tầng Giáo Đình, nếu như chết đi, sợ là cả Hằng Nguyên đại lục cũng sẽ nổi lên sóng gió.
Bất quá bây giờ, Hoàng Long còn chưa muốn giết hắn, phải đợi hắn ra khỏi Lục Thông Vương Quốc trở về Thánh Sơn lúc đó mới hạ thủ, sau đó Hoàng Long sẽ làm hắn chết ở nửa đường bởi một cuộc đột kích “ngoài ý muốn”.
Hoàng Long trở lại tiểu viện không lâu thì người của chợ giao dịch nô lệ đã đưa mười nô lệ Thú Nhân cùng lão nhân khô gầy tới.
Trước khi đưa tới, chợ giao dịch đã thay mới hoàn toàn trang phục của những nô lệ này, lão nhân khô gầy trên người cũng mặc vào một bộ áo bào sạch sẽ, tóc xõa ra cũng được buộc lại, cả người trông rất có tinh thần.
Hoàng Long đi đến trước mặt mười nô lệ Thú Nhân, mặc dù gần đây hắn cao lớn không ít, nhưng so sánh với những Thú Nhân cao tới gần hai thước thì một hài tử sáu tuổi như hắn đúng là một “tiểu bất điểm”.

Mười thú nhân này không phải Hoàng Long tùy tiện mua về, hắn đã dùng thần thức nhìn qua, cảm thấy bọn họ rất thích hợp tu luyện “Huyền Vũ bí quyết”.
Huyền Vũ bí quyết là pháp quyết tu luyện của Huyền Vũ - một trong Tứ Linh của Bàn Cổ thế giới, đây cũng là một trong những pháp quyết tu luyện cao nhất.
“Ta muốn từ trong các ngươi chọn ra một thủ lĩnh dẫn dắt những người còn lại.” Hoàng Long mở miệng nói.
Mười thú nhân nhìn chủ nhân nghe nói mới chỉ có sáu tuổi này, tỏ vẻ thờ ơ không thèm để ý.
Hoàng Long trong mắt hàm ý cười:“Người này về sau giống như những hộ vệ khác của Hoàng phủ, mỗi tháng được nhận năm kim tệ.”
Năm kim tệ! Mười thú nhân không dám tin nhìn chủ nhân bé nhỏ trước mắt, vẻ mặt kích động, ánh mắt nóng bỏng.
Năm kim tệ đối với bình dân ở Hằng Nguyên đại lục mà nói đã là một khoản tài phú không nhỏ, chi phí sinh hoạt một tháng của bọn họ cũng chỉ có hai kim tệ mà thôi, thậm chí cả tỳ nữ hầu hạ ở những gia đình quý tộc một tháng cũng chỉ nhận được hai kim tệ, hộ vệ phủ viện thì nhiều hơn một chút, về phần những nô lệ bị mua về, thân phận rất hèn mọn có khi còn không bằng một con Trư La thú (con heo), có cái ăn chỗ ở đã là tốt lắm rồi, càng không nói gì đến việc có thu nhập.
Nhưng mà chủ nhân lại nói bọn họ một tháng có thể nhận được năm kim tệ! Mặc dù chỉ có một người được nhận nhưng đã khiến cho bọn họ cảm thấy hi vọng.
“Chủ nhân, điều này là thật sao?” Một thú nhân trẻ tuổi có vóc dáng cực kỳ cao lớn ồm giọng hỏi.

“Ta nói một là một, hai là hai, trừ thủ lĩnh, chín người còn lại mỗi người một tháng cũng có thể được nhận hai kim tệ.” Hoàng Long lạnh nhạt nói.
Mười thú nhân một mảnh xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Long lại thay đổi lần nữa.
Tiền đối với Hoàng Long mà nói chẳng qua là vật ngoại thân, nhưng đối với những thú nhân nô lệ này thì khác. Họ cũng có người nhà , không nói hai kim tệ, cho dù mỗi tháng một kim tệ cũng có thể giúp cho người nhà bọn họ thoát khỏi nguy cơ bị chết đói.
Tiếp theo, chuyện rất đơn giản, Hoàng Long lệnh cho hộ vệ Lăng Chí mang mười thú nhân đến luyện võ trường. Tại thế giới này, chỉ có thực lực mới có quyền nói chuyện.
Khi đến luyện võ trường, gã Thú nhân duy nhất lúc đầu có dũng khí đứng lên nói chuyện đã trở thành thủ lĩnh.
Nhìn theo bóng dáng hộ vệ Lăng Chí, Hoàng Long quay đầu lại, thấy lão nhân gầy gò đang hứng thú nhìn mình.
“Ngươi là Thánh vực ma pháp sư, đúng không?” Hoàng Long ngó chừng lão đầu, chậm rãi nhả ra từng chữ.
Lão nhân thân mình run lên, lộ vẻ kinh ngạc, tiểu hài tử này có thể nhận ra hắn là Thánh vực ma pháp sư sao?

Không thể tin được! Lúc trước hắn còn đang suy đoán tại sao tiểu hài tử lại chịu tốn nhiều kim tệ mua hắn, không ngờ lý do là như thế!
“Ngươi làm sao biết được ?” Lúc này, vẻ mặt Bác Cách không còn tươi cười mà là ngưng trọng nhìn Hoàng Long.
“Chuyện này không quan trọng.” Hoàng Long lạnh nhạt nói tiếp:“Quan trọng nhất là ta có thể giúp ngươi khôi phục thực lực.”
“Cái gì! Ngươi, ngươi!” Vừa lúc nãy mang vẻ mặt ngưng trọng thì bây giờ Bác Cách lại khiếp sợ há to miệng, mười mấy năm trước, hắn bị đối thủ đánh trọng thương, không thể ngưng tụ ma lực, suốt bao nhiêu năm qua, hắn dùng đủ loại phương pháp nhưng đều không thể chữa khỏi, ngay cả một vị bạn tốt của hắn là Thánh vực chiến sĩ cũng không giúp được gì, vậy mà đứa trẻ trước mắt này lại nói có thể trợ giúp hắn khôi phục thực lực.
Hơn nữa càng làm cho hắn giật mình chính là đối phương nhìn ra được thương thế của hắn.
Đây có thật chỉ là một hài tử sáu tuổi?
Sau giây lát khiếp sợ, hắn không khỏi một lần nữa đánh giá lại đối phương, tuy hắn bị Hoàng Long mua về nhưng dù sao từng là Thánh Vực cường giả, hắn không thể hạ mình giống như những nô lệ thú nhân chấp nhận một tiểu hài tử làm chủ nhân.
Sau khi quan sát, hắn cảm thấy hài tử sáu tuổi này tựa hồ cùng những đứa trẻ khác rất bất đồng, hai mắt thâm thúy sáng như sao, vẻ mặt lạnh nhạt, chỉ tùy ý đứng đó lại làm cho người ta có cảm giác phiêu dật xuất trần.
Hoàng Long không nói gì, lẳng lặng nhìn lão đầu, hồi tưởng lại buổi sáng ở chợ nô lệ nhận ra thân phận đối phương, lúc đó hắn cũng có chút bất ngờ, Thánh vực ma pháp sư a, tuy chỉ là một Thánh vực ma pháp sư tàn phế , nhưng dù sao đối phương từng là một Thánh vực cường giả, hơn nữa Hoàng Long nhận ra nguyên nhân thương tích của hắn, cho nên mới không tiếc kim tệ mua hắn về nhà.
Hoàng Long tin chắc trong một tháng có thể chữa khỏi thương thế cho hắn, đến lúc đó, bên cạnh mình lại có thêm một Thánh vực cường giả.

Một ngàn kim tệ mua được một Thánh vực cường giả, tin này mà truyền ra, chỉ sợ cả Hằng Nguyên đại lục phải một phen mở rộng tầm mắt!
“Nếu như ngươi thật sự có thể giúp ta khôi phục thực lực, ta Bác Cách lấy danh nghĩa Đại Địa Nữ Thần, thề vĩnh viễn trung thành với ngươi.” Suy ngẫm một lúc, Bác Cách thở dài một hơi, chậm rãi nói.
Hắn biết, thiên hạ không có bữa cơm trưa nào miễn phí, mặc dù việc một Thánh vực cường giả như hắn đi theo một đứa trẻ sáu tuổi thì thật không thể chấp nhận được, nhưng so sánh với chuyện đối phương có thể giúp hắn khôi phục thực lực mà nói, thì đây chỉ là râu ria.
Mười mấy năm nay, từ một Thánh vực cường giả biến thành một người bình thường, hắn bị bằng hữu giễu cợt, gia tộc phản bội, thậm chí cả những kẻ yếu ớt trước kia cung thuận giờ cũng dám cho hắn ăn nước bọt, hết thảy khiến cho hắn cảm thấy nhân tình đen bạc.
Trong suốt bao nhiêu năm trời, hắn từ lúc ban đầu kiên trì đi đến thất vọng, cuối cùng đã tuyệt vọng, không nghĩ tới bây giờ ông trời lại để hắn thấy được hi vọng.
“Tốt.” Hoàng Long gật đầu nói, hắn chờ chính là những lời này của đối phương.
Từ đó trở đi, Thánh Vực Quân Đoàn của Hoàng Long lại có thêm một thành viên mới. Hai Thánh vực ma sủng cộng với một Thánh vực ma pháp sư, tam đại Thánh vực!
Ngay cả Vương Cung của Lục Thông Vương Quốc bây giờ cũng chỉ có tam đại Thánh Vực trấn giữ mà thôi.