Thành Thiên Khải, viện khoa học.
Giáp Tử Thất dẫn theo một đám người đang vây quanh một mô hình chiến hạm cỡ đại, đang họp với một đống sơ đồ phác thảo.
Advertisement
"Chư vị mời xem, đây đã là số liệu chi tiết nhất mà chúng ta có thể có được, nhưng chiến hạm của Đại Bất Liệt Điên này có quy trình chế tạo tỉ mỉ, chúng ta căn bản không thể biết được, chúng ta đã thử nghiệm mấy chục lần rồi, toàn bộ đều kết thúc thất bại cho nên các vị phải cố gắng lên".
"Giáp đại nhân, chúng ta vốn hoàn toàn không không biết gì về việc dùng sắt thép chế tạo chiến hạm, còn phải so sánh với hạm đội Vô Địch của người Tây Dương, trong thời gian ngắn thật sự là khó như lên trời vậy".
"Đúng thế, Giáp đại nhân, hay là chúng ta trộm một chiếc về nghiên cứu cho kỹ".
"Mẹ kiếp ngươi tưởng đây là con gà con vịt nhà ngươi sao, muốn trộm là trộm được à.
Đại Bất Liệt Điên coi chiến hạm thiết giáp này là cơ mật tối cao, cho dù có bị hỏng thì bọn họ cũng sẽ trực tiếp tiêu hủy, căn bản không thể nào có được, hơn nữa cho dù có cho ngươi một chiếc thì cũng có rất nhiều điểm then chốt mà ngươi không nhìn ra được.
Cho nên hoàng thượng đã nói rồi, chúng ta chỉ có thể dựa vào bản thân mình, chế tạo ra chiến hạm phù hợp với chúng ta, không nhất định phải hoàn toàn giống với hạm đội Vô Địch, nhưng ít nhất cũng không thể lạc hậu quá nhiều".
"Giáp đại nhân, ta cảm thấy chúng ta có thể đổi cách suy nghĩ, nếu như trong thời gian ngắn chúng ta không thể chế tạo ra chiến hạm bằng sắt phép 100%, vậy chúng ta chỉ đổi toàn bộ thân tàu thành sắt thép, như vậy thì có thể giảm bớt rất nhiều độ khó, dù sao người Tây Dương cũng không có khinh khí cầu, chẳng đánh tới được boong tàu của chúng ta".
"Ta thấy suy nghĩ này được đấy, kỳ thực chỉ cần không phải hải chiến ở cự ly gần thì chúng ta sẽ không gặp nguy hiểm, đồng thời còn không ngừng cải tiến khinh khí cầu và đại bác của chúng ta, khiến khinh việc bay liên tục của khinh khí cầu trở nên dài hơn, cự ly bắn của đại bác xa hơn.
Phải biết rằng cự ly bắn của đại bác của hạm đội Vô Địch đó gần ngàn bước, còn của chúng ta lại chỉ có 500 bước, cho nên mọi người phải nỗ lực hơn nữa".
"Vâng, đại nhân, ta nhất định sẽ dốc toàn lực..."
Họp xong Giáp Tử Thất tản bộ trong viện khoa học, khắp nơi đều là những tiếng gõ đinh đinh, Giáp Tử Thất trong lòng cảm thấy vừa vui mừng vừa lo lắng, vui mừng vì học viện khoa học Hoa Hạ này mặc dù không dám nói đứng đầu thế giới nhưng tuyệt đối có thể xếp hàng đầu, lo lắng vì bản thân không thể hoàn thành giao phó của hoàng thượng, cô phụ sự tín nhiệm của hoàng thượng.
Đúng lúc này đột nhiên vang lên âm thanh cãi cọ.
"Đại ca, ngươi biết chúng ta bận thế nào không? Làm gì có thời gian đi gặp một tên ngốc chứ, các ngươi mau về đi".
"Nhưng...!nhưng tên ngốc đó nói có lý có lẽ, chúng ta cũng không hiểu, tướng quân của chúng ta nói ngộ nhỡ lại là một nhân tài thì chẳng phải sẽ bị chôn vùi sao?"
"Hắn ngốc các ngươi cũng ngốc sao? Ngươi biết đại bác này do bao nhiêu người trong viện khoa học chúng ta tốn biết bao tâm huyết mới chế tạo ra được không? Một tên làm pháo nổ như hắn hiểu cái quái gì, mau về đi...!ở đây còn phải làm bộc phá hỏa dược kiểu mới nữa".
Giáp Tử Thất không kiềm chế được đi tới.
"Có chuyện gì vậy?"
"A...!Giáp đại nhân, là binh lính của doanh Hỏa Pháo ngoài thành, chỗ bọn họ có một tên ngốc nói thiết kế đại bác của chúng ta không hợp lý, muốn chúng ta qua đó xem thử".
"Ồ...!có chuyện vậy sao? Hắn ta đã nói những gì?"
Binh lính báo tin trả lời: "Việc này tiểu nhân...!cũng không nhớ rõ nữa, dù sao hắn nói...!việc chế tạo đại bác và pháo nổ cũng không khác nhau mấy, còn nói đại bác của chúng ta quá ngắn, hỏa dược còn bị lãng phí...!cho nên chắc chắn không bắn được xa.
Hắn ta nói một tràng nhưng chúng ta không ai hiểu".