Hoàng Tử Yêu Nghiệt

Chương 201: 201




Thành Kim An bắc cảnh.

Từ khi Lãnh Thiên Minh dẫn toàn bộ bách tính rời khỏi, thành Kim An chỉ còn lại rất ít người già ở lại.

Để mở rộng núi Tuyết Long, rất nhiều bánh tính của các thành trì khác được điều đến đây, số người nhanh chóng đã hồi phục lại 30 vạn, mà quân đội thủ thành cũng tăng lên 3 vạn, cộng thêm 2 vạn Mãnh Hổ quân được điều đến nên lính thủ thành cũng đạt đến 5 vạn người.

Advertisement
Mặc dù Thất hoàng tử đã không còn ở đây, nhưng thành Kim An từ trước đến nay vẫn luôn lưu truyền truyền thuyết về hắn, người thiếu niên có thể điều khiển bạch hổ!
Tộc Hồng Mao mất ba ngày trời mới hoàn thành tập kết ngoài thành của đại quân, lần này Ngải Lợi Đặc đã thật sự nổi giận rồi!
"Đúng là vô cùng nhục nhã, 50 vạn đại quân bao vây mà vẫn để Lãnh Liệt Vương thoát được, các ngươi đều nên bị đưa đến giá treo cổ của nữ vương", Ngải Lợi Đặc chửi bới.

Bỉ Mạc Tư nói: "Thân vương các hạ cũng không cần quá tức giận, ít nhất Lãnh Liệt Vương hiện tại vẫn nằm trong vòng vây của chúng ta, chỉ là phải tốn thêm chút sức lực nữa mà thôi".


Ngải Lợi Đặc đứng lên nói: "Truyền lệnh toàn quân, bắt đầu từ bây giờ, ai còn khiến ta xấu hổ nữa, ta sẽ đích thân chém đầu kẻ đó, còn nữa treo đầu của Nhị hoàng tử Bắc Lương lên cho ta, ta phải cho chúng biết kết cục khi đối đầu với nước La Sát ta! "
Rất nhanh, đại quân Hồng Mao hoàn thành tập kết liền bắt đầu tấn công điên cuồng nhất từ trước tới nay, hàng trăm chiếc xe ném đá tấn công vỏn vẹn đúng một ngày trời, mãi đến khi mặt trời xuống núi thì mới ngừng lại!
Trong vương phủ thành Kim An, Lãnh Liệt Vương tạm thời đang đóng quân ở đây, còn thành Kim An để tưởng niệm Thất hoàng tử nên vẫn giữ nguyên hiện trạng nơi này.

Quan thủ thành hiện tại của thành Kim An, Tề Lâm đi vào: "Đại vương, thi thể của Nhị hoàng tử bị treo bên ngoài cổng thành, có cần mạt tướng tổ chức đội quân cảm tử đi cướp về không ạ?", Tề Lâm hỏi.

Lãnh Liệt Vương xua tay nói: "Không cần, đó là biểu tượng cho lòng anh dũng của nó".

"Rõ", Tề Lâm lui ra.

Lãnh Liệt Vương quan sát nơi ở của đứa con trai thứ bảy của mình, nhắm mắt lại hồi tưởng về đứa con trai thứ hai vừa chết trận, đột nhiên một kiếp người hiện lên trong đầu, một đời chinh chiến mà nữ nhân và con trai của mình cứ từng người từng người chết đi, không khỏi cảm thán: "Lẽ nào ta đã sai sao?"
Sáng sớm ngày hôm sau, vô số tiếng trống trận vang lên bên ngoài thành, tộc Hồng Mao lại bắt đầu tấn công rồi, thông qua cuộc tấn công bằng xe ném đá ngày hôm qua, đa số thiết kế phòng ngự trên tường thành đã hoàn toàn bị hủy diệt!

Tề Lâm nhìn đại quân tộc Hồng Mao rậm rạp xếp hàng tiến tới, quay sang hỏi thiên hộ bên cạnh: "Chúng ta còn bao nhiêu thùng hỏa dược nữa?"
Thiên hộ trả lời: "Chỉ còn không đến 100, đa số đã bị Nhị hoàng tử mang đi rồi".

Tề Lâm gật đầu nói: "Biết rồi, đưa toàn bộ thùng hỏa được đến cửa thành, dùng để phòng ngự cổng thành, nhất định không được để cổng thành bị phá".

"Rõ".

Rất nhanh đại quân tộc Hồng Mao đã tiến vào cự ly tấn công, chen chúc lúc nhúc xông tới.

"Cung thủ, bắn! "
Vô số cung thủ nhắm bắn vào binh lính tộc Hồng Mao tiên phong, chớp mắt tử thương một mảng, nhưng vẫn căn bản không thể làm giảm tốc độ tấn công của tộc Hồng Mao, còn ở vị trí trung tâm, rất nhiều thuẫn bài thủ đang đẩy một chiếc xe đâm cỡ lớn di chuyển về phía cổng thành.

"Dùng đá, cây gỗ tấn công, đổ dầu hỏa vào quân leo thang của kẻ địch, giữ vững cho ta! ", Tề Lâm hô lên.

.