Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 499: Vẫn thần chi bí (2)



- Chúng lão nô bái kiến chủ thượng!

Bốn lão giả đều khom người bái Lăng Kinh Hồng, vẻ mặt vô cùng kích động.

Lăng Kinh Hồng kinh hãi, liền xua tay nói:

- Các ngươi nhận lầm người, ta không phải là chủ thượng gì của các ngươi…

- Trên người ngài có dòng máu cao quý của Hỏa Diệp tộc, chúng lão nô làm sao có thể nhận sai lầm?

Bốn lão giả đều kích động nói, còn quay nhìn con cháu khiển trách, gọi họ quỳ xuống hành lễ.

Những người trẻ tuổi tuy không cam tâm nhưng ngại bốn lão giả cường thế đành quỳ xuống hành lễ.

Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng liền nhớ tới Lăng Kinh Hồng ở trong hồ nước tại cung điện thu nhận được tạo hóa, tựa hồ mở ra thượng cổ huyết mạch, những người khác tuy rằng nhìn không được nhưng bốn cường giả kia đều cảm nhận được khí tức của nàng, cũng giống như bọn họ cảm nhận được huyết mạch Thiểm Điện tộc của hắn.

- Ta cũng chỉ mới thức tỉnh tổ huyết, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, thậm chí không biết chuyện quan hệ tới Hỏa Diệp tộc!

Lăng Kinh Hồng đáp.

- Tổ tiên từng nói qua, một ngày nào đó chủ thượng sẽ xuất hiện, là ngày chúng lão nô thoát khỏi vây khốn quay về nhân gian!

Mã gia cường giả nói.

Chẳng thể trách họ để bụng như vậy, nguyên lai quan hệ tới việc họ thoát khốn, cũng không chỉ đơn giản vì trung tâm! Thế giới này rất thực tế, có lẽ bốn lão nhân hiện tại còn tuân thủ nghiêm ngặt tổ huấn, kính Lăng Kinh Hồng là chủ nhân, nhưng sau khi rời khỏi nơi này, phát hiện thiên hạ đã thay đổi, võ đạo điêu linh, chỉ là bọn hắn đều có thể hoành hành thiên hạ thì bọn họ còn chịu tuân thủ thân phận người hầu sao?

Người hầu lấn chủ, đây là chuyện vô cùng thực sự!

Thật giống như ngày trước mười hai đại gia tộc liên hợp làm phản thống trị của Cổ thị hoàng triều, còn không phải bởi vì Cổ thị hoàng triều bị Âm Thi Tông gây sức ép khiến lực lượng tổn hại lớn, không ép được những gia tộc dã tâm bừng bừng sao?

Một khi những người này biết được tình huống võ đạo hiện tại, nói không chừng đầu tiên chính là giải quyết Lăng Kinh Hồng, sau đó trời cao mặc chim bay, thế giới mặc tung hoành!

Nhưng giờ khắc này cũng không nên trở mặt, bằng không Lâm Lạc làm sao biết được năm xưa là chuyện gì xảy ra?

Bởi vậy Lăng Kinh Hồng thật miễn cưỡng thừa nhận họ, lập tức trở thành siêu cấp vương giả có được bốn Linh Cảnh cường giả, mười hai Thích Biến cảnh cao thủ, cùng một số võ giả Thiên Hợp, Nguyên Cảnh!

Tương đương như đem lực lượng cao nhất của Tô, Dịch, Điền, Phạm tứ đại gia tộc dung hợp vào nhau, cường đại đáng sợ!

Xem thể diện của Lăng Kinh Hồng, đồng thời Lâm Lạc còn có một nhị bộ linh giả khôi lỗi, những người kia cũng không tiếp tục hô đánh hô giết, chỉ nghênh đón hai người vào một gian phòng, sau đó lấy ra rượu ngon tự nhưỡng, bắt đầu khai thông lẫn nhau.

Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng muốn biết bí ẩn phát sinh năm xưa, mà người trong cốc muốn biết tình huống bên ngoài, song phương đối đáp, nhìn không khí có vẻ phi thường thân thiện.

Theo Mã gia cường giả nói, đại khái ngày trước Hỏa Diệp tộc là tộc đàn thật cường đại trên Ngân Nguyệt đại lục, một ngày nào đó tứ đại cổ tộc - Thiểm Điện tộc, Thiên Khí tộc, Thủy tộc, Ám Diệt tộc đột nhiên xuất hiện, triển khai chinh chiến dã man, cuối cùng thống trị toàn bộ đại lục!

Nghe nói tứ đại cổ tộc đều là thần linh, nhưng không biết vì sao mất đi thần tính, vì vậy xưng là “Vẫn Thần”.

- Thần linh không thể sinh tồn tại nhân gian!

Hồ gia cường giả nói ra một bí mật làm hai người Lâm Lạc khiếp sợ.

- Thần, phàm khác đường, thần linh chỉ có thể ở lại Thần giới, nếu mạnh mẽ tiến vào nhân gian chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất bị thiên địa đại đạo áp chế, thực lực hạ xuống dưới thần cấp. Hoặc là thần linh cường đại khiến thiên địa áp chế không nổi, như vậy những nơi hắn đi qua đều sẽ biến thành hư vô!

- Nếu bị thiên địa đại đạo áp chế, thời gian dài sẽ mất đi thần tính, một lần nữa trở thành người phàm!

Bởi vậy tứ đại tộc trưởng cổ tộc tồn tại đại biểu bọn hắn đã mất đi thần tính, cho dù lưu động thần huyết nhưng chỉ xưng là Vẫn Thần, không phải thần linh chân chính!

Lâm Lạc biết đỉnh phong võ đạo chính là hóa phàm thành thần, nhưng là người hay mãnh thú mục tiêu đều là thành tựu thần linh bất tử bất diệt! Nhưng tứ đại cổ tộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại phản bội Thần giới đi tới Ngân Nguyệt đại lục?

Mất đi thần tính thần linh sẽ chậm rãi biến thành người phàm, sẽ có ngày thọ nguyên chung kết, vì sao tứ đại cổ tộc bỏ qua sinh mệnh vĩnh hằng bất diệt?

Năm đó một vị tuyệt thế cường giả của Thiểm Điện tộc đột nhiên xuất hiện, một kiếm tiêu diệt Hỏa Diệp thần cung, toàn bộ thành viên hoàng tộc đều tử vong, chỉ còn vài cung nữ cùng thị vệ nhỏ bởi vì cách khá xa chiến trường nên mới tránh thoát một kiếp.

U Ám sâm lâm năm xưa do Hỏa Diệp tộc bố trí dùng để phòng ngự an toàn, nhưng căn bản không thể ngăn trở được vị siêu cấp cường giả của Thiểm Điện tộc, thật sự bị một kiếm của hắn phá hủy trung xu bên trong cung điện làm U Ám sâm lâm chẳng những đề phòng bên ngoài còn phòng cả bên trong đi ra.

Thời gian trôi qua, bởi vì thiên địa đột biến không còn võ giả cường đại như ngày xưa xuất hiện, bởi vậy nơi này cũng trở thành tuyệt địa, người bên ngoài không vào được mà người bên trong cũng không ra được.

Bởi vì tiền bối trong cốc đã bị vây trong này thật nhiều năm, vì vậy bọn họ cũng không thể biết được nguyên nhân vì sao tứ đại cổ tộc bị hủy diệt.

Cuối cùng bọn họ đưa cho Lăng Kinh Hồng một không gian pháp bảo, bên trong có đại lượng bảo vật, đây đều do các đời tiền bối trong cốc tìm kiếm trong cung điện lưu lại, bởi vậy hai người Lâm Lạc không hề tìm được vật gì tốt lúc đi vào.

Nhưng kiếm ý bên trong khu vực cung điện bởi vì thật quá mạnh mẽ, cho dù tổ tiên trong cốc cũng không cách nào tiến vào được bên trong.

Nhưng điều này ảnh hưởng không lớn, bởi vì càng là khu vực trung tâm thì trình độ phá hư càng cao, cơ bản không thể nào tìm được vật gì đầy đủ, sớm đã bị một kiếm hủy thiên diệt địa phá hủy.

Bảo vật tới tay hiển nhiên không cần khách khí, hai người Lâm Lạc đều vui vẻ nhận lấy. Nhưng bao nhiêu năm tháng kéo dài, đan dược cũng đã bị người trong cốc dùng hết, thực sự cũng không có bao nhiêu đồ tốt để lại.

Nhưng Hỏa Diệp tộc còn một kiện đồ vật không bị phá hủy, chính là mẫu cây bàn đào mà tổ tiên Tô gia may mắn lấy được.

Nghe nói gốc cây này đã thành tinh, tuy rằng không thể tu luyện không có lực lượng nhưng có thể cảm ứng được nguy hiểm, nhổ “gốc” bỏ trốn.

Điều này làm Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều choáng váng, gốc cây mà cũng có thể bỏ trốn?

Nhưng nếu ngay cả thần linh đều có thể tồn tại, có thụ tinh cũng chẳng phải chuyện gì ly kỳ, không nhìn thấy kể cả mãnh thú cũng có thể mở miệng nói tiếng người được sao?

Theo những người kia nói, mẫu cây bàn đào chẳng những kết xuất trái cây có thể tăng thêm thọ nguyên năm trăm năm, thân cành còn là tài liệu chế khí tuyệt hảo, có thể luyện chế linh khí!