Hiên Vũ Ngọc Nhi từ lâu đã quen với sự vô liêm sỉ của Lãnh Thiên Minh, chỉ cười đáp: “Thiên Minh ca ca, chàng có thể giữ chút thể diện không, Như Ý người ta còn là cô nương mới lớn đó”.
“Đúng thế, vì vậy mới cần tới sự hướng dẫn của nàng, ba người chúng ta nên giao lưu thấu đáo mới phải”.
Advertisement
“Xí, không biết xấu hổ..."
Chẳng ngờ khuôn mặt của Nhan Như Ý ở một bên đã đỏ bừng nói: “Ngọc Nhi tỷ tỷ, không sao, ta không để ý đâu…”
"A…”
Bến cảng vùng duyên hải, Hoa Hạ.
Sau khi nhận được lệnh xuất chinh, cỗ máy chiến tranh khổng lồ nhanh chóng bắt đầu được kích hoạt, một lượng lớn vật liệu đã được vận chuyển đến các cảng khác nhau trong một khoảng thời gian ngắn.
Hạm đội đầu tiên đã xuất phát đủ, hạm đội hai tại chỗ chờ lệnh, chờ lục quân hợp quân hoàn tất, trong khi đó hạm đội ba bí mật tiến vào một xưởng đóng tàu khổng lồ.
Hạm đội ba định làm gì? Tất nhiên là để gây sóng gió, chiếc gậy khơi gợi thị phi này phải có giác ngộ, vì vậy họ đang tiến hành cải trang, trên từng chiếc thuyền chiến đều được dán kí hiệu của Phù Tang, đặc biệt là khinh khí cầu, toàn bộ đều dán cờ hiệu của Phù Tang, thậm chí ngay cả quần áo cũng đã được thay đổi.
Trình Khai Sơn mặc một thân quân phục Phù Tang, cầm một thanh loan đao, vẫy qua lại vài lần.
“Hai…ha…ao xi…ba da… tu tư ha ha…, ngôn ngữ của người Phù Tang thực sự là ngứa đòn mà”.
Một người lính bên cạnh cười to: "Trình tướng quân, ngài vẫn là đừng nói nữa, thực sự còn khá giống đó”.
“Ngươi cút đi, ngươi nói xem hoàng thượng cũng thật là, có nhất thiết phải cải trang tỉ mỉ đến vậy không, sửa đổi khí cầu cùng chiến hạm một chút không phải là được rồi sao?”
“Hoàng thượng nói rồi, cái này gọi là… tu dưỡng cá nhân của diễn viên, đã muốn giả trang thì phải giả trang giống một chút”.
“Ài… ngài nhìn xem, hạm đội thứ ba đang tốt đẹp của ta, từng người đều giống như thái giám vậy”.
Mọi người nghe vậy liền cười lăn cười bò.
Trình Khai Sơn bước tới nói: “Các vị, những gì chúng ta sắp thi hành lần này là tối mật, cũng liên quan tới hành động trong tương lai của Hoa Hạ chúng ta, hy vọng các vị có thể tận lực thể hiện sự trơ tráo thấp hèn của bản thân, biểu hiện thật tốt một màn khuấy nước đục này”.
“Ha ha… Trình tướng quân, vậy chúng ta có thể giở trò lưu manh không?”
Trình Khai Sơn đáp: “Đừng nói là giở thói lưu manh, cho dù ngươi trổ hoa đồng tính cũng được”.
“Ha ha ha…”
Các binh lính bên dưới cũng bắt đầu nhao nhao bàn tán.
“Trình tướng quân, chúng ta ăn mặc như này có phải là tới Phù Tang tham chiến không?”
“Đúng đấy Trình tướng quân, đến bây giờ chúng ta vẫn chưa biết mình phải làm gì đó?”
“Còn phải hỏi sao? Mặc thành như vậy chắc chắn là muốn tới Phù Tang tập kích hạm đội Vô Địch kia rồi”.