- Nào có hơn mười lần, ta từ Tứ Phong cốc trở về cũng chỉ khoảng mười ngày.
- Cả đêm vài lần, hơn mười ngày không phải hơn mười lần sao?
Ninh Tú Nhi vứt mị nhãn thoáng nhìn.
Lâm Lạc sửng sốt, tiểu huynh đệ lập tức thất thủ, lâm vào trọng trọng vây quanh của địch quân, Ninh Tú Nhi đã ở trên người hắn ngâm khẽ, đem thân hình như rắn nước có thể khiến một người vui vẻ.
Lâm Lạc cũng không cho rằng mị lực của mình lớn đến vài lần đi nữa, thì Ninh Tú Nhi sẽ đối hắn thích sát đất, mỗi ngày buổi tối kê đơn để cùng hắn thâu hoan. Cái này nói rõ nữ nhân này xem hắn thành công cụ luyện công sao.
Xem ở phân lượng hài nhi, Lâm Lạc còn không có một chưởng đem nàng đẩy ra. Hắn là một đại nam nhân sinh lý bình thường, khi hắn mê man thì không nói, lúc này hắn nhanh chóng lật người lên phía trên, đem Ninh tú Nhi đè ở bên dưới.
Ninh Tú Nhi rốt cục biết một nam nhân mê man cùng một nam nhân thanh tỉnh có bao nhiêu khác biệt.
Lúc trước nàng muốn xxx là xxx, muốn dừng là dừng, nhưng hiện tại là Lâm Lạc nắm giữ thế chủ động, lần đầu tiên lăn qua lăn lại với nàng một canh giờ. Sau đó là tiếp tục lần thứ hai, lần thứ ba thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau mới buông tha cho nàng.
Nàng lúc đầu là kêu lên vui sướng, vui mừng tiếp nhận nhưng cuối cùng là khóc cầu xin tha thứ, đau nhức xen lẫn vui sướng.
Ngày thứ hai, Lâm Lạc cùng Tô Mị, Lăng Kinh Hồng trở về Tứ Phong cốc.
Ninh Tú Nhi cũng không có ở trong lòng lưu lại nhiều vết tích lắm, nếu không phải đối phương mang thai hài tử của hắn, sớm bị hắn đá đi ra ngoài. Nếu như nói lần đầu tiên là Lâm Lạc cường bức nàng, thì lúc sau hắn đồng dạng cũng là người “bị hại”, hắn cũng không phải người ham mê nữ sắc.
Xe ngựa một đường lung lay, rất nhanh liền về tới Tứ Phong cốc. Lúc này rất nhiều người cũng đã trở lại, đã được bảy tám phần, dù sao ánh mắt mọi người đều đặt ở võ đạo đỉnh cao, cũng sẽ không ở trong gia tộc an nhàn bao lâu.
Tô Mị còn muốn cùng Lâm Lạc nhiều lời hội thoại, lại bị Lăng Kinh Hồng mạnh mẽ mang đi, nói là đã lãng phí quá nhiều thời giờ, lập tức muốn đi vào tháp tu luyện!
Lâm Lạc hoài nghi Lăng Kinh Hồng có phải là ghen hay không, bởi vì lúc nữ nhân này nói còn dùng ánh mắt như kiếm quét qua Lâm Lạc một chút, biểu tình có một ít u oán.
So với việc của Ninh Tú Nhi thì Lăng Kinh Hồng lúc này mới chân chính làm Lâm Lạc nhức đầu.
Thế giới này nam tử chỉ cần có thực lực, liền có thể thê thiếp thành đàn, ngay cả quý nữ như Tô Mị cũng công nhận. Ở trong lòng Tô Mị, đại khái cũng chỉ có trở thành chính thê của Lâm Lạc, tọa trấn hậu viện, chứ cũng chưa từng nghĩ Lâm Lạc sẽ phải một vợ một chồng với nàng.
Bởi vì giữa các quốc gia một mực bạo phát chiến tranh, tỉ lệ nam nhân tử vong cực cao. Hơn nữa võ giả cũng là nam tính phần đông, thực lực vi tôn cũng làm cho cả Ngân Nguyệt đại lục đều là nữ tử nhiều hơn nam tử, cái này tạo nên nam tử đa thê trở thành hiện tượng đại chúng tán thành.
Cái này không quan hệ ái tình, chỉ là hiện thực xã hội.
Nhưng ba vợ bốn nàng hầu là một chuyện, tiểu di, chất nữ đồng thời hầu hạ một người lại là chuyện khác.
Lâm Lạc suy nghĩ một trận, liền đem chuyện này nhét vào một bên, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Hắn vào Viêm Diễm tháp, đi tới tầng dưới chót, lần thứ hai đi tới phía trước khối phong ấn chi thạch nọ.
Thiểm Điện lực trong cơ thể lại làm đại trận nhận đồng hắn, bí môn lần thứ hai mở ra, Lâm Lạc tiến nhập nơi thần bí, gặp được Hỏa Diễm cự nhân như núi cao kia.
- Tiểu hỏa, đã lâu không gặp a!
Lâm Lạc cười đánh một cái bắt chuyện, quay về với mục đích chính nghĩa của hắn, làm lão quái vật này tức giận, tự nhiên phải hồ ngôn loạn ngữ.
Tiểu hỏa?
Hỏa Diễm cự nhân nếu có thể xem sắc mặt mà nói thì hiện tại chắc là màu đen. Hắn là Hỏa Diễm vương, thân phận tôn sùng hạng nào, mà Lâm Lạc bất quá chỉ là vừa nới tới Thông Minh cảnh… hả?
Thông Minh cảnh? Lúc đầu tiểu tử này bất quá là Giác Vi bát trọng thiên, sao nhanh như vậy đã đạt đến Thông Minh cảnh?
Sai, trong cơ thể tiểu tử này dĩ nhiên có…
- Tiểu tử, vận khí không tệ, dĩ nhiên cho ngươi được vài giọt Đế huyết!
Hỏa Diễm cự nhân phát ra thanh âm ầm ầm.
Đế huyết?
Lâm Lạc lập tức nghĩ đến, Đế huyết mà đối phương nói hẳn là Thần huyết, chỉ là thời gian khác nhau, xuất hiện cách gọi cũng khác nhau. Hắn bất động thanh sắc nói:
- Vận khí của ta từ trước đến nay luôn không sai!
Hắn đối với Thần huyết, Đế huyết lý giải cũng chỉ nghe kể lại, nếu có thể dụ Hỏa Diễm cự nhân nói thì tốt rồi, dù sao đây chính là lão quái sống trăm vạn năm, từng trải đã không thể dùng đạo lý thường so sánh.
- Ha ha ha, tiểu oa nhi, còn muốn dụ bản vương nói sao? Hừ, thời gian bản vương tung hoành thiên hạ, lão tổ tông của ngươi còn không có sinh ra đâu!
Hỏa Diễm cự nhân phát sinh ầm ầm cười to.
Thật sự nếu bàn về niên kỷ, trên thế giới này sợ rằng thật đúng là không ai có thể so với lão ô quy này sống được càng lâu !
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Tiểu hỏa, không muốn biết ta là thế nào lấy được Đế huyết hay sao?
- Hừ, bản vương đối với chuyện của loại tiểu tử như ngươi có cái gì hiếu kỳ chứ, ngươi mơ tưởng từ trong miệng bản vương trao đổi tin tức!
Cái quái vật này bị giam lâu như vậy, quả nhiên đầu óc mất linh hết!
Lâm Lạc cười to nói:
- Ngươi không phải nói khoác chuyện đã xảy trong triệu dặm đều tránh không khỏi thần thức của ngươi sao? Đã như vậy, tại sao lại không biết ta là làm sao có Đế huyết! Ai, quả nhiên là một tên bịp bợm chính hiệu!
- Tiểu nhi!
Hỏa Diễm cự nhân giận dữ, nhưng thật không nghĩ tới Lâm Lạc lại dụ hắn nói, hắn cao cao tại thượng như vậy, hận nhất chính là người phía dưới bất kính đối với hắn, mà thực lực của Lâm Lạc so với hắn không biết thấp hơn mấy trăm vạn lần, nhưng năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của hắn, như vậy có thể không làm hắn nổi giận sao?
Nhưng lão quái vật chung quy là lão quái vật, rất nhanh liền đè xuống tâm tình, dùng một đôi ánh mắt như sát nhân hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc.
Hắn cũng không biết là lão bất tử cảnh giới gì, chỉ là uy áp của hai mắt cũng đủ để cho Thích Biến cảnh cường giả hóa thành huyết bọt, nhưng gặp gỡ Lâm Cạc cũng một điểm không có tác dụng, Tử đỉnh nhẹ nhàng vừa chuyển, tinh thần trùng kích của hắn liền vô dụng.
Lão quái làm sao có thể chịu đích!
Lâm Lạc tâm niệm khẽ động, tay phải dâng lên, nắm thành nắm tay, oanh một chút, lam hỏa thiêu đốt, lĩnh vực thình lình phóng xuất:
- Tiểu hỏa, xem!
- Ân!
Hỏa Diễm cự nhân đối với lực lượng của mình tự nhiên sẽ không xa lạ, lập tức cảm ứng được lực lượng ba động trong hỏa diễm giống mình như đúc! Hơn nữa, lấy nhãn lực của hắn tự nhiên sẽ không nhìn không ra, đây là lĩnh vực!
Một tiểu tử Thông Minh cảnh nho nhỏ dĩ nhiên có thể có lĩnh vực của mình, đây là chuyện tình nghịch thiên hạng gì?